Trồng phù tang hạt giống là việc trường kỳ lâu dài, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều.
Sau những ngày mệt sống mệt chết, Hạ Hoài An làm cái gì cũng từ từ chậm chạp.
Tích phân cũng không dùng để mua hạt giống thay vì đó mua linh thủy, linh mật để bản thân hưởng dụng.
Sau khi được ăn mặn, Hạ Hoài An càng có cớ lười biếng nằm hưởng thụ để Ân Huyền một bên hầu hạ.
A Nhất nhìn mà không chịu nổi: “Ký chủ, người còn nhớ đến tích phân, nhớ đến phù tang thụ, nhớ đến Trái Đất của ngài không?”
Hạ Hoài An phất phất tay: “Hồi còn ở Trái Đất ta luôn phải ngày ngày chém giết tang thi, giờ có cơ hội ở một nơi hòa bình thế này, ta nên hảo hảo hưởng thụ.
Với lại, tuổi thọ cao cấp dị năng rất dài, trước khi ta chết có thể trồng ra phù tang thần thụ là được, không gấp.”
A Nhất cạn lời: “Ngài không gấp, nhưng ngài cũng đừng trở nên lười biếng chứ.
Đã một tuần rồi ngài không có truyền dị năng cho một cây thực vật nào.
Ký chủ như vậy không được.”
“Cái này còn trách ta sao, ngươi đi mà trách Ân Huyền đi.
Nguyên nhân là tại hắn.”
A Nhất đầu đầy hắc tuyến, đừng cho rằng nó chỉ là một trí năng mà lừa nó.
Nó biết, rõ ràng là ký chủ của nó không biết kìm chế.
Nó rình mò mới biết được, Ân Huyền là cửu cấp dị năng sợ ký chủ thân thể không bằng nên ngoại trừ đêm đầu tiên sau này rất có chừng mực, nhưng ký chủ nó lại cứ lôi kéo người ta khiến bản thân kiệt sức đến độ không thể xuống giường.
A Nhất không thèm tranh cãi với ký chủ nữa.
Nó đi thúc dục đám dị năng được thuê kia, những dị năng giả ký chủ thuê do nó hoàn toàn giám sát nên không có ai có thể lười biếng.
Nằm ở bên cạnh cậu, Ân Huyền một tay xoa bóp eo cậu một tay để cậu gác lên.
Hắn hứng thú nhìn xem hai chủ tớ này cãi nhau cũng rất thú vị.
Thấy A Nhất tức tối bỏ đi, Ân Huyền hỏi: “Định bãi lạn thiệt hả?”
Cậu úp mặt vào vai hắn, giọng rầu rĩ: “Cũng không phải, chỉ là cảm thấy cách mục tiêu khá xa, có chút nản chí.
Những loại thực vật đó có tư chất thần mộc, nhưng muốn bồi dưỡng chúng lên thành thần mộc thì cần rất nhiều tài nguyên.”
Ân Huyền xoa đầu cậu, giọng an ủi: “Cũng không cần phải gấp gáp.
Chúng ta còn rất nhiều thời gian.”
Sau khi quan hệ được xác định, ngay hôm thứ hai Hạ Hoài An đã nói hết bí mật của mình cho Ân Huyền nghe.
Ân Huyền một mặt thì rất bất ngờ một mặt lại như suy tư lên.
“A Nhất có nhắc đến các hệ hành tinh song song, có khi nào Hạ Hoài An ở tinh tế này chính là một em song song của trái đất.
Thế nên em đến thì một song song khác không thể tồn tại.
Em vẫn có trí nhớ của cả hai vì cả hai vốn dĩ là một.
Sở dĩ tính cách hai người khác biệt là do môi trường sống khác nhau, được nhận giáo dục khác nhau.
Tính cách của em nắm quyền chủ đạo bởi vì em trải qua nhiều hơn, trải nghiệm ở mạt thế với trải nghiệm ở viện phúc lợi không thể nào đánh đồng.”
“Em cũng không biết.
A Nhất nói có thể đem hệ Mặt Trời sáp nhập với hệ Tinh Tế.
Sau này, Hạ Hoài An là Hạ Hoài An, chỉ là một Hạ Hoài An thôi.”
Không có bí mật phải che giấu, A Nhất cũng không phải ngụy trang bảng hệ thống.
Hạ Hoài An rất tự nhiên chia sẻ cho Ân Huyền cùng xem.
Khi cậu muốn mua thủy tinh tâm liên cho Ân Huyền tiến hóa dị năng, Ân Huyền đã ngăn cản cậu.
Hắn nói: “Giờ cái gì cũng cần tích phân, chúng ta nên tiết kiệm thì hơn, em mua hạt giống cho anh là được.”
Thấy cậu có vẻ không tán thành, hắn nhỏ giọng nói: “Thủy tinh tâm liên nuôi bằng linh thủy và tinh thần dị năng.
Dị năng của anh đã biến dị có tính kim, nếu nuôi thủy tinh tâm liên bằng kim linh thủy và dị năng của anh, anh nghĩ sẽ thu được linh hoa phù hợp với bản thân nhất.”
Nghe Ân Huyền nói rất là có đạo lý nhưng để chắc chắn, Hạ Hoài An hỏi thêm ý kiến của A Nhất, dù sao nó là trí năng cấp cao gặp rộng hiểu nhiều, có lời chắc chắn của nó, phương án Ân Huyền đưa ra mới đáng tin cậy một chút.
Nhận được cái gật đầu của A Nhất, Hạ Hoài An chỉ mua hạt giống, tính cả linh thủy tốn 200 triệu tích phân, rẻ hơn so với đóa hoa 1 tỷ tích phân.
Tuy tiết kiệm được khoản lớn nhưng không biết khi nào tâm liên mới nở rộ.
Mùa xuân là mùa hoa nở.
Mộc Lục tinh nhân linh đào nở hoa, mở một buổi ngắm hoa đại hội.
Ở thực tế ảo, trong thời gian diễn ra thịnh hội, vé vào cửa được hoàn toàn miễn phí.
Còn những người muốn trực tiếp tham dự lễ hội của Mộc Lục tinh phải có thiếp mời.
Sau buổi ngắm hoa đại hội sẽ có một buổi đại hình đấu giá được tổ chức ở Mộc Tinh thành.
A Nhất nhìn nhìn đơn tuyên truyền, giọng điệu ghét bỏ: “Linh mật trong này định bán đấu giá chất lượng nhất định không bằng hệ thống xuất phẩm.”
“Nói thừa, nếu đồ hệ thống không chất lượng hơn, ta đâu có hồ đồ lấy tích phân đổi.” Hạ Hoài An nói.
“Đấu giá quan tưởng ở gốc Bồ đề linh thụ một năm, ai nha, ngồi một năm thì có tác dụng gì, ai đấu giá ai ngu ngốc.”
Ân Huyền ngồi bên cạnh xoa bóp vai cho cậu, hắn cười nói: “Không tác dụng đối với dị năng giả cao cấp thôi.
Dị năng giả trung cấp tuy hưởng lợi được ít nhưng có còn hơn không, dù gì tài nguyên tăng trưởng tinh thần lực đều hiếm có.
Quan tưởng cái này được lợi nhất vẫn là sơ cấp dị năng giả.
Các thế lực lớn đều có người cần bồi dưỡng, ngoại trừ năm đại thế gia và hai đại hiệp hội có sẵn một ít danh ngạch, những danh ngạch dư ra đem bán đấu giá cũng bị đoạt đến tinh phong huyết vũ.”
Hạ Hoài An nhìn tờ tuyên truyền một lượt rồi thở dài.
“Tuy xem ra buổi đấu giá không có những thứ chúng ta đang tìm, nhưng Mộc Lục tinh cũng mang danh là hành tinh xanh của hệ Tinh Tế, chúng ta phải đến đó dạo một chuyến, nếu không, bỏ lỡ linh mộc có tiềm chất tiến hóa thần mộc thì quá đáng tiếc.”
Nhìn từ xa, Mộc Lục tinh như được bao bọc bởi một dải lụa xanh mơn mởn.
Tô điểm trên dải lụa xanh ấy là những bông hoa đủ sắc màu.
Cỏ nở hoa phất nhẹ trong gió, gió đu đưa thổi hương hoa tỏa phiêu xa.
Cứ bước một bước, thì hương hoa lại khác biệt một chút, không hổ là hành tinh của mộc hệ dị năng giả gia tộc.
Biết được Hạ Hoài An và Ân Huyền cùng nhau đến, Cơ Linh Lung đứng chờ ở ngoài tiếp đón.
Cô than thở: “Đúng là quý nhân khó gặp, gần một năm rồi chưa thấy mặt nhị vị.
Hân hạnh hân hạnh, hôm nay hai vị đến ngắm hoa đại hội, rất mong đại hội sẽ không làm hai vị thất vọng.”
Cả ba cùng đi vào.
Cơ Linh Lung vừa dẫn đường vừa nói: “Ngắm hoa đại hội ba ngày này sẽ tổ chức theo phong cách tự do.
Các khách mời được tự do đến các nơi ngắm hoa.
Đương nhiên có một số cảnh điểm chỉ có vé VIP khách mời mới được vào.”
Vé cậu và Ân Huyền nhận được đều là vé VIP..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...