Ta lên ngôi nữ hoàng cũng đã một tuần. Hôn sự của ta và Menfuisư cũng đã được thông báo, ta cũng chẳng phản đối làm gì, trước sau gì cũng hủy hôn mà. Nhưng có điều bình thường toàn nghe các cung nữ gọi "công chúa ơi", "công chúa à", bây giờ cứ một "nữ hoàng" hai "nữ hoàng", thật không quen tai. Còn công chúa Mitamun nữa, sau bữa tiệc hôm đó, ngày nào cô ấy cũng sang tẩm cung của ta trò chuyện. Muốn đánh giá một người, chúng ta phải tiếp xúc thì mới biết được. Cô công chúa này cũng vậy. Lúc mới gặp, ta cứ nghĩ cô ấy rất chín chắn, hoặc ít ra cũng thùy mị, dịu dàng. Nhưng thật ra không phải vậy. Hôm cô ấy đến tẩm cung của ta, đúng lúc ta và mọi người đang ăn cơm. Lúc đầu cô ấy có vẻ bất ngờ và ngại, định xin phép ra về. Nhưng làm sao ta để chuyện đó xảy ra, Ari và mọi người còn ngồi được thì tại sao khách như cô ấy lại không. Cô ấy cũng rất nhanh chóng nhập gia tùy tục. Cô công chúa này vốn không kiêu kì, cũng không quá khô khan, cô ấy rất vô tư, tinh nghịch và có vẻ trẻ hơn so với tuổi, 20 mà nhìn cứ như mới 17 - 18. Chỉ có điều cô ấy có vẻ thẳng tính quá. Ở trong cung của ta mà vô tư nói xấu Menfuisư. Cũng may ta không phải Asisư thật, không có tình yêu sâu đậm với Menfuisư không thì........ Có vẻ như nguyên nhân khiến kiếp trước Asisư giết cô ấy không phải vì quyến rũ Menfuisư mà là vì nói xấu Menfuisư. Ari lúc đầu có vẻ không hài lòng nhưng dần dần cũng bị tính trẻ con của cô ấy thuyết phục. Mitamun ra vào cung của ta thường xuyên đến nỗi lính canh chỉ cần thấy bóng cô công chúa này là tự động tránh đường.
- Công chúa Mitamun, Người đã đến. Nữ hoàng đang đợi Người ở trong phòng.
Đùa à? Ta đợi cô ấy hồi nào chứ
- Asisư à, ta mang cho cô một ít bánh ngọt nè
Không đợi ta phản ứng, cô ấy đã kéo ta ra hoa viên. Ari đã quá quen với tính cách trẻ con của công chúa Mitamun nên chỉ cười nhẹ rồi đi dọn dẹp. Ở giữa hoa viên có một cái ao sen khá là rộng, hình như là thông với sông Nil qua một đường ống ngầm. Mitamun ngồi ở cái bàn gần đó xem ta làm phép tạo bức tường mưa thì nước ao sen. Đáng lẽ chỉ mình Ari biết ta sử dụng được dị năng, nhưng người tính không bằng trời tính, một bữa ta đang luyện phép ở trong phòng thì Mitamun đến, Ari không ngăn cô ấy được, thế là xong, bí mật bại lộ. Cũng may Mitamun không phải người nhiều chuyện nên không lo chuyện này bị nhiều người biết. Bỗng nhiên Ari chưng bộ mặt hớt hải chạy vào:
- Nữ hoàng, hoàng thượng bị rắn hổ mang cắn, hiện đang rất nguy kịch. Xin Người nhanh chóng di giá đến tẩm cung phía Bắc
Nhanh vậy sao? Trong truyện là do lính của Hitaito thả vào, nhưng hiện giờ công chúa Mitamun vẫn còn sống, đâu có lí nào lại do họ làm. Chắc chắn là có người muốn triều đình Ai Cập rối ren để gây loạn đây mà. Có Carol rồi nên Menfuisư chắc chắn không sao. Bây giờ phải lo tìm kẻ đã thả rắn vào cung.
- Ari, Menfuisư không sao đâu, nó có con gái nữ thần sông Nil bên cạnh rồi. Bây giờ em hãy cho người bí mật tìm hiểu những kẻ đến gần hoặc đã vào tẩm cung của Menfuisư, nhất định phải tìm ra kẻ đã thả rắn.
- Dạ, nô tì đã hiểu - Ari đi những vẫn phân vân trong lòng cụm từ "Con gái nữ thần sông Nil". Nữ hoàng nói thế là sao nhỉ?
- Mà khoan đã, em cho người đến tẩm cung phía Bắc nghe ngóng, khi nào Carol cứu Menfuisư thì báo cho ta biết.
- Nô tì tuân mệnh
Đợi Ari đi khỏi Mitamun mới thắc mắc:
- Tại sao cô không đi thăm Menfuisư? Chẳng phải trước đây cô luôn ở bên cạnh Menfuisư mọi lúc mọi nơi sao? Lại còn cái gì mà con gái nữ thần sông Nil nữa chứ
- Mitamun à, đừng có suốt ngày ta với cô nữa. Nghe khó chịu quá. Chị hơn tuổi em nên cứ xưng chị - em đi
- Được rồi được rồi. Em trả lời câu hỏi của chị đi
- Đơn giản thôi. Giờ Menfuisư đã lớn rồi, đã trở thành vua rồi chẳng lẽ em vẫn phải ngày ngày ở bên cạnh nó sao? Em còn cuộc sống của em, đâu thể làm bảo mẫu cho nó cả đời được. Với lại hiện giờ bên cạnh nó đã có người nó thích rồi, em không thể làm kì đà cản mũi được. Còn con gái nữ thần sông Nil thì sau này chị sẽ biết
Mitamun gật gù ra vẻ đã hiểu nhưng chẳng biết có thật không nữa. Thôi kệ cô ấy! Chúng ta tiếp tục nói chuyện vui đùa với nhau. Ta cũng không làm phép nữa, Ari đã đi làm việc, ai biết được lát nữa cung nữ nào sẽ vào báo cáo tình hình bên Menfuisư. Đề phòng vẫn là tốt nhất. Đến khoảng nửa buổi, một cung nữ chạy vào báo với ta, Menfuisư đã được cứu, chắc sắp tỉnh lại. Vậy thì ta phải nhanh chóng đến đó thôi. Dặn dò Mitamun nhớ giữ bí mật chuyện này ta mới yên tâm rời đi.
----------------------------------------------Tẩm cung phía Bắc------------------------------------------
Mọi người đang vô cùng lo lắng, các cung nữ đi ra đi vô từng đoàn, ngự y thì toát mồ hôi hột, hoàng thượng mà có bề gì thì họ chết chắc. Imhotep đứng ngoài đợi tin, nét mặt trông rất khó coi, hoàng thượng thì chưa biết thế nào, lại chẳng thấy bóng dáng nữ hoàng đâu. Carol thấy Menfuisư đau đớn thì lòng thương người trỗi dậy, gạt phăng mọi tức giận sang một bên, lấy viên thuốc trong túi áo nhét vào miệng Menfuisư. Tướng quân Minưê nghĩ Carol là gián điệp có ý định giết vua, vội giữ con bé lại. Rất may thuốc còn tốt, nét mặt Menfuisư trở nên tốt hơn, độc tính đã được chặn lại. Ngự y vội ra báo với Imhotep, không quên kể với ông ta về năng lực thần thánh của Carol. Một lúc sau ta và công chúa Mitamun cũng tới. Bọn họ đều hành lễ nhưng có vẻ không vừa lòng, chắc lại nghĩ nữ hoàng vô tâm không quan tâm đến sự sống chết của hoàng thượng. Ta không quan tâm, muốn nghĩ gì thì nghĩ.
- Hoàng thượng sao rổi?
- Bẩm nữ hoàng, hoàng thượng đã khá hơn, độc tính đã được chặn lại. Công lớn thuộc về cô gái đó, chỉ trong nháy mắt cô ta đã cứu hoàng thượng khỏi cái chết.
Bỏ qua tên ngự y đang bận thần tượng Carol, ta quay sang dặn dò Imhotep giữ kín việc Menfuisư bị rắn cắn, lúc này không thể để các nước khác nắm được điểm yếu của Ai Cập. Đương nhiên ta không quên Carol:
- Cô gái kia, ngươi đã cứu được hoàng thượng thì chắc chắn phải biết về y thuật. Kể từ nay, ta giao cho ngươi chăm sóc hoàng thượng đến khi Người khỏe lại. Nếu hoàng thượng có bề gì, ta sẽ đem tên Sechi kia làm vật tế thần. Ngươi nghe rõ chưa?
Carol lo cho sự an toàn của Sechi nên đương nhiên là phải đồng ý. Imhotep cùng với mấy vị đại thần có vẻ bất ngờ với sự phân phó của ta nhưng cũng không dám có ý kiến. Họ vẫn còn muốn giữ lại cái mạng để phục vụ đất nước. Ai chẳng biết từ sau khi nữ hoàng té xuống sông Nil thì trở nên rất hung dữ, ngay cả hoàng thượng còn bị giáo huấn thì ............
Mấy ngày sau đó, ta chỉ an nhàn ở trong tẩm cung chơi với Mitamun. Cô công chúa này cũng thật lạ, gửi thư về cho phụ vương xin phép ở lại đến khi nào ta đến Hạ Ai Cập nhận vương quyền mới về nước. Thế cũng được, ta đỡ buồn. Chỉ tội cho Carol, sau khi Menfuisư tỉnh dậy, biết Carol phục vụ mình thì ra sức chọc ghẹo, làm khó cô bé. Có vẻ nó thích Carol thật rồi. Nhưng khi Menfuisư khỏe hẳn, hai đứa lại tiếp tục gây nhau. Được mấy bữa thì Carol rớt xuống sông Nil, chắc lại về thế kỉ 21 rồi. Sau khi Carol quay trở lại thì mọi người bắt đầu đồn thổi nhau rằng cô bé là hiện thân của thần linh. Trải qua thêm một số chuyện thì Menfuisư và triều đình Ai Cập chính thức coi con bé là nữ thần. Menfuisư đến gặp ta và tỏ ý định muốn hủy hôn ước. Nó nói Carol là hiện thân của nữ thần, là người đã cứu nó khỏi nọc độc rắn hổ mang rồi các đại thần cũng không phản đối gì gì đó. Ta đâu cần ngươi nói nhiều vậy chứ, đằng nào cũng hủy hôn mà. Hôm sau, Menfuisư tổ chức một bữa tiệc để tuyên bố hôn ước bị hủy. Hừ, ta đồng ý hủy hôn nhưng cũng đâu cần tổ chức tiệc mừng như thế chứ. Ngươi có vợ đẹp nên không thèm nghĩ tới tâm trạng của người chị như ta luôn. Đúng là thằng em "tốt". Trong bữa tiệc, ta tranh thủ nói luôn ý định của mình
- Hoàng thượng, nay ta đã là nữ hoàng của Hạ Ai Cập, không thể ở mãi Thượng Ai Câp được, hơn nữa hôn ước giữa ta và ngài cũng đã hủy. Mong Ngài cho phép ta trở về Hạ Ai Cập.
- Chị Asisư, ta xin lỗi chuyện hôn sự. Nhưng Thượng Hạ Ai Cập.......... - Menfuisư có vẻ lưỡng lự, triều thần cũng xì xầm bàn tán
- Yên tâm, Thượng Hạ Ai Cập sẽ không bị chia cắt, ta không phải là người nhỏ mọn vậy đâu. Chỉ là ta muốn cai quản tốt Hạ Ai Cập thôi.
Biết không thể giữ ta lại nên Menfuisư đồng ý. Năm ngày sau đoàn người sẽ xuất phát về Hạ Ai Cập. Mitamun cũng xin phép quay về nước, cô ấy đi trước ta một ngày.
HẠ AI CẬP! NHẤT ĐỊNH TA SẼ BIẾN NƠI NÀY THÀNH MỘT VÙNG ĐẤT TRÙ PHÚ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...