Phản kích của Thịnh Ngật vừa nhanh vừa tàn nhẫn, làm tất cả mọi người trở tay không kịp.
Lúc đầu chỉ thả ra mấy phân tích đơn thuần thu hút sự chú ý, không ai nhận ra được cái gì, Chu Mộc Sâm thậm chí còn không thèm để ý đến, đơn thuần nghĩ rằng mấy antifans của Thịnh Ngật có thể dễ dàng đem mấy thứ này áp xuống .
Trên thực tế cũng quả nhiên như hắn suy nghĩ, tuy rằng hắn cũng xem hot search hết hai ngày, không thấy có bất luận ảnh hưởng gì.
Nhưng mà hôm nay, trong cuộc tổng phản kích này, tất cả đều bùng nổ luôn rồi.Thịnh Ngật lấy ra chứng cứ vô cùng xác thực , trên mạng nguyên một đám account marketing đã từng tham dự đều bắt đầu liên hệ hắn, lo lắng thật sự xảy ra chuyện.
Nhưng thân là người đại diện kim bài đã từng đào tạo ra ảnh đế 3 năm liên tiếp, Chu Mộc Sâm rất bận.
Hắn hiện đang ở nước ngoài xử lý tình huống của một nghệ sĩ dưới tay mình, bận tối mày tối mặt.
Điện thoại gọi đến lại đây, vừa nghe người ta kêu: "Điện thoại của ông Vương ", hắn mới tiếp nghe, vừa cầm điện thoại đã vô cùng không kiên nhẫn nói: "Yên tâm đi mà, nó bò dậy không nổi đâu, lúc làm chuyện này tôi đã xác nhận rồi, tiền trên người nó đều bị bồi thường hết, trừ phi bán mình thôi.
Ba cái chứng cứ nó chạy đi đâu lấy bậy lấy bạ cũng chỉ có thể lấy được mấy thứ mơ mơ hồ hồ, cao lắm cũng chỉ muốn thu hút sự chú ý của dư luận thôi, vô dụng....!"
Bên kia điện thoại một tiếng rống như nổ "ầm" một cái xông vào màng nhĩ Chu Mộc Sâm, cắt ngang lời nói của hắn: "Chu Mộc Sâm ! mày xem một chút tin tức được không ?? Nó tìm được chứng cứ rồi !! Nó còn muốn kiện ngược mày kìa!"
Chu Mộc Sâm lúc ấy đầu óc nghe ong ong, ngơ ngác hai ba giây, người bên kia điện thoại còn không ngừng rít gào: "Tao phục mày luôn, trát luật sư của hắn đã phát đến tay tao rồi nè ! Bởi vì tao là đứa đầu tiên đi phát ra mấy tin tức giả đó, chuyện này làm nó mất giá trị của ngôi sao nổi tiếng, một hơi bồi thường một loạt các hợp đồng đại diện mấy trăm triệu, bây giờ giết tao cũng không lòi ra được số tiền bồi thường bao nhiêu đó!"
"Ông nói cái gì" Chu Mộc Sâm dường như lúc này mới phản ứng lại được, có chút gian nan hỏi: "Nó làm sao có thể lấy được chứng cứ !"
"Mày tự xem đi!"
Người nọ ném xuống những lời này rồi ngắt điện thoại.
"Anh Chu ơi, bọn họ vẫn không muốn cho em mượn sân kìa, anh đi nói giúp em đi!" Một em gái dáng người yểu điệu đi đến, trên người mặc áo da màu đen gợi cảm, tới nơi liền ôm cánh tay Chu Mộc Sâm cọ cọ, thanh âm ngọt ngào nũng nịu.
Thân thể Chu Mộc Sâm thực tự nhiên không có phản kháng, nhưng huyệt Thái Dương vẫn nhảy nhảy thình thịch, trầm giọng nói: "Tự đi nói đi , anh còn có việc."
"Anh Chu !! Còn việc gì quan trọng hơn em chứ " em gái bất mãn chu chu miệng, thấy hắn cầm di động, liền thò đầu qua xem.
"Cút!" Chu Mộc Sâm không kiên nhẫn né tránh, thấy cô nàng vẫn không cam lòng muốn xem, tức khắc gầm nhẹ một câu, đẩy người ra, bản thân thối lui đến bên ngoài sân .
......
Nơi này là lâu đài theo kiểu Châu Âu, là phòng làm việc ở nước Mỹ chuyên môn cho mấy nghệ sĩ qua chụp chân dung, phong cảnh vô cùng xinh đẹp, dần dần có tiếng một chút liền thành thánh địa cho các nghệ sĩ danh tiếng đến chụp.
Lần này Chu Mộc Sâm mang theo mấy nghệ sĩ "gà cưng" tới nơi này chụp chân dung, trở về cũng được dịp lên mặt lên mũi một chút.
Chỉ là không nghĩ tới người ta không cho, Chu Mộc Sâm chỉ có thể ở đây xuống giọng năn nỉ người ta.
Nhớ lúc trước Thịnh Ngật lại đây, người ta không nói hai lời liền mượn hắn đến chụp, thậm chí còn muốn trả tiền cho hắn.
Tuy thông tin giữa hai bên quốc gia có khi không thông lắm, Chu Mộc Sâm đối với tin tức trong nước tự tin bản thân có sự khống chế tốt, cũng không lo lắng gì.
Khi Thịnh Ngật tuyên bố trên mạng là đang có trong tay không ít chứng cứ, có mấy account marketing sợ hãi cũng quấy rầy hắn, bởi vậy lần này lại nhận được điện thoại cho chuyện này, Chu Mộc Sâm vốn đang xuống giọng với người ta lại liên tiếp bị sỉ nhục, tinh thần không tốt lắm, trực tiếp đá về một câu.
Hắn không nghĩ lúc này Thịnh Ngật thật sự đánh trả về rồi.
Chu Mộc Sâm đẩy cô gái ra, đi đến một góc khuất run rẩy mở di động, đăng nhập Weibo.
Trên hot search hầu như tất cả đều là tin tức có liên quan đến Thịnh Ngật.
【 Thịnh Ngật đáp lại fans 】, 【 Thịnh Ngật nói chuyện với đoàn luật sư 】, 【 Thịnh Ngật cung cấp chứng cứ 】......
Hắn click vào cái thứ ba, nhìn thấy một tấm hình được chú thích là tài khoản ' Thịnh Ngật ' , đầu muốn hôn mê , chờ xem tiếp mấy cái sau, thấy rõ ràng đồ vật trong tấm ảnh mặt mũi hắn liền trắng bệch.
Chứng cứ mà Thịnh Ngật đưa ra thực sự là chứng cứ, không biết làm thế nào lại có ảnh chụp màn hình điện thoại Chu Mộc Sâm nói chuyện phiếm với người khác, còn có mấy cuộc đối thoại với các account marketing thời điểm đó, còn có một đống thứ bằng chứng từ địa chỉ IP gì đó mà hắn không hiểu rõ được bày ra trước mắt......
Xem mấy thứ này xong trước mắt hắn liền tối sầm, tay không cẩn thận đụng vào một chút hình ảnh, liền thấy một cái bình luận: 【 nghe nói Thịnh Ngật đã đệ đơn cho kiểm sát viên lấy thông tin thu chi của sổ tài khoản mấy người này, chắc sẽ đẹp lắm đây.
】
"Mẹ nó!" Chu Mộc Sâm cực kỳ hoảng hốt , thở dốc dồn dập, hận không thể trực tiếp quăng điện thoại di động ra ngoài cho hả giận.
Vừa buông điện thoại ra thì đã có một đống người liên tục gọi điện đến, tổng giám đốc công ty Hoa Lệ, quản lý nghệ sĩ, nghệ sĩ khác dưới tay hắn, trợ lý, còn có phóng viên này nọ!
Chờ Chu Mộc Sâm mỏi mệt ứng phó xong những người này, liền nhanh chóng mua vé máy bay bay nhanh trở về.
Vé máy bay mua xong, nhìn thấy hãng hàng không đã gửi vé điện tử qua di động, hắn hít một hơi thật sâu, cũng mặc kệ kia nữ nghệ sĩ kia, trực tiếp đi ra ngoài báo trợ lý một tiếng rồi lên xe rời đi.
Trên xe, Chu Mộc Sâm nghĩ rồi lại nghĩ, gọi điện thoại cho Thịnh Ngật .
Điện thoại mau chóng có người nghe, tiếng nói trầm thấp quen thuộc từ bên kia điện thoại truyền đến: "Anh Chu , có việc gì sao"
Chu Mộc Sâm trong lòng đang tức tối ngổn ngang, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cắn răng nói: "Thịnh Ngật, là tao xem thường mày!"
Đã trở lại phòng chuẩn bị nghỉ trưa, Thịnh Ngật tựa vào đầu giường, nhận được cú điện thoại này, khuôn mặt băng lãnh không có nửa điểm cảm xúc, cả người hắn tản ra khí lạnh, thanh âm đều mang vài phần lạnh lẽo: "Quá khen, anh Chu, hiện tại đang ở nước Mỹ nhỉ, trát luật sư đã đưa đến nhà anh rồi đó, chúng ta ra toà gặp."
Chu Mộc Sâm cảm thấy sau lưng hơi ớn lạnh, nhưng vẫn mạnh miệng như cũ: "Xem ra mày cũng tốt rồi nhỉ, bất quá yên tâm đi, thời gian đợi toà án mở phiên toà khá dài, mày muốn cùng tao đấu, được thôi, đến lúc đó công việc gì cũng không tiếp nhận được, đã từng là minh tinh nổi tiếng rốt cục chỉ còn là thằng không nghề nghiệp vất vơ, tha hồ cho người chê cười."
Ở giới giải trí này nếu biến mất liền bị người xem là dĩ vãng.
Các fans hiện tại mang não cá vàng, chỉ năm bảy giây đã quên mất.
Mấy minh tinh một hai tháng không xuất hiện, lực ảnh hưởng có thể giảm xuống một bậc, huống chi lần này Thịnh Ngật nếu muốn thưa kiện, đối tượng lại là công ty Hoa Lệ, chỉ thời gian theo đoàn luật sư thôi có thể bận chết hắn!
Là nghệ sĩ trẻ tuổi, hắn chắc chắn không dậy nổi!
Đặc biệt là hiện tại Thịnh Ngật thiếu tiền.
Bên kia điện thoại bên kia, Thịnh Ngật thần sắc lãnh đạm, khóe miệng trào phúng tươi cười: "Anh yên tâm, tôi đã tuyên bố rút lui khỏi giới, đời này, liền cùng các người kéo nhau đi xuống."
"Không có khả năng!" Chu Mộc Sâm theo bản năng lắc đầu, không thể tin được chuyện này.
Lúc này xe dính đèn đỏ phải dừng lại, trong lòng hắn lại nóng như lửa đốt, hận không thể lúc này mọc cánh bay trở về nước, giọng nói vốn âm trầm liền trở nên sắc nhọn: "Mày làm sao có thể rút lui ? mày không phải còn muốn đầu quân vào giới điện ảnh nước Mỹ sao, mới chen được một chân làm sao có thể giải nghệ ngay lúc này ?"
"Vì để giết chết mày a." Thần sắc Thịnh Ngật trước sau như một vẫn bình tĩnh, thanh âm lại giống như hàn băng qua điện thoại đâm vào trong lòng người bên kia.
Chu Mộc Sâm trong cổ họng như là mắc nghẹn, nửa ngày không thể phản bác, hô hấp lại dồn dập như đột ngột phát bệnh hiểm nghèo.
"[quý ông, người có sao không]" điện thoại bên kia truyền đến một giọng người Mỹ, hiển nhiên chắc là xung quanh hắn đang có nhiều người vây quanh, thấy bộ dáng hắn cho rằng hắn đã xảy ra chuyện.
Chu Mộc Sâm liền cúp điện thoại, sắc mặt xanh trắng: "[ không có việc gì, tiếp tục! ]"
Hắn phun ra mấy chữ này từ kẽ răng , bàn tay to giơ lên che mắt lại, đầu trống rỗng.
Mà bên này, Thịnh Ngật bình tĩnh buông điện thoại, khóe miệng tươi cười gợi lên một vệt máu trên môi.
Lúc này Tiểu Lý mới từ buồng vệ sinh đi ra khẽ liếc qua.
Hân nhìn qua vừa lúc gặp được, hô hấp không khỏi cứng lại, trong lòng cười khổ, tránh ở buồng vệ sinh lâu như vậy mà vị tổ tông này còn chưa bình tĩnh trở lại.
Nhiệt độ trong phòng giảm đi không ít, giống như đang bật điều hoà nhiệt độ thấp vậy.
Hắn run lên một chút, xoa xoa cánh tay đang nổi da gà.
Hiện tại thời tiết đã gần đến tháng 10, sớm không cần điều hòa.
Tiểu Lý xấu hổ giơ giơ khăn tay lên, nhỏ giọng nói: "Thịnh tiên sinh, lau tay không"
"Ừ." Thịnh Ngật thu lại thần sắc lạnh một ít, nhẹ nhàng gật đầu.
"Hờ......" Tiểu Lý hoàn toàn thả lỏng lại, do dự nghĩ nếu không đợi chút ngủ trưa tỉnh lại, tìm Hạ tiểu thư hỗ trợ vậy.
Sự tình của Thịnh Ngật trải qua càng lúc càng quay cuồng, vẫn là như thế, chứng cứ vô cùng xác thực, cộng đồng mạng đã hoàn toàn hiểu rõ tình huống chân thật.
Không ai lại cố tình đi vu hãm Thịnh Ngật thêm nữa, thậm chí không ít account marketing vì lấy lòng hắn, cũng là vì cọ nhiệt độ chủ động hỗ trợ chia sẻ thông tin.
Thêm nữa, không ít người tiết lộ, trát luật sư đã phát tới, thậm chí ngay cả thuỷ quân bên văn phòng luật sư đều đã thu được danh tính, kỹ càng tỉ mỉ đến từng người, có địa chỉ IP làm chứng, bọn họ một người cũng chạy không thoát.
Vì thế một đám đều tự mình quyết đoán từ bỏ nghề thuỷ quân, xoá account và dùng chính tài khoản của mình xin lỗi, khẩn cầu tha thứ, cầu buông tha linh tinh, khuấy động rất lớn, các cư dân mạng cho dù không muốn biết, không cần biết cũng biết tuốt.
Liên tiếp mấy ngày, mọi người đều sôi nổi ăn dưa theo dõi tình hình.
Tất cả mọi người đều chờ mong Thịnh Ngật bên kia mau chóng đệ đơn xin mở phiên toà, kiện chết những cái thứ ác ý, mấy người marketing bẩn.
Nhưng bọn hắn cũng biết, có chút quy trình cần thiết phải làm cho xong, không mau được.
Mà Hạ Noãn bên này, buổi sáng ngày thứ ba kể từ cái ngày hỗn loạn đó, đem Kim Sa Thụ Cúc lấy ra từ nhà thuê bên kia đi Cửu Long phố.
Hôm trước bởi vì vội vã về Thịnh gia, cô đem Kim Sa Thụ Cúc cũng mang qua theo, nhưng chờ sự tình làm rõ ràng, cô lại lập tức đưa về bên kia, thuận tiện lại mua không ít chậu hoa đẹp, dùng linh lực gây giống thêm mấy chậu Kim Sa Thụ Cúc.
Sau đó mới đi về nhà.
......
Hạ Noãn cảm thấy mỹ mãn ôm chậu Kim Sa Thụ Cúc của Tuân Lương Huy đúng hẹn đi vào chờ ở lối vào Cửu Long phố.
Bọn họ hẹn thời gian là 9 giờ sáng, Hạ Noãn tới sớm mười phút, vị Tuân tiên sinh cũng là người khá quy tắc, 9 giờ kém năm liền xuất hiện ở bên này.
Từ xa hắn liền thấy một cô gái nhỏ mặc sườn xám vạt dài đứng ở bên kia.
Cô gái nhỏ vóc người không cao lắm, nhưng dáng người thật đẹp, mặc sườn xám vừa vặn đem dáng người đều lộ ra, đặc biệt là vòng eo mảnh khảnh, Tuân Lương Huy dùng cặp mắt đã gặp qua vô số mỹ nhân liếc qua liền nhìn thấy được, vòng eo thật sự phải là có tập luyện, nếu không mặc sườn xám sẽ bị thùng thình rất nhiều.
Sườn xám là bạch đế, mặt trên thêu cây mai, trên nhánh cây còn điểm hồng mai, lấy màu đỏ gạch viền biên, người mặc có làn da cũng cực trắng, dung nhan tinh xảo như vẽ, môi đỏ thắm, tóc dài hơi hơi phồng phồng, tựa hồ như bị gió thổi rối loạn một ít, vài sợi sợi tóc rơi xuống bên má, càng thêm vài phần phong tình.
Cho dù trong tay bưng một chậu hoa tươi nhưng cũng không ảnh hưởng, ngược lại còn có một cảm giác người đẹp hơn hoa.
Cô gái nhỏ lúc này chân đứng thẳng tắp, trên khuôn mặt xinh đẹp không có biểu cảm gì, cùng hoa mai trắng thêu trên áo rất tương xứng, làm hắn sửng sốt.
Bất quá hắn cũng không phải chưa hiểu việc đời, kinh diễm nhanh chóng qua đi, liền bước nhanh lại đây, rốt cuộc còn tâm tâm niệm niệm hoa của mình: "Cô gái nhỏ!"
Nghe thấy âm thanh, vốn đang ngẩn người, Hạ Noãn nháy mắt hoàn hồn, nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng gật đầu tiến lên hai bước: "Tuân tiên sinh, đây là hoa của ông."
Tuân Lương Huy lại là sửng sốt, cho dù đến gần hắn vẫn thấy cái câu "người đẹp hơn hoa" áp dụng ở đây quá chính xác! Hơn nữa càng đến gần hắn thấy mặt mũi cô bé này có gì đó quen quen, giống như đã gặp ở đâu rồi.
Hắn nhịn không được nhìn chằm chằm nhìn vài giây, cho dù trên tay Hạ Noãn, chậu Kim Sa Thụ Cúc yêu quý của hắn đã khôi phục vẻ kiều diễm ban đầu, là bộ dáng hắn yêu thích nhất, thậm chí còn mùi hương nhàn nhạt.
Hắn vẫn chưa thể đem lực chú ý trở lại, không khỏi cảm thán một tiếng: "Cô gái nhỏ à, xườn xám này của cô thật là đẹp mắt."
Hạ Noãn mỉm cười, ánh mắt Tuân Lương Huy không có ý dâm tà, chỉ đơn thuần là thưởng thức cùng nghi hoặc, cô nhận ra được, bởi vì một đường đi tới đây loại ánh mắt này cũng không ít, lập tức lễ phép gật đầu, đưa chậu hoa lên: "Cảm ơn, đây là hoa của ông, có thể kiểm tra một chút."
Hôm nay quần áo này là do Hứa Tĩnh chuẩn bị cho cô.
Bà thích sườn xám, nhưng cái này quá ôm dáng, Hứa Tĩnh tự mình mặc không được, liền cố ý đem đi sửa lại cho Hạ Noãn, hai ngày trước mới lấy về.
Lúc ra cửa khi thấy Hạ Noãn không trang điểm, còn cố ý lôi kéo cô lại dậm chút son phấn, làm cô suýt chút nữa đến trễ, đành phải dùng một chút phép thuật, còn phải để cho Hứa Tĩnh hỗ trợ cuốn đầu tóc nên đi vội đến đây có chút rối loạn.
Tuân Lương Huy nhận chậu hoa nhưng đôi mắt vẫn là không rời khỏi cô, trong miệng cười ha hả nói: "Đương nhiên là hoa của tôi, cô mà dùng hoa cấp bậc cỡ này đến đây chơi trò "li liêu tráo Thái tử" đảm bảo không có lời."
"Vậy là tốt rồi." Giao dịch đạt thành, Hạ Noãn liền rời đi, chỉ là khi cô mới nâng bước, lại bị Tuân Lương Huy ngăn lại.
"Tuân tiên sinh còn có việc sao" Hạ Noãn nghi hoặc nhìn hắn.
Tuân Lương Huy lại nhìn chằm chằm cô nửa ngày, rốt cuộc vỗ trán, nói: "Tôi nhớ ra rồi, cô có phải là khách mời người đẹp trong 《 nông gian quang cảnh 》không ?"
Hạ Noãn lúc này thật sự kinh ngạc: "Ủa cái tiết mục hiện tại mới ra được mấy cái ngoài lề mà ông có thể nhận ra tôi hả ?"
Ba ngày trước m chú tài xế taxi nhận ra thì không nói đi, lúc đó phần ngoài lề mới phát được chừng bốn ngày, nhưng hiện tại đã qua cả tuần, vậy mà cũng còn người nhận ra.
Tuân Lương Huy kinh hỉ nói: "Tất nhiên có thể rồi, tôi chính là ôm ảnh chụp của cô nghiên cứu đã lâu."
"Ông đây là" Hạ Noãn lui về phía sau hai bước, mày liễu nhíu lại, nghiên cứu ảnh chụp của mình ??
Tuân Lương Huy vội nói: "Ấy ấy, tôi là nhà làm phim, hiện tại đang có kế hoạch quay một bộ phim điện ảnh có nhân vật giả thiết là tuyệt thế mỹ nhân.
Vốn nghĩ là mời cameo(*) là minh tinh nào đó, nhưng hiện tại đám cư dân mạng hà khắc lắm, vào vai đệ nhất mỹ nhân mà không phải nhan sắc cũng tầm tầm đó thì chắc bị mắng cho chết .Tất nhiên tôi làm sao tìm được ai có nhan sắc cỡ đó, nhưng ngày đó nhìn tạo hình của cô trên ảnh, liền nghĩ ngay là người này rất thích hợp.
Cái phim điện ảnh này là của Lý đạo diễn, hắn ta rất chán ghét mấy khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ, nên tôi liền nghiên cứu ảnh chụp của cô một chút, vốn là muốn liên hệ cô hỏi nhưng đột nhiên có việc lại trì hoãn."
Hạ Noãn có chút ngoài ý muốn đánh giá Tuân Lương Huy, cô không cảm giác được người này đối với mình có ác ý, chắc là không phải nói dối, chỉ là bộ phim này......!Cô chần chờ: "Lý đạo diễn..."
(*) Cameo : người nổi tiếng cực kỳ nhưng tham gia phim bằng những vai cực ngắn, thậm chí có mấy phút.
Hai chữ cũng nghe quen tai lắm, cũng không phải trùng hợp vậy chứ !
Tuân Lương Huy cho rằng cô đã đoán được là ai, chỉ là không thể tin được, vội bổ sung: "Đúng vậy, chính là người làm bộ phim 《 cấp tiến 》, nhiều lần hợp tác cùng ảnh đế Thịnh Ngật, theo lý thuyết tuổi cỡ cô nhất định là có xem qua phim của hắn rồi."
Quả nhiên đúng rồi.
Hạ Noãn có chút lúng túng, hỏi: "Vậy nam chính là Tống Hoài Minh hả"
Vốn nghĩ rằng hắn sẽ gật đầu đồng ý ngay, lại không nghĩ Tuân Lương Huy chần chờ một chút, ôm chậu hoa có chút do dự: "Cái này còn vẫn chưa thể xác định, hết thảy phải đợi sau khi khởi động máy đã."
"A"
Thấy cô gái nhỏ kinh ngạc trừng mắt to, Tuân Lương Huy liền phản ứng lại, cảnh giác nói: "Cô không phải là fans Tống Hoài Minh đâu nhỉ"
Một tháng trước, tin tức Tống Hoài Minh cùng Lý đạo diễn hợp tác đã truyền ra đi, hợp đồng cũng đã ký.
Nhưng mà sự vụ trợ thủ của Tống Hoài Minh câu kết với người đại diện làm hại Thịnh Ngật bị bại lộ, Lý đạo diễn đã do dự muốn thay đổi người.
Ngoài giới cũng có nhiều fans của phim lên tiếng muốn đổi người, cho dù không có chứng cứ chứng minh là Tống Hoài Minh tự mình ra tay, nhưng thanh danh hắn cũng đã hỏng rồi.
Rốt cuộc ai bảo lúc trước quan hệ hai người này quá tốt, đến khi biến cố này lộ ra thì cộng đồng fans đều chịu không nổi.
Hạ Noãn vội lắc đầu: "Không phải, tôi chỉ tò mò thôi."
Tuân Lương Huy nhẹ nhàng thở ra, giải thích nói: "Chuyện này phải để Lý đạo diễn quyết định.
Trước mặt đạo diễn khác thì quyền lực của nhà đầu tư rất lớn, nhưng trên thực tế đối với bộ phim trước mắt của Lý đạo diễn, hắn ta nhất định cái gì cũng tự mình quyết.
Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng gì, nhân vật này của cô cũng chỉ diễn cao lắm ba phút, không thích thì đến đó xóa đi, không thôi chỉ để lại một số hình ảnh chụp, không cần nghĩ quá nhiều."
"......" Hạ Noãn nghe được dở khóc dở cười, nói như vậy người ta biết trả lời sao.
Nhưng mà đóng phim......
Nhớ tới Thịnh Ngật trong quá khứ hào quang vạn trượng, tò mò trong lòng Hạ Noãn có chút ngo ngoe rục rịch, nhưng đối mặt với ánh mắt chờ mong của Tuân Lương Huy, cô lại do dự: "Tôi sẽ không đóng phim."
Tuân Lương Huy thực bình tĩnh xua tay, trực tiếp kéo Noãn đi ra ngoài: "Không có việc gì, nhân vật này chính là cái bình hoa, chủ yếu cô là hình tượng thôi, đến lúc đó mặc đồ diễn đứng ở nơi qui định là đủ rồi."
"Nhưng......"
"Yên tâm đi, Lý đạo diễn là người rất tốt, lúc trước chính là tri âm của Thịnh Ngật.
Nếu không phải ông ta lúc ban đầu phát hiện Thịnh Ngật, hắn có thể tiến vào giới giải trí hay không còn chưa biết đâu!"
Còn có tầng quan hệ này.
Hạ Noãn đầu óc có chút lơ mơ, rốt cuộc nhịn không được gật đầu: "Cũng được, tôi đi thử một chút."
Tuân Lương Huy cười hắc hắc, vỗ vỗ bụng bia, nói: "Nếu như vậy, chúng ta đây liền đi gặp Lý đạo diễn đi, ông ấy chấp nhận thì cô mới có thể diễn a."
Hạ Noãn cắn cắn khóe môi, có chút thấp thỏm đi theo hắn lên phía sau lên xe.
......
Trên đường đi gặp Lý đạo diễn, Hạ Noãn nhân cơ hội lên mạng lục soát một chút tư liệu.
Lý đạo tên đầy đủ là Lý Minh Trung, ông là người có lòng đam mê và yêu thích cực kỳ đối với phim ảnh.
Bản thân gia thế cũng không tồi, sau khi tốt nghiệp liền trực tiếp mở một công ty một thành viên chuyên quay một ít quảng cáo tuyên truyền, hoặc là phim ngắn, chờ đến khi có chút danh tiếng, ông liền bắt đầu quay phim điện ảnh, khi đến tuổi trung niên đã hoàn toàn ở giới giải trí đi lên, tên tuổi của Lý đạo diễn là bảo chứng vững chắc cho doanh thu phòng vé.
Hắn không thích bị người ta kiểm soát cho nên sớm thành lập công ty riêng, nguyện ý làm người góp vốn đầu tư chung, lại nghiêm khắc bảo vệ quyền lên tiếng của mình ở đoàn phim, đây là một trong những điểm đặc sắc của ông, cũng là ước mơ của phần lớn đạo diễn trong giới giải trí này, đều hy vọng trở thành người như vậy, sẽ không bị tiền tài bắt làm tù binh.
Tuân Lương Huy mang theo Hạ Noãn trực tiếp tới phòng làm việc của Lý đạo diễn.
Là tầng 1 trong một cái office building bình thường.
Tuân Lương Huy đối nơi này vô cùng quen thuộc, tay ôm chậu hoa lập tức dẫn người đi vào, gặp nhân viên công tác bình tĩnh chào hỏi một cái.
Mở cửa văn phòng, Hạ Noãn liền thấy một người đang ngồi ghé mặt trên bàn, mang kính lão, một người đàn ông to béo tầm hơn 50 tuổi, hắn cầm bút trong tay đang viết viết vẽ vẽ lên kịch bản trước mặt.
Nghe thấy có người tiến vào, hắn cũng không ngẩng đầu lên, mà Tuân Lương Huy cũng không rên một tiếng, vẫy tay bảo Hạ Noãn lại đây ngồi, chính hắn đi pha trà.
Trong văn phòng một mảng an tĩnh tràn ngập.
Mãi đến Lý đạo đem chuyện nên viết đều viết xong, duỗi eo một cái, ánh mắt mới chú ý tới văn phòng đang nhiều thêm một người, mày nhăn lại, hắn đẩy đẩy mắt kính trên mũi, có chút bất mãn nói: "Cô là ai"
Nói xong, hắn chột nhận ra vì hắn hơi tiếng tiếng làm cô gái nhỏ vội đứng lên, một thân sườn xám, dáng người rất đẹp, khuôn mặt cũng tinh xảo vô song, đẹp mà không khiêu gợi, ánh mắt thanh khiết, thấy cô tức khắc đứng lên, khuôn mặt vốn nghiêm túc của hắn biến thành hòa ái tươi cười: "Cô gái nhỏ à, ai mang cô tới đây vậy"
Hạ Noãn bị hắn nhìn, theo bản năng đứng càng thêm thẳng lưng, trong lòng hơi khẩn trương, cất giọng nói: "Là Tuân tiên sinh ạ."
Lý đạo diễn hiểu rõ, một đôi mắt có chút tang thương sắc bén nghiêm túc đánh giá cô, một lúc sau có vẻ hài lòng nói: "Ừ, không tồi, ánh mắt lão Tuân quả nhiên không tồi, người đại diện cô đâu kêu lên ký hợp đồng đi"
Vừa lúc lúc này Tuân Lương Huy từ bên ngoài tiến vào, nghe vậy bật cười: "Nha, có thể ký hợp đồng liền sao ?"
Lý đạo cười liếc hắn một cái: "dung mạo này là đủ rồi."
Hạ Noãn chờ bọn họ nói xong, yếu ớt nói: "Tôi không có người đại diện."
Lý đạo nhíu mày, liền nói: "Được, vậy trực tiếp nói với cô vậy.
Là thế này, cái kịch bản này cô chỉ là pháo hôi, ở thời điểm tất yếu thì đi quyến rũ nam chính một chút, phụ trợ làm nổi bật tình cảm của nam chính đối với nữ chính là đủ rồi, suất diễn không nhiều lắm, cũng không có diễn cái gì lỏa lồ ......"
Lý đạo diễn đối với dung mạo của cô gái nhỏ này khá vừa lòng, hắn nghiêm túc phá lệ nói nhiều một chút cho cô, đại khái nội dung như thế nào, lại đem kịch bản cho cô xem, sau đó mới đến ký hợp đồng.
Hạ Noãn không biết diễn kịch, nếu là cái gì cần kỹ thuật diễn suất này nọ, cô nhất định sẽ cự tuyệt, nhưng khi xem kịch bản, liền hoàn toàn an tâm.
Chỉ là một vũ cơ, nhảy vài bước nhảy liền xong, hơn nữa cũng coi như là có diễn, xem như cô cũng đã xuất đạo qua, cho nên trả mười vạn tiền lên sân khấu.
Lúc này cái gì cũng vừa vặn, Hạ Noãn không tìm thấy lý do cự tuyệt, hợp đồng tới rồi, liền trực tiếp ký xuống.
Cô gái nhỏ sảng khoái làm Tuân Lương Huy cùng Lý đạo diễn đều thực vừa lòng, cũng không nhiều lời, trực tiếp đem tiền trả.
Đi ra khỏi văn phòng, thần sắc Hạ Noãn còn có chút hoảng hốt, trong tay cầm hợp đồng cùng kịch bản, cảm thấy có gì kỳ kỳ.
Cứ như vậy cô liền thật sự vào giới nghệ sĩ.
Sao lại cảm thấy giống như bị lừa.
Nhưng rõ ràng là cô không nhịn xuống được hứng thú với cái giới này, cô vì tòm mò với công việc trước đây của Thịnh Ngật và những cái liên quan đến hắn mà ký xuống hợp đồng.
Bất quá......
Càng đáng giá vui vẻ chính là, vợ của đạo diễn Lý cũng là người yêu hoa, biết trong tay cô có không ít hoa, còn có Kim Sa Thụ Cúc, liền cho địa chỉ bảo cô mang qua một chậu Kim Sa Thụ Cúc, một chậu Quỷ Lan cùng một chậu Lan Phỉ Thúy.
Đây chính là một mối làm ăn lớn đó nha, làm cho Hạ Noãn càng thêm không hối hận khi ký hợp đồng.
Nghĩ vậy, Hạ Noãn cũng không vội vã về Thịnh gia mà cố ý đi liên hệ chuyển phát nhanh, còn cố ý thêm tiền để guier bảo đảm, gửi ba chậu hoa, vì cẩn thận phòng ngừa hoa bị hư cô còn cố ý dùng linh lực làm phong bế bảo hộ.
Thu xếp xong mọi việc cô mới dưới sự thúc giục của Hứa Tĩnh mà chạy về nhà.
......
Thịnh gia
Khuôn mặt tuấn tú của Thịnh Ngật đen thui ngồi chờ trước cửa.
Hứa Tĩnh từ sau lưng hắn đi ngang qua trước mặt hắn cũng không lấy được nửa ánh mắt, nhìn nhìn hắn rồi không khỏi lắc đầu.
Thật là cái thằng ngốc, còn lại là thằng ngốc nhát gan.
Chính mình muốn Hạ Noãn về sớm một chút mà không dám giục, cũng không dám kêu mình giục, tới lúc mình điện thoại giục thì còn dựng lỗ tai nghe, kêu gì cũng không thèm nói chuyện, nhìn thời gian xong ra cửa ngồi đợi, thiệt hết biết.......
Tiểu Lý cũng bớt thời giờ đưa mắt nhìn, trong lòng không cầm được bội phục.
Hạ tiểu thư nhìn nhu nhu nhược nhược, nói chuyện cũng nhỏ giọng, lại có thể làm cho Thịnh Ngật, người đàn ông có thể hắc hóa thành đại ma vương bất cứ lúc nào, biến thành hòn vọng thê.
Thực mau, ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa "Rắc" một cái, cửa lớn mở ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Nhìn Hạ Noãn một thân sườn xám, thân hình quyến rũ, môi hồng nở nụ cười tươi rạng rỡ, Thịnh Ngật tức khắc đánh nghiêng bình giấm trong lòng, sắc mặt xụ xuống càng thêm khó chịu, hắn ngẩng cổ lạnh lùng nói: "Em làm sao mà trễ vậy mới về!"
Nếu không phải hắn cố ý để mẹ hắn gọi điện thoại, có phải cô giờ này còn chưa trở về ?Lại còn trang điểm xinh đẹp đến như vậy, để hắn một người ở nhà ngồi đợi, ít nhất......!Ít nhất lúc đi ra ngoài cũng hỏi một chút xem hắn muốn cùng đi hay không chứ, lỡ chẳng may cô bị người ta khi dễ thì làm sao.
Hạ Noãn im lặng, nhận thấy được lo lắng ở đáy mắt hắn, tốt tính cười cười, nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, hơi có nhiều việc một chút."
Cô nhẹ nhàng giải thích, cục giận nằm một đống trong bụng Thịnh Ngật không phóng ra được, rầu rĩ nói: "Chuyện gì ? Không phải chỉ đi giao cái chậu hoa đó là đủ rồi sao"
Hắn lùi xe lăn về sau vài bước nhường chỗ cho cô bước vào nhà, rũ mắt liền thấy đôi chân thấp thoáng lộ ra sau tà xẻ của sườn xám trắng như tuyết liền bối rối, tức khắc lại ngẩng đầu.
Hạ Noãn thay đổi thỏa hiệp, cúi người xuống một nửa, có chút quái dị động động chân, giải thích nói: "Người kêu tôi dưỡng hoa cho hắn tên là Tuân Lương Huy, hắn bảo hắn là nhà làm phim, hắn nói......!có bộ phim của đạo diễn Lý sắp bắt đầu quay, có một nhân vật rất thích hợp với tôi, nên tôi đi gặp đạo diễn Lý."
Thịnh Ngật kinh ngạc: "Đạo diễn Lý và Tuân Lương Huy ? em xác định không nhận sai người ?"
Hạ Noãn lắc đầu, đem kịch bản từ trong túi treo trên tay lấy ra đưa cho hắn: "Là cái này nè."
Cô không hiểu mấy cái này lắm, nhưng Thịnh Ngật chắc chắn rất rõ.
Quả nhiên cầm kịch bản trong tay rồi, vẻ mặt ghen tuông của Thịnh Ngật tức khắc tiêu tán, trở nên thực nghiêm túc, thái độ nghiêm túc trong công việc qua nhiều năm làm cho hắn có thói quen khi tiếp xúc kịch bản liền cái gì cũng quên hết.
Bất quá đàn ông nghiêm túc rất có mị lực, môi mỏng của hắn mấp máy, thần sắc nghiêm túc, khí tức nghiêm trang tức khắc bao quanh thân.
Hạ Noãn thấy vậy khóe môi hơi cong cong, vòng ra sau lưng hắn đẩy hắn đến chỗ sofa phòng khách, đang do dự có nên ôm hắn lên sô pha hay không, lần trước ôm hắn lên, hắn phản ứng mạnh như vậy, sợ là hắn không thích.
Thịnh Ngật cũng chưa chú ý cô đang do dự, xem xong kịch bản, trong lòng đã suy nghĩ rất nhiều.
Nghiêng đầu cầm ly trà vừa pha xong: "Em thật sự muốn vào giới giải trí ?"
Hạ Noãn lắc đầu, chân thành nói: "Còn chưa quyết định."
"Vậy vì cái gì nhận kịch bản này ?"
Hạ Noãn mặt giãn ra, đôi mắt trong vắt dừng trên người hắn, nói: "Bởi vì tò mò, trong trí nhớ của tôi, lúc xem anh diễn cảm giác rất kỳ diệu, không giống anh hiện tại một chút nào.
Dù sao hiện tại cũng không có việc gì làm, cho nên tôi cũng muốn thử một chút.
Hơn nữa cái kịch bản này cũng nói rồi,vai này chỉ là bình hoa, không cần kỹ thuật diễn."
"Bởi vì......!Tôi ?" trái tim bắt đầu kinh hoàng, một loại thỏa mãn khó có thể miêu tả cùng kiêu ngạo tự hào vì những lời này dễ dàng tràn ngập lồng ngực hắn.
Bởi vì hắn, cho nên cô mới mạnh dạn bước chân đi đến một chỗ chưa bao giờ đụng qua, Thịnh Ngật dùng sức cắn cắn đầu lưỡi, đau đớn làm hắn áp chế suy nghĩ muốn nhếch miệng ngây ngô cười xúc động, chỉ là lộ ra ý cười nhợt nhạt, tiếng nói rụt rè đi rất nhiều: "Thật sự ?"
Hạ Noãn mím môi hồng thành một đường thẳng tắp, hai má phồng lên,khuôn mặt trang điểm nhẹ xinh đẹp nhưng có phần non nớt, cô gật đầu: "Ừ."
Cô ấy thừa nhận!
Thịnh Ngật giật giật cánh môi, lại không biết nên nói như thế nào.
Rất nhiều fans từng nói với hắn, bởi vì hắn mà bọn họ thay đổi cái này cái kia, nhưng mà những chuyện đó không giống như vầy, họ cũng không phải là Hạ Noãn.
Hạ Noãn bởi vì hắn, quyết định nếm thử diễn kịch một chút , hắn mới càng thêm kinh ngạc cùng......!Vui sướng, đầy ngập vui sướng lại hóa thành một nụ cười ôn nhu, những đường nét cứng rắn trên gương mặt cũng nhu hòa lại bớt, hắn thấp giọng thở dài: "Thật là một cô bé ngốc."
Âm thanh này trầm thấp lại ôn nhu, giống như có một cái bàn chải mềm gãi gãi vào lỗ tai của cô, Hạ Noãn theo cảm thụ của mình xoa xoa lỗ tai, nhíu mày ra vẻ giận nói: "Anh mới ngốc."
"Ân, tôi khờ." Nể tình cô ấy thích mình như vậy, không so đo việc nhỏ nữa.
Thịnh Ngật sủng nịch lại bất đắc dĩ gõ gõ đầu cô: "Muốn tiến giới giải trí không biết nói với tôi, bên ngoài có rất nhiều người xấu ."
"Tôi không sợ." Hạ Noãn lắc đầu, mắt nhìn tay nhỏ của mình.
Cho dù không thể sử dụng pháp thuật đi nữa, cô chỉ cần dựa vào sức mạnh của thân thể là có thể thu phục mấy người phàm không có tu vi đó rồi, sợ cái gì.
Thịnh Ngật hừ nhẹ, thấp giọng nỉ non một tiếng: "Nhưng tôi sợ."
"À" Hạ Noãn chớp mắt, muốn hỏi hắn sợ cái gì, lại bị một bàn tay to trên đôi tay thon dài áp vào mặt cô nâng lên: "Đừng nhìn tôi như vậy."
Hạ Noãn: "......"
......
Trong lúc ăn cơm, tài khoản Hạ Noãn nhận được chuyển khoản, 150 vạn.
Trong đó 25 vạn là quỷ lan cùng phỉ thúy lan, dư lại 125 vạn đều là Kim Sa Thụ Cúc, mới đây đã tới rồi.
Lý đạo diễn còn cố ý gọi điện thoại lại, nói phu nhân hắn khen hoa lan của cô đều đặc biệt tràn đầy sức sống, phẩm chất tuyệt đối là đỉnh cấp.
Hạ Noãn hàn huyên hai câu, khi chuẩn bị ngắt điện thoại thì Thịnh Ngật ngồi bên cạnh đưa tay cầm di động đi.
Thịnh Ngật: "Lý đạo diễn, tôi là Thịnh Ngật đây."
Lý đạo diễn đang vui tươi hớn hở chuẩn bị cúp điện thoại, hôm nay vợ hắn thật vui vẻ, còn khen ngợi hắn, còn nói buổi tối tự mình xuống bếp, tuy rằng đây là biểu hiện yêu thương hắn, nhưng hắn cần phải ngăn vợ hắn xuống bếp mới được.
Chỉ là điện thoại còn chưa cắt đứt, bên kia đã truyền đến một âm thanh quen thuộc làm hắn dừng lại động tác: "Thịnh Ngật ? Xạo đi !"
Thịnh Ngật ngữ điệu bằng phẳng: "Thật sự."
Lý đạo diễn vẻ mặt kinh dị: "Cậu cũng biết tiểu Hạ ?"
Xem đi, khi ký hợp đồng thì là Hạ tiểu thư, vừa mới gọi điện thoại lại đây là Hạ Noãn, hiện tại cũng đã biến thành tiểu Hạ.
Thịnh Ngật cong môi, đôi mắt đăm đăm nhìn Hạ Noãn nói: "Ngoan ngoãn ăn cơm đi."
Hạ Noãn chu chu miệng, dời tầm mắt, gắp một đũa rau xanh đưa vào miệng, ui thật thoải mái ! Rau vừa tươi vừa non, còn mang theo vài phần vị ngọt, không tồi!
Thịnh Ngật lúc này mới nói: "Ừ, tôi là .....vị hôn phu của cô ấy."
"Moá!" Lý đạo diễn lúc này thật sự kinh ngạc, vỗ đùi một phát, bang một tiếng, điện thoại bên này đều nghe thấy, ngay sau đó, hắn liền bắt đầu luyên thuyên hỏi.
Thịnh Ngật thường thường đáp một hai câu, hai người hàn huyên trong chốc lát, Thịnh Ngật cũng không nói việc nam chính, chỉ là nói: "Tiếp điện thoại là muốn nhờ ông hỗ trợ chiếu cố Hạ Hạ một chút.
Cô ấy tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, mới vừa tốt nghiệp xong, tính tình ôn thôn dễ dàng bị khi dễ.
Nếu cùng Lý đạo diễn ông ký hợp đồng, vậy phiền toái ông chiếu cố giùm một chút."
Lý đạo lúc trước khi Thịnh Ngật xảy ra chuyện liền gọi điện thoại liên hệ qua, chỉ là bận quá, ngay lúc đang chuẩn bị kịch bản mới nên không thể lại đây thăm.
Hắn vốn áy náy nên tự nhiên liên tục gật đầu, trầm ngâm nói: "Việc này là nhất định rồi !Tiểu Thịnh à, chuyện nam chính ấy, thực sự lúc ấy ta không biết, hy vọng cậu cũng đừng để ý, rốt cuộc hợp đồng cũng ký......"
"Tôi không ngại đâu." Thịnh Ngật thực bình tĩnh đáp.
Hắn đã sớm bình tĩnh lại, cho dù nhân vật này vốn là của hắn, hắn cùng Lý đạo diễn hợp tác nhiều lần, trên cơ bản chỉ cần hắn quay phim điện ảnh, Thịnh Ngật luôn xác định là nam chính.
Chỉ là lần này xảy ra chuyện, vừa mới bắt đầu tỉnh lại, chênh lệch thật lớn xác thật làm hắn không thích ứng kịp.
Nhưng hiện giờ đã sớm hoãn lại rồi, hơn nữa hắn cũng thật sự hiểu rõ cái gì mới là càng quan trọng, diễn nhiều, quay nhiều như vậy, kiếm nhiều tiền như vậy có ích lợi gì.
Sinh mệnh thật ngắn ngủi, một khi không cẩn thận thì cái gì cũng không có, chỗ trống đi thì tùy ý sau này người ta quyết định.
Hắn thong thả nói: "Ông cứ an tâm quay đi, nếu hắn không dính dáng gì đến mấy phốt đen, tôi sẽ không ra tay với hắn."
Lý đạo an tâm, cũng thở dài một tiếng: "Ừ, ủy khuất cho cậu."
"Như vậy cũng khá tốt."
Điện thoại cắt đứt, Lý đạo diễn ôm di động u buồn nửa ngày, cảm thấy áy náy không thôi.
Lúc trước Thịnh Ngật mặc kệ là nổi tiếng cỡ nào, chỉ cần hắn mời, Thịnh Ngật đều sẽ từ chối hết thảy các lời mời của đoàn phim khác để tham gia, giá cả cũng đều trong phạm vi mà hắn có thể chấp nhận, còn có thể giúp đỡ quản lý đoàn phim một chút.
Trên thực tế, hắn cũng là sau khi gặp được Thịnh Ngật sau mới thường xuyên đoạt giải, bọn họ là giúp đỡ lẫn nhau xây dựng thành tựu, lúc trước cũng vì nể Tống Hoài Minh có quan hệ tốt đẹp với Thịnh Ngật nên mới chọn hắn trong số đông đảo diễn viên, chỉ là hiện giờ......!Hắn cũng không thể tùy ý vi phạm hợp đồng, lập tức nghiêm túc lẩm bẩm: "Phải tìm biện pháp bồi thường cho hắn một chút!"
Lý phu nhân đang ngồi bên cạnh hắn vui vẻ ngắm hoa Lan của mình, say mê thưởng thức mùi hương dịu nhẹ, thuận miệng nói: "Không phải vị hôn thê của hắn ở trong đoàn phim của anh sao ? Bồi thường cho cô ấy là được rồi."
Nhiều chuyện thật đơn giản, ôi đúng là con người ngu ngốc.
Lý đạo bừng tỉnh đại ngộ: "Đúng vậy!" Hắn cao hứng vỗ vỗ đầu, ném xuống một câu: "Anh đi công ty đã." nói xong người cũng đã ở bên ngoài rồi.
Lý phu nhân nể tình mấy cây hoa Lan, rộng lượng tha thứ hắn, lại móc di động ra chụp ảnh hoa rồi gửi đến nhóm mấy người bạn, bạn bè của bà không ít người đều chung một sở thích yêu hoa, mọi người kết nối với nhau chủ yếu giao lưu và trao đổi cách dưỡng hoa tâm đắc với nhau.
Lần này không ít người liền chú ý đến hoa của Lý phu nhân.
Nghiêm túc nhìn nhìn xong đều bị kinh diễm, tức khắc chua lè nói: "Biết bà có Kim Sa Thụ Cúc rồi, cũng không cần đem kính phóng đại ra chụp cho nó to như vậy đâu......"
Lý phu nhân kiêu ngạo đáp: "Không có nhé, đây là chụp bằng camera trên di động đàng hoàng, không tin lại đây xem!"
"Thật sự ?"
"Mua ở đây vậy ? Tôi cũng muốn đến xem, nếu thật sự như vậy tôi cũng muốn mua!"
Lý phu nhân ai đến cũng không cự tuyệt, nhìn ba chậu hoa mới của mình, kiêu ngạo đến đỉnh đem khoe như khoe con cháu.
Chờ tới buổi tối, phải về nhà ăn cơm, Lý đạo diễn mới bừng tỉnh nhớ ra, hình như đã quên nói với vợ, không cần xuống bếp làm cơm chiều.
Vừa mới sửa xong kịch bản, đem kịch bản làm càng thêm hoàn thiện, tâm tình vô cùng vui sướng, áy náy ban chiều cũng biến mất vô tung vô ảnh, chợt nhớ đến cơm vợ nấu làm đầu lưỡi chưa nếm đã muốn đau khổ nổ tung.
......
Điện thoại cúp xong, Thịnh Ngật đang muốn đưa điện thoại trả về, ngón tay cái lại không cẩn thận bấm nhầm nút danh bạ điện thoại.
Thông tin người liên hệ của Hạ Noãn cực ít, thậm chí cha mẹ đều không có, chỉ có Hứa Tĩnh cùng một người gọi là Tuân Lương Huy, cùng với chính hắn, thông tin lạnh lùng hai chữ ' Thịnh Ngật ' đại biểu cho số điện thoại của hắn.
Này đâu giống vị hôn phu hôn thê!
Thịnh Ngật liếc mắt thoáng nhìn thấy cô không chú ý bên này, lập tức ngón tay ấn ấn, nhanh như bay mang ghi chú kia sửa lại, lúc này mới giả vờ thực bình tĩnh đưa trả điện thoại di động về, báo công muốn được khen ngợi : "Khụ khụ......!Trả em, tôi nói chuyện với Lý đạo diễn rồi, yên tâm, tới đoàn phim ổng sẽ chiếu cố em."
Hạ Noãn đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện rồi, dĩ nhiên biết rõ, lập tức cười ngọt ngào, đưa tay ra nhận di động: "Cảm ơn."
"Không, không cần khách sáo!" Thịnh Ngật bị ngọt đến trong họng, nói chuyện có chút nói lắp, nhanh nhanh uống miếng nước cho đỡ khát, bắt đầu ăn cơm.
Chỉ là còn len lén ngắm Hạ Noãn.
Hạ Noãn đưa điện thoại di động lấy về sau đó đặt ở một bên, cũng không để ý tới.
Thịnh Ngật cũng không hiểu mình đang muốn gì, rõ ràng lúc vừa mới sửa thì không muốn cho cô thấy, nhưng hiện tại thấy cô thật sự không xem qua chút nào, dường như hoàn toàn không phát hiện lại có chút hụt hẫng.
Hắn thật chờ mong bộ dáng cô phát hiện ghi chú bị sửa lại, chắc là rất thẹn thùng.
Thịnh Ngật vừa ăn vừa cân nhắc, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, làm bộ lơ đãng hỏi: "Trong danh bạ của em rất ít thông tin nha."
Hạ Noãn đang yên tĩnh ăn cơm nghi hoặc ngẩng đầu, đưa mắt nhìn Hứa Tĩnh ở đối diện, Hứa Tĩnh lập tức vùi đầu ăn cơm, tỏ vẻ mình chưa nghe thấy gì cả, A Ngật là đang nói chuyện với cô.
Hạ Noãn nghiêng đầu, lễ phép nói với hắn: "Ừ, người không quan trọng thì để làm gì."
"Ờ......!Hiện tại em xem xem có bao nhiêu người vậy" Thịnh Ngật thử nói.
Hạ Noãn muốn nói là khoảng ba người đi, nhưng nghe thấy hắn bảo mình nhìn xem, cô vẫn mở ra nhìn, ừ, mấy ngày hôm trước mới tăng thêm một người là Tuân tiên sinh nữa, kể luôn số bản thân vậy là bốn người, hơn nữa......
"Ủa cái người tên ' yêu dấu ' này tôi thêm vô khi nào nhỉ"
Mặt cô chân thành biểu đạt sự nghi hoặc của mình.
Nhưng mà mắt phượng của Thịnh Ngật đang loe lóe ánh sáng trong nháy mắt liền ảm đạm xuống, khuôn mặt tuấn tú đen thui, giọng hắn đơ đơ phun ra hai chữ: "......!Là! tôi!"
Tác giả có lời muốn nói: Hứa Tĩnh: Hôm nay lại bị xem nhẹ một ngày!: )
Hạ Noãn: Không dối gạt mọi người, mẹ chồng tôi thích rình xem tôi và ông chồng dễ giận dễ dỗi kia luyến ái, toàn bộ quá trình đứng xem đều cười thôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...