Xuyên Qua Mạt Thế Nam Nhiều Nữ Thiếu Mở Quán Rượu


Tô Thần không cảm thấy thái độ của Hứa Mặc Phi không tốt.

Y đã từng tìm hiểu về Hứa Mặc Phi, cũng biết rõ tính cách của anh.
Có người nói Hứa Mặc Phi là "Sứ giả địa ngục," nhưng Tô Thần không nghĩ vậy.

Hứa Mặc Phi là người hành động khá khiêm tốn, khi làm nhiệm vụ thì tàn nhẫn, việc tiêu diệt quái vật ngoài hành tinh khiến anh trông giống như la sát, nhưng thực ra anh là người rất thông minh.
Trong hoàn cảnh hỗn loạn hiện tại, một đồng đội kém cỏi có thể khiến cả đội mất mạng, còn với một người thông minh thì cơ hội sống sót sẽ cao hơn rất nhiều.
Hứa Mặc Phi đọc tin nhắn của Tô Thần nhưng không trả lời ngay, anh vào phòng tắm để tắm rửa.

Dù sao thì anh cũng không biết khi nào nước sẽ bị cắt.
Vừa tắm, Hứa Mặc Phi vừa suy nghĩ.

Tô Thần ư? Có lẽ lần này có thể lập lại một đội.
"Tô Thần, tôi sẽ đợi cậu một ngày.


Tôi cũng sẽ đi về phía thành Cảnh Nguyên.

Ngày mai vào giờ này, nếu cậu đến thì chúng ta sẽ lập đội, quá giờ thì thôi."
Tắm xong, Hứa Mặc Phi nhắn tin lại cho Tô Thần.
Lý do Hứa Mặc Phi đến thành Dụ Dân là để làm nhiệm vụ, nhà anh ở thành Khánh Dương số 172.

Vì có thiết bị bay nên anh thường nhận nhiệm vụ theo sở thích, không bị giới hạn về địa điểm.
"Được, anh Hứa."
Sau khi nhận được tin nhắn của Hứa Mặc Phi, Tô Thần bắt đầu thu dọn đồ đạc trong nhà: quần áo, quan trọng nhất là lương thực, nước và chăn mền, vì mùa đông sắp đến.
Tô Thần đã chất đầy đồ đạc lên chiếc xe liên hành tinh của mình.

Thật may mắn vì y còn có chiếc xe này, có thể chứa được khá nhiều thứ.
Sau khi thu dọn xong, Tô Thần cầm một ống nước bằng thép không gỉ có hai đầu rất sắc bén, dùng nó làm vũ khí.

Tô Thần đi đến nhà cha mẹ và em gái, đứng từ xa quan sát.
Tô Thần sống một mình, nhà y tương đối an toàn.


Nhưng mẹ và em gái y đều có nhiều chồng, không biết tình hình trong nhà họ thế nào, vì avatar của họ đã chuyển sang màu xám.
Tô Thần ở lại thành Dụ Phong khoảng một giờ, sau khi xác định rằng việc mạo hiểm đến nhà không còn ý nghĩa gì nữa, y lái xe rời đi.
"Ly Hiên, chúng ta sẽ hoãn lại một ngày."
Hứa Mặc Phi nhắn tin lại cho Tô Thần, rồi nói với người bên cạnh.
Người đàn ông ngồi cạnh Hứa Mặc Phi là một người cao to, vạm vỡ như một cây đại thụ tạo cảm giác vững chãi.

Nét mặt cương nghị, đường nét khuôn mặt sắc sảo, khiến người ta dễ dàng nhận ra sự cứng cỏi của hắn.
Ngoại hình của hắn và cái tên có sự đối lập rõ rệt.
Nhan Ly Hiên nhìn Hứa Mặc Phi nhưng không nói gì, biểu cảm của hắn dường như đang chờ đợi Hứa Mặc Phi giải thích lý do.
Hứa Mặc Phi nhìn Nhan Ly Hiên, cả hai là hàng xóm từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nên anh hiểu được biểu cảm đó.
Hứa Mặc Phi vốn không phải người thích giải thích, nhưng với người bạn ít nói hơn cả mình, anh chỉ có thể nói thêm một câu:
"Vừa rồi Tô Thần nhắn tin nói rằng muốn đi cùng chúng ta.

Cậu ấy đang trên đường đến thành Cảnh Nguyên số 168."
Sau khi nghe, Nhan Ly Hiên không nhìn Hứa Mặc Phi nữa mà tiếp tục thao tác với chip trên cánh tay.
Hứa Mặc Phi biết đó là dấu hiệu đồng ý của hắn anh ta.
Anh bước vào bếp lấy hai ống dưỡng chất, vừa uống vừa đi, rồi đưa một ống còn lại cho Nhan Ly Hiên.
Nhan Ly Hiên nhíu mày, không nói gì mà mở nắp ra uống dưỡng chất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận