Xuyên Qua Tinh Tế Làm Ông Trùm Trồng Trọt


Nắng sớm chiếu rọi lên mặt Mục Cẩn, đem hắn đánh thức sau một đêm tu luyện.

Đồng thời tỉnh lại cùng cảm nhận được ánh mặt trời còn có Phù Tang, trải qua một đêm lắng đọng lại, hỏa khí rốt cuộc đi xuống, ngũ cảm lại được mở ra.

Sau khi mở ra ngũ cảm trước tiên phải xem xét thử tình huống Mục Cẩn, tâm tình Phù Tang vừa mới lắng xuống liền bạo phát: “Ngươi có phải hay không lại lười biếng, tu luyện cả đêm mà tu vi không có biến hóa.”
Nghe ngữ khí cùng ngữ điệu quen thuộc, Mục Cẩn ở dưới đáy lòng cười khổ một tiếng, tu luyện một buổi tối, linh lực để từ tầng bảy lên tầng tám mới chỉ tích lũy được một phần ít ỏi.

“Tiền bối, linh lực trên Sa Tinh thực sự quá ít.” Mục Cẩn không có tố khổ, không có phân biệt, chỉ đem sự thật nói ra.

Phù Tang nghe vậy lại cẩn thận mà nhìn đan điền Mục Cẩn, kỳ thật không phải không biến hóa, là biến hóa quá nhỏ không có đột phá, cho nên vừa rồi Phù Tang thô sơ giản lược đảo qua không chú ý tới.

Sa Tinh có linh khí loãng, thật đúng là không thể trách Mục Cẩn không nỗ lực, lửa giận Phù Tang giống như bong bóng xì hơi không còn một miếng, xẹp lép.


Mục Cẩn thấy thế, bắt lấy thời cơ đem biện pháp kiếm tiền nói cho Phù Tang, hy vọng Phù Tang hỗ trợ xây dựng một cái trận thay đổi ngũ hành đơn giản, đem nguyên tố thổ có quá nhiều trên Sa Tinh chuyển hóa thành bốn loại nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa.

Kết quả, Phù Tang đương nhiên sẽ không cho hắn sắc mặt tốt, đường đường là "người hầu" của thần mộc, sao lại có thể gieo trồng thực vật cho nhân loại vừa ngu xuẩn vừa nhỏ yếu đó, thật mất giá!
Mục Cẩn động chi lấy tình hiểu chi lấy lý (?), bày ra bộ đáng thương, rốt cuộc làm Phù Tang đồng ý: “Ta cho ngươi thời gian một năm, nếu không có hiệu quả, vậy liền dựa theo ý của ta, đến lúc đó đừng lại lấy ra lý do khước từ!”
“Thời gian một năm vậy là đủ rồi, nếu làm không được ta liền nghe tiền bối.” Mục Cẩn cao hứng mà híp híp mắt.

Không đợi hắn cao hứng xong, bụng đã kêu ra tiếng, thể hiện cảm giác tồn tại.

Không đến Trúc Cơ tương đương không có tích cốc, từ lúc Mục Cẩn tỉnh lại ngày hôm qua đến bây giờ, đã qua hơn phân nửa buổi chiều thêm một buổi tối, trong lúc đó Mục Cẩn không có ăn bất cứ thứ gì, hắn kỳ thật đã sớm nên đói bụng, cũng chính là do linh khí có thể ở trình độ nhất định khiến hắn không quá đói, mới kéo dài tới hiện tại.

Phù Tang bĩu môi nhịn xuống không nói chuyện, y cảm thấy chính mình đã chậm rãi quen với một Mục Cẩn nhỏ yếu, bằng không sớm hay muộn có một ngày sẽ bị tức chết.

Mục Cẩn xoa xoa bụng, mở ra quang não bắt đầu xem đồ vật ngày hôm qua treo ở trên Tinh Võng.

Tin tức tốt là châu báu trang sức đều bị người mua đi rồi, tài khoản tinh tế của Mục Cẩn nhiều thêm một bút tiền, chỉ cần hôm nay gửi đi.

Tin tức xấu cũng có, đó chính là Năng Lượng Thạch cấp thấp đổi hạt giống trái cây còn không có động tĩnh.

.

truyện kiếm hiệp hay

Cũng may đổi hạt giống nhất thời không vội, hiện tại Sa Tinh đều không có biến hóa, hạt giống lại đây cũng không có chỗ để trồng.

Thừa dịp Phù Tang không nói gì, Mục Cẩn ở trên Tinh Võng xem đồ ăn, chảy nước miếng nhìn vài tờ thực đơn đủ loại thịt.

Cuối cùng, Mục Cẩn nhịn đau lựa chọn dược dinh dưỡng tiện nghi, chốt đơn với số lượng đủ một mình hắn uống ba tháng, cùng với một tòa nhà to rộng, cao cấp, xa hoa phong cách cổ phong.

Lựa chọn tòa nhà cổ phong này là suy xét đến thân phận Phù Tang, người này chính là thần mộc, nếu là tòa nhà nhỏ, đơn sơ rất có thể sẽ không hài lòng.

Làm Mục Cẩn không nghĩ tới chính là, lúc nhấn thanh toán trên màn hình ảo đột nhiên nhảy ra một cái khung thoại lớn màu đỏ ——【 tinh tệ không đủ, mời lựa chọn lại.


Phù Tang thấy Mục Cẩn lại ngây người, liếc mắt nhìm hình chiếu bản vẽ tòa nhà trên màn hình quang não, vẻ mặt ghét bỏ: “Ngươi cư nhiên coi trọng ngôi nhà xấu như vây?”
“……” Mục Cẩn khó có được không trả lời Phù Tang.

Hắn nhìn kỹ một lần tài khoản tài khỏan tinh tế của mình, tiền không thành vấn đề, tài khoản cũng không bị khóa, sau đó lại tính giá cả dinh dưỡng tề cùng tòa nhà trong xe mua sắm một lần nữa, đồng dạng không thành vấn đề.


Mục Cẩn cau mày lại nhấn thanh toán, như cũ bắn ra đại đại khung nhắc nhở hắn rằng tinh tệ không đủ.

Lúc này đây, Mục Cẩn chú ý tới góc phía trên bên phải khung thoại có một cái hình tròn dấu chấm than, hắn thử chọc một chút vào cái biểu tượng kia.

Ngay sau đó, Mục Cẩn liền minh bạch vì cái gì chính mình không đủ tinh tệ —— chuyển phát nhanh tinh tế muốn thu thêm phí ship.

Hảo gia hỏa, phí ship gần bằng giá tòa nhà, khó trách!
- -----------------
Editor: Hiện tại tui không liên lạc được với bạn beta nên có thể tui phải làm một mình nên có thể ra chương hơi chậm T.T ( t vẫn đang cố gắng liên lạc vs beta).

Do t còn tồn chương 5, 6, 7 nên để lát nữa t quăng lên luôn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận