Xuyên Qua Mạt Thế Nam Nhiều Nữ Thiếu Mở Quán Rượu


Tô Thần không biết nhiều về gia đình và quá khứ của Hứa Mặc Phi, nhưng y chắc chắn rằng chỉ cần Hứa gặp Trảm, anh sẽ hiểu được những gì y đang nói.
Đêm đó, ba người thay phiên canh gác.

Mặc dù Hứa Mặc Phi không hoàn toàn tin vào những lời Tô Thần nói về Trảm, nhưng vì biết Tô Thần thích thu thập tinh hạch, nên khi sử dụng dị năng anh cũng cẩn thận giữ cho đầu tang thi không bị hỏng để thu thập tinh hạch.
Nhan Ly Hiên cũng cẩn thận mở đầu tang thi để lấy tinh hạch thu thập chúng.
………………
Trảm Quân Quân tỉnh dậy, cô lại chuẩn bị tiếp tục làm việc.

Khi bước đến cửa trước của quán rượu, cô nghe thấy tiếng cãi vã.
“Không có chuyện cho vay lương thực.

Nếu muốn thuê phòng, quán chúng tôi hoan nghênh, còn mượn lương thực thì không có.”

Khi Trảm Quân Quân mở cửa bước vào sảnh chính của quán rượu, cô nghe thấy Đỗi Đỗi đang tranh luận với ai đó.
“Cậu nói dối, rõ ràng tôi thấy trong cái máy của cậu có đồ ăn.

Tôi chỉ mượn một ít thôi, không phải không trả lại.

Sao cậu lại keo kiệt thế? Nhìn cũng ra hình ra dáng mà sao nhỏ nhen vậy, còn đeo mặt nạ nữa, cẩn thận ế đấy!”
“Tôi có lương thực đấy, nhưng không cho mượn thì sao? Thời buổi này mượn đồ mà còn hống hách thế à?”
“Tôi đã nói từ đầu rồi, nếu muốn lương thực thì ra ngoài kia giết tang thi, lấy tinh hạch trong đầu chúng về mà mua.

Cô không muốn làm mà cứ đòi mượn.”
“Tôi có phải là cha mẹ của cô đâu mà cô nói mượn là tôi phải cho mượn, dựa vào đâu chứ? Chẳng lẽ mặt cô lớn hơn người khác à?”
Trảm Quân Quân nghe thấy những lời của người phụ nữ kia, chợt nhíu mày.


Cô gái này vừa vô lý vừa cãi cùn.
Rồi cô nghe thấy Đỗi Đỗi đáp trả lại vài câu một cách mạnh mẽ.

Giọng điệu của người phụ nữ kia khiến Trảm Quân Quân không thích, vì vậy cô quyết định không ra ngoài mà đứng sau cửa nghe ngóng tình hình.
"Cậu là đàn ông mà keo kiệt như vậy, lại còn đeo mặt nạ, chắc là bị hủy dung rồi đúng không? Tôi nghĩ chúng ta là hàng xóm, biết đâu có một ngày nào đó tôi vui vẻ, không ngại chuyện cậu bị hủy dung mà còn cưới cậu làm tiểu thị đấy.”
“Ai ngờ chỉ mượn ít lương thực nhưng sau này sẽ trả lại, mà cậu cũng không chịu.

Đáng đời cậu làm chó độc thân cả đời không ai thèm cưới, không có con nối dõi."
Trần Mộ Ưu không còn lương thực trong nhà nữa, cô ta đã nhịn đói suốt hai ngày rồi.

Sáng nay thấy có một quán rượu ở đây, cô ta nghĩ rằng quán rượu chắc hẳn sẽ có thức ăn, vả lại xung quanh không có quái vật nào cả, nên mới lấy hết can đảm chạy đến.
Vừa đúng lúc cô ta thấy Đỗi Đỗi mở cửa quán rượu, cô ta nghĩ rằng ngoại hình đeo mặt nạ của Đỗi Đỗi trông cũng rất đẹp trai, nên cô ta định dùng thân phận phụ nữ để mượn một ít lương thực.
"Nếu hôm nay cậu không cho tôi mượn thì tôi sẽ không đi đâu." Trên hành tinh Lam Tinh, vì số lượng phụ nữ ít nên có một quy tắc bất thành văn rằng đàn ông không được động tay với phụ nữ.
Trần Mộ Ưu mắng xong, thấy Đỗi Đỗi vẫn không muốn cho mình mượn lương thực, cô ta cầm roi cuộn trong tay lên quyết định làm càn.
Trảm Quân Quân đã thiết lập cho Đỗi Đỗi phản ứng mạnh mẽ trước những điều vô lý, nhưng cô không cài đặt các mục tiêu chiến đấu hay giết chóc.
"Hệ thống, sau khi hoàn tất cài đặt con rối có thể thay đổi không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui