Xuyên Qua Mạt Thế Tung Hoành
Giữa trưa, vài người đã ăn uống xong bèn đi tìm chỗ nghỉ ngơi.
Đang là mùa hè nên đáng lẽ khí trời sẽ nóng hầm hập, nhưng từ khi mạt thế buông xuống, không khí lạnh hẳn xuống. Người có dị năng chí ít sẽ chịu được thời tiết như thế, chỉ tội cho những người bình thường phải chống chọi với không khí lạnh băng này.
Mặc dù đang ở trong biệt thự nhưng tất cả mọi người đều run rẩy, vài người tự ôm lấy mình như để giảm bớt cái lạnh, tất nhiên có những người thông minh sẽ nhanh chân vào phòng ngủ đem chăn đắp, vì chủ căn biệt thự đi khỏi nhà trước khi mạt thế nên mọi thứ trong phòng vẫn còn nguyên.
Thấy cảnh như thế, mọi người xung quanh xô đẩy nhau giành chăn giành phòng, tiếng chửi rủa bắt đầu có xu hướng bắt đầu đánh nhau.
Một màn này rơi vào mắt Bạch Lam, cô ta khinh bỉ nhìn bọn người đang tranh giành kia.
Hừ!
Thật thấp kém, chỉ vài cái chăn mà chửi rủa đánh nhau cả lên. Bạch Lam trong lòng khinh bỉ nhưng ngoài mặt lại biểu hiện khuôn mặt dịu dàng. Bạch Lam lấy từ trong không gian ra hai bộ chăn mền, vì có không gian khi mạt thế tới nên cô ta đã đem hết tất cả đồ vật trong nhà đưa vào. Hiện tại chăn gối quần áo cô ta không đến nỗi nào, thứ cô ta muốn nhất lúc này là thức ăn, muốn sống sót làm lãnh đạo tại thế giới này phải có hai thứ trọng yếu.
Thực lực và thức ăn!
Nhìn hai bộ chăn bỗng nhiên hiện bên người Bạch Lam, không ai lộ ra vẻ kinh ngạc, đã nghe Bạch Lam khoe khoang về không gian nên vài thứ tự nhiên xuất hiện cũng không có gì kinh ngạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...