Xuyên Qua Thời Không Hoá Giải Lời Nguyền
Bảo Trân chống nạnh, phồng má, chu môi, trợn mắt và bắt đầu bắn liên thanh vào mặt Tử Quỳnh.
-"Này cái con khốn nạn kia, tao là bạn thân của mày nên lo lắng cho sức khỏe của mày thôi. Lỡ sau này mày bệnh nặng quá mà chết thì tao còn thương còn tiết mua bánh trái đến đám tang cúng mày...bla...bla...bla...". :blahblah: :blahblah:
Bảo Trân đang bắn hăng say không biết trời trăng may gió là gì hết thì bỗng có 1 tiếng nói lạnh lẽo như hàn băng ở phía sau vang lên:
-"Mẹ kiếp câm mồm hết đê, sao 2 đứa mày đi đâu cũng chửi bới hết vậy. Tao đang ở trong đọc sách mà toàn nghe tiếng của 2 đứa mày không à." :sweat:
Băng Vy vừa nói hết câu Tử Quỳnh đã dùng tốc độ sét đánh kéo Băng Vy vào nhà sách. Khi Tử Quỳnh tính kể chuyện cho Băng Vy nghe thì từ xa 1 sinh vật lạ chạy ào tới...Ôi! thật bất ngờ Bảo Trân đã chạy tới và chỉ sử dụng 3 phút ngắn ngủn để kể cho Băng Vy nghe những việc Tử Quỳnh đã nhìn thấy trong 30 phút. Băng Vy thì đứng ngơ ngác vì chẳng hiểu cái mô tê gì đang diễn ra.
-"Mày nói từ từ thui, nói quá coi chừng bị trật xương hàm, mất công tốn tiền tụi tao đi thăm". 8-) :sofunny:
Tử Quỳnh cười 1 cách vui sướng khi cứ nghĩ đến cái mặt bánh bao của Bảo Trân phải quấn cái mấy cái băng xung quanh. Lúc đó cái miệng nó chỉ có thể ngáp ngáp chờ người khác đúc thức ăn.
-"Kaka... lỡ may thật sự bị như vậy thì mày cứ nói với tao. Tao sẽ dùng bàn tay yếu đuối này bẻ lại cho mày." :)2 :)2
Rắc...rắc để chứng minh cho lời nói của mình Băng Vy đã bẻ đôi tay mà cô ấy cho là yếu đuối khiến Bảo Trân nuốt nước miếng ừng ực.
-"Thui bỏ đi, tao ăn ở hiền lành như zị á nên trời sẽ thương thui, chuyện chính là lời nguyền đó thật sự đúng hay không ?"
Thì ra nó cố ý nói như vậy để đỡ quê thui chứ nó biết chắc là trên đời này làm gì có mấy chuyện ma quỷ. Bảo Trân đang thao thao bất tuyệt về lời nguyền đó thì bỗng dưng có 1 cuốn sách từ trên cao rơi xuống, nhắm ngay bản mặt của Bảo Trân mà đáp. Băng Vy và Tử Quỳnh thấy vậy không thèm quan tâm Bảo Trân mà thầm cảm ơn cuốn sách vì nhờ nó mà lỗ tai của 2 đứa cuối cùng đã được giải phóng. Bảo Trân tức giận cầm cuốn sách đứng dậy định ném nó đi thì Băng Vy đưa tay giật lấy. Thấy vậy Bảo Trân liền hét to lên:
-"Băng Vy mày đưa cuốn sách cho tao, tao sẽ đem về mà cho nó vào máy xay, xay nát nó ra vì tội nó dám rơi trúng khuôn mặt DỄ THƯƠNG, XINH ĐẸP của tao."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...