" Các em làm gì vậy, trở lại chỗ ngồi hết cho tôi!"Cô chủ nhiệm vừa vào cửa liền lớn giọng quát." Đừng tưởng hôm nay học bù nên muốn quậy phá thế nào thì quậy quá, trong ba mươi giây nếu ai không ổn định về chỗ ngồi thì tên người đó sẽ xuất hiện trong sổ điểm tháng."Mọi người rất oan ức biết không!?Dù sao cô cũng đã đến, những lúc như thế này cô giáo đều là cứu tinh của bọn họ.Cả lớp hì hục chạy về chỗ ngồi, Nhài Hạ bất buộc cũng phải di chuyển về chỗ của mình nhưng mắt vẫn lo lắng nhìn về phía này.
Tử Khúc không nói lời nào ngồi xuống, cậu nhận lấy băng dán y tế của Nhài Hạ mò mẫm vết thương rồi dán lên.Có nhiều lúc, cậu hận không thể đá tên bên cạnh ra ngoài trái đất, vì rõ ràng y không hành động như người thường! Tử Khúc có nghĩ đến bị Chí Vẫn mắng vài câu gì gì đó, không ngờ là ăn một đấm vào mặt thế này.Làm gì cũng thái quá, không hiểu sao, một gia đình giàu có không hề rèn luyện tính cách của con cháu sao? Chí Vẫn thể hiện chẳng khác nào dân giang hồ nghèo khó phải đánh nhau trốn nợ cướp tiền người khác để tồn tại.Tử Khúc lắc đầu thất vọng cho một con người, thật bốc đồng.Cả hai cùng đình chiến, Chí Vẫn nhìn cậu khó khăn dán vết thương mà cảm thấy khớp tay đau nhức, bàn tay đấm người vừa rồi không tự chủ co rút rung lên vài lần, đột nhiên nó trở nên vô lực bủn rủn.Y cảm giác được...!bản thân đang sợ hãi.Vì sao lại sợ hãi, rung rẩy vì cái gì thì y không biết cũng không rõ.Bỗng dưng, Chí Vẫn thấy hối hận.Hối hận vì đã đánh cậu, đã lớn tiếng với cậu nhưng khi biết cậu chuẩn bị chạy mất thì cơn giận dữ nuốt lấy lý trí của y mất rồi.Trong tiết học, Chí Vẫn thả hồn đi đâu mất còn Tử Khúc vẫn có đặt quyền ngủ từ các thầy cô, đánh một giấc đến hết buổi sáng.Chuyện này qua đi, cả lớp tan học trong yên bình vậy mà vẫn có vài nam sinh đến tham khảo giá cả đổi phòng của Tử Khúc, từ mười triệu mệnh giá đã lên năm mươi triệu, do là có ba vị bạn học tranh nhau vị trí này nên bắt đầu đấu giá, người thắng cuộc là nam sinh cùng lớp phòng nằm ở tầng sáu.Tử Khúc rất vừa ý, công đoạn di chuyển đồ đạc không mất quá nhiều sức lực lẫn thời gian.Trưa đến, Tử Khúc liền dọn đi rất dứt khoát...!đừng đùa, ở đây thì có gì mà lưu luyến, cảm thấy lưu luyến thì chắc cậu điên rồi chứ không bình thường nữa.Theo chỉ tiêu của nhà trường về ký túc xa, đã lớn rồi có thể đưa ra lựa chọn cho bản thân, nhưng một phòng không quá bốn người, nam nữ riêng biệt, nếu như trong quá trình ở chung có gây xích mích gì với nhau thì cả phòng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, sẽ có hình phạt thích đáng dành cho những ai vi phạm.Nội quy này Tử Khúc thích.Nhưng dù có ai phản đối thì Tử Khúc vẫn tìm được cách đổi phòng thôi.Khi dọn xong hết tiếp theo chính là tiền trao cháo múc, nhận lấy năm mươi triệu đi làm quen bạn mới, hoà hoà thuận thuận sinh sống để cậu còn toàn tâm toàn lực cứu vớt Nhài Hạ.Nhưng đến khi đi tắm thì cậu phát hiện mình bỏ khăn tắm lại trên phòng cũ, giờ có trở lên lấy có thể đã bị vứt đi rồi cũng nên, thôi vậy, ngày mai mua cái khác.Chúc bạn cùng phòng mới ngủ ngon, Tử Khúc vui vẻ thoải mái chìm vào giấc ngủ.Riêng trên phòng 35 không vui vẻ gì, cả mấy tiếng liền biểu cảm lạnh nhạt trên gương mặt Chí Vẫn sắp đống băng bạn cùng phòng mới đến luôn rồi.Vương Hiệu nhìn không nỗi nữa đi đến giải vây, y nhìn bạn mới cười thân thiện, " Cậu xem quy tắc bọn mình dán trên tường đi, đừng căng thẳng, chúng ta hãy cùng nhau vui vẻ sinh hoạt nào."Rồi đưa lưng lại với bạn học, mếu máo nhìn Chí Vẫn thấp giọng nói, " Bạn thân của tôi ơi, đừng làm ra bộ mặt như vậy, cậu người mới này là con của bộ trưởng bộ y tế đó! Không phải tên Tử Khúc nghèo dễ bắt nạt kia đâu."" À, vậy tôi phải quỳ xuống xin cậu ta tha thứ?" Chí Vẫn cười lạnh ngước nhìn Vương Hiệu."..." Sao có cảm giác trả lời sai sẽ ăn đập nhỉ?Vương Hiệu cười còn khó coi hơn khóc vỗ vỗ vai y, " Không sai, cậu không có sai, cậu ta phải sợ cậu chứ không phải cậu sợ cậu ta! Vậy tùy cậu, tôi không tham gia."Chí Vẫn hừ lạnh đẩy Vương Hiệu ra." Đi đâu!" Vương Hiệu sợ y qua kiếm chuyện với người ta liền chặn trước khẽ quát." Đi vệ sinh, muốn đi cùng?"" À, muốn, đi thôi.""..
đi nặng."Vương Hiệu lùi lại vài bước, nghiêm túc cúi người mời Chí Vẫn, " Chúc cậu đi thoải mái."Ánh mắt khinh bỉ nhìn Vương Hiệu, rồi xoay đi.Vào phòng tắm Chí Vẫn nhìn thấy khăn tắm được treo trên tường của Tử Khúc, không chút nghĩ ngợi liền vứt vào thùng rác bên chân.Đã đi rồi thì nên hoàn toàn như chưa tồn tại, những thứ để lại đều là rác rưởi.--Đoạn nhạc đệm qua đi, nữa tháng không lo nghĩ chớp mắt liền qua.Hiện tại là mùa thu, lá cây bên ngoài cũng chẳng còn lại được mấy chiếc, sự cằn cỗi là kết thúc mùa cũ là khởi đầu của một sự sinh sôi mới.Đến Tử Khúc cũng có khởi đầu mới, với bạn cùng phòng thì hoàn mỹ khỏi cần nói.
Với bạn trong lớp thì đã cải thiện thiện cảm khá cao, còn về Nhài Hạ thì càng nên nhắc đến cô và cậu giờ như hình với bóng dù cho chỉ là quan hệ học thần và học bá.Nhưng những tin đồn về hai người cả trường đều biết." Biết gì chưa! Hai anh chị lớp 12A0 đang hẹn hò! Trai thì đẹp trai học giỏi, gái thì xinh đẹp giỏi giang, thật sự là quá hợp nhau."Như trên, chính là lời đồn của các em khoá dưới.Tử Khúc thì mặc kề những đều xung quanh, Nhài Hạ là kiểu người học quan trọng không thua gì tình yêu với Chí Vẫn nên cũng mặc xác họ nói gì.Thế là mọi người nhất chí họ là đang ngầm thừa nhận.Chí Vẫn ngồi bên cạnh mà nghe sau lưng xù xì về chuyện của Tử Khúc khiến y không tài nào tập trung được bất cứ việc gì.Nhìn Tử Khúc vui vẻ nhắn tin cùng bạn cùng phòng Chí Vẫn có đều suy nghĩ, trước đó y khiến cậu không thoải mái vui vẻ như vậy sao?Chẳng phải do cậu ta hay lầm lì xa cách mọi người trước à, nếu như, nếu như cậu cười với y sớm hơn thì y đã có thể chấp nhận một người bạn cùng phòng nghèo khó rồi.Đúng vậy, đều tại cậu ta cả.Nghĩ như vậy nhưng trong tâm Chí Vẫn lại phiền muộn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...