"Vừa rồi xảy ra chuyện gì?"
Giang Hạo nghiêm túc hỏi lại.
"Dường như đang có người đang âm thầm quan sát,dị năng giả hệ tinh thần, đẳng cấp cao hơn tôi, cậu trở về trong đội ngũ đi, trước mắt có vẻ đối phương không có ác ý.
"
Đồng Quan Nguyệt bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đẳng cấp dị năng của đối phương cao hơn anh nhiều, anh cũng không xác định đối phương là thật sự buông tha, hay là tạm thời rời đi.
Chuyện anh có dị năng hệ tinh thần thì chỉ có bốn anh em bọn họ biết, bình thường anh chủ yếu đẩy mạnh dị năng hệ kim.
Quả thật dị năng hệ tinh thần còn rất yếu, trước mắt anh vẫn còn mắc kẹt ở cấp hai, phối hợp với kinh nghiệm điều tra trước kia khi còn ở trong quân đội, anh tự tin rằng mình có thể sánh ngang cấp ba.
Nhưng rất hiển nhiên dị năng của đối phương cao hơn anh rất nhiều, nếu không phải là do vừa rồi đối phương không đề phòng, khả năng anh hoàn toàn không phát hiện ra đối phương đang nhìn trộm.
Sau khi tinh thần lực của hai người chạm vào nhau, Đinh Hiểu Manh cũng không dám tùy ý phóng thích dị năng về phía trước nữa.
Chỉ có thể khống chế dị năng dò xét hai bên và phía sau, cẩn thận tránh qua đội ngũ phía trước.
Phía trước có bản đồ nhắc nhở, nếu gặp nguy hiểm, cô cũng có thể kịp thời phản ứng, hơn nữa chiến đội Dã Lang nói như thế nào cũng là chiến đội mạnh nhất của căn cứ Triều Dương.
Lại có dị năng giả hệ hệ kim và hệ lôi được công nhận là mạnh nhất, không đến mức gặp nguy hiểm mà không kịp phản ứng.
Nếu quả thật là như vậy chỉ có thể nói rằng kẻ địch quá cường đại, dị năng giả hệ phụ trợ như cô cũng không có chỗ phát huy.
Với dị năng biến dị hệ Thủy, không gian và tinh thần, cô chỉ mới làm quen và chưa khám phá ra kỹ năng tấn công nào.
Từ khi cô xuyên tới thế giới này cũng đã được vài ngày, trước đó bất luận là cô hay là nguyên chủ, đều chưa từng tiếp xúc với dị năng.
Có thể làm quen với dị năng hệ thuỷ đến mức có thể phóng ra nước và tinh lọc nước, đã là thành quả lớn nhất trước mắt của cô.
Lúc này, bọn họ đã xuất phát từ căn cứ Triều Dương hơn hai giờ, rời khỏi căn cứ đại khái khoảng 50 km.
Lúc trước đội trưởng giới thiệu có nói rằng mục tiêu lần này là đi đến một thị trấn cách căn cứ 400 km.
Nơi đó có mấy nhà máy may mặc, mục đích của bọn họ là đi đến đó để thu nhặt về một lô máy móc may mặc.
Chỉ còn ba tháng nữa là đến mùa đông, quần áo chống lạnh của căn cứ quá ít, coi như trong tay bọn họ có điểm tích lũy, nhưng nếu căn cứ không có quần áo dự trữ, bọn họ có điểm tích lũy cũng không đổi được.
Chiến đội số một, đừng nhìn bên trong đều là người tài giỏi, nhưng người có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là cá nhân, đối mặt với thiên nhiên tai họa cũng không chống cự được.
Nơi này chỉ có hai mùa đông hạ, bọn họ cả ngày ở bên ngoài chiến đấu cùng Zombie và động thực vật biến dị, quần áo cũng là thứ tiêu hao nhanh nhất.
Mùa đông đã không phải là âm mấy độ, mà là âm bốn năm mươi độ, đây là trạng thái bình thường, mà mùa hè thì nhiệt độ có thể cao năm sáu mươi độ, thời tiết như vậy có thể kéo dài đến một hai tháng.
Hiện tại mùa này có thể nói là thời điểm tốt nhất, thoải mái nhất, mỗi trận mưa axit qua đi có một khoảng thời gian có khí hậu thoải mái, nhiệt độ cũng chỉ hơn ba mươi độ.
Cho nên bọn họ còn phải 14 giờ mới có thể đến nơi, đừng nhìn chỉ là ngắn ngủi mười mấy giờ.
Nhưng là ngoại trừ dị năng giả hệ thuỷ như các cô, những người khác đều phải đi bộ đi tới, trên đường còn có vô số nguy hiểm không cách nào dự tính.
Lộ trình vừa ra khỏi căn cứ là an toàn nhất, bởi vì căn cứ mỗi ngày có rất nhiều người ra ngoài săn bắn, xung quanh cũng được dọn dẹp nhiều hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...