Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Edit: Hemy Lê

Nhị nương nói với Nguyên nương dự định của mình, Nguyên nương không có ý kiến, nhị nương còn nói với Lưu Lam theo nàng đi bán lương da, đương nhiên việc nặng vẫn để nhị nương làm, Lưu Lam chỉ phụ trách lấy tiền là được.

Lưu Lam tự nhiên đáp ứng, sau đó nhị nương nói để Nguyên nương trên trấn bán ở phía đông, nàng bán ở phía tây, thế nhưng Trương Tiểu Thúy không đồng ý, nói là phía tây có nhiều người nói nhị nương không tử tế, căn bản không muốn cho các nàng kiếm tiền, nhị nương không thể làm gì khác hơn là cùng Nguyên nương thay đổi, kỳ thực nhị nương là vì Nguyên nương cân nhắc mới để Nguyên nương bán ở phía đông, tuy nói phía tây đông đúc nhưng những người bán đồ ăn kia đều là nhà nghèo, khẳng định sẽ không nỡ lòng bỏ ra năm đồng tiền mua lương da, thế nhưng phía đông đều là người có tiền cửa hàng lớn, người có tiền sẽ không keo kiệt bỏ ra năm đồng tiền.

Thế nhưng Trương Tiểu Thúy kiến thức hạn hẹp, căn bản không nghe, nhị nương cũng chỉ đành cùng Nguyên nương thay đổi, Nguyên nương đúng là không nhiều ý kiến lắm, dù sao đây là biện pháp kiếm tiền nhị nương nghĩ ra được, nhị nương xem nàng là tỷ tỷ mới đồng ý kéo nàng cùng làm, nàng biết Trương thị thực sự kỳ cục, Nguyên nương cũng không thể ở trước mặt mọi người không cho hắn lưu chút mặt mũi, dù sao hắn cũng là trưởng tỷ phu, là cha hai hài tử của nàng, Nguyên nương không thể làm gì khác hơn là đè xuống bất mãn trong lòng, tìm thời điểm thích hợp mạnh mẽ giáo huấn hắn một lần.

Sau đó mấy người thương lượng ngày mai dậy sớm, chuẩn bị một ít lương da, Nguyên nương đi, Lưu Lam cùng Lý Thanh cũng đi đem dưa chuột theo mua ở nhà Lưu đại tỷ trở về.

Nhị nương đem mọi người tập trung lại, cầm trên tay tiền ban ngày bán lương da kiếm được, nhị nương thấy mọi người đầy đủ, liền nói "Bán lương da mọi người đều ra sức, nếu kiếm tiền, như vậy mọi người cũng sẽ được chia phần " nhị nương mới vừa nói xong, Tam nương vội vã nói "Chúng ta đều dựa vào nhị tỷ nuôi sống, món ăn cũng là nhị tỷ nghĩ ra, chúng ta chỉ là ra một chút sức thôi, lại nói chúng ta nếu chúng ta đã ở cùng một chỗ, xuất lực cũng là nên, làm sao còn có thể muốn nhị tỷ tiền đây?"

"Chúng ta tuy nói là người một nhà nhưng cũng nên tính toán rõ ràng, ta biết các ngươi không sẽ để ý những thứ này, thế nhưng các ngươi cũng đều có chuyện mình muốn làm, có tiền ở trên người làm chuyện gì cũng sẽ thuận tiện hơn, ca ca còn có Thần Dương phải chăm sóc, có tiền ở trên người, đối với Thần Dương cũng được, Tam nương ngươi là muốn vào học, có tiền ở trên người, đối với ngươi cũng được, " nhìn Lưu Lam cùng Tam nương còn muốn nói gì nữa, nhị nương nói thẳng "Được rồi, chuyện này quyết đinh như thế đi."


Thấy nhị nương đã quyết định như vậy, Lưu Lam cùng Tam nương không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, thế nhưng Tam nương vẫn nói "Biện pháp kiếm tiền là nhị tỷ nghĩ ra, cho nên tiền này nhị tỷ phần hơn là chuyện đương nhiên. " Lưu Lam nghe thấy cũng cực lực tán thành. Lưu Lam cùng Tam nương mỗi người được hai trăm đồng tiền, còn lại hơn 500 đồng tiền là của nhị nương cùng Lý Thanh, Lưu Lam cùng Tam nương hai người trong một ngày có thể được hai trăm văn rất là thỏa mãn, trước đây Lưu Lam giặt quần áo giúp người ta nhiều nhất cũng không tới mười văn a.

Buổi tối, nhị nương nhìn thấy Lý Thanh ngồi ở trên giường rầu rĩ không vui, nhị nương thở dài một hơi, đi tới bên giường sát bên Lý Thanh ngồi xuống, Lý Thanh thấy nhị nương đến rồi, cũng không nói lời nào, chỉ hướng về bên cạnh di di, cách nhị nương xa một chút, nhị nương nhìn thấy cũng không nói gì, chỉ nói "Ta biết, ngươi có phải là muốn hỏi ta tại sao không để ngươi theo ta bán lương da phải không?"

Nghe nhị nương chủ động hỏi đến, Lý Thanh cũng chỉ đành muộn thanh hỏi "Ngươi nói, tại sao không cho ta đi đây?" Nói xong sắc mặt nghi vấn nhìn nhị nương,

"Ngươi rất muốn đi?" Nhị nương nhìn Lý Thanh tức giận chỉ cảm thấy đáng yêu,

"Đương nhiên, ta rất lâu đều không đi ra ngoài, " nói tới chỗ này, Lý Thanh sắc mặt tối sầm lại, thần sắc có chút khổ sở.

Nhìn Lý Thanh khổ sở nhị nương không thể làm gì khác hơn là dỗ dành "Không phải ta không muốn ngươi đi, ta rất muốn cho ngươi thời khắc đều theo cạnh ta, nhưng ngươi cũng biết, phu lang nhà ta xinh đẹp như vậy, ta sợ người khác thấy, nếu như xảy ra chuyện gì ta sẽ rất đau lòng " nhìn nhị nương vẻ mặt đau khổ lấy lòng nói xong những câu nói này, Lý Thanh vốn là có chút tức giận cũng bị nhị nương nói một điểm khí cũng không còn.


Thế nhưng Lý Thanh vẫn trầm giọng tố cáo"Ngươi không tin ta?" biểu tình Lý Thanh thập phần oan ức.

Nhị nương trong lòng có chút hơi đau, an ủi "Ta làm sao sẽ không tin ngươi đây, chỉ là người bên ngoài không nhất định đều tốt, có một số việc không phải ngươi không nghĩ, nó sẽ không phát sinh."

Nghe nhị nương cảm khái, Lý Thanh có chút giống như là chính mình đang cố tình gây sự, thê chủ an bài như vậy cũng là vì mình, nhưng mình còn hiểu lầm thê chủ, phải biết hiện giờ thê chủ đã sửa đổi rất nhiều, đã không phải là thê chủ trước kia, nghĩ tới những thứ này Lý Thanh có cảm giác đứng ngồi không yên, xem ra mấy ngày nay thê chủ đối với mình quá tốt rồi, chính mình bắt đầu hoài nghi thê chủ, còn chất vấn thê chủ, lá gan của mình lúc nào trở nên lớn như vậy, thê chủ sẽ không chán ghét mình đi.

Nghĩ, nghĩ, Lý Thanh đứng ngồi không yên, cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt nhị nương, chỉ lo nhị nương tức giận. Lý Thanh nhìn nhị nương không có thay đổi sắc mặt thì thở phào một hơi, nhỏ giọng nói "Thê chủ, ngươi đừng nóng giận, ta chỉ là, ta chỉ là nhất thời không nghĩ ra, ngươi yên tâm, ta sẽ ngoan ngoãn ở nhà, ngươi đừng giận ta", thấy Lý Thanh nóng lòng giải thích, nhị nương không thèm để ý cười cười "Không có chuyện gì, chúng ta là người một nhà, trong lòng có lời gì, cũng có thể nói ra, ta là thê chủ ngươi, ngươi phải tin tưởng ta".

Nghe nhị nương nói các nàng là người một nhà, hắn có việc cũng có thể nói cho nàng, bởi vì nàng là thê chủ hắn, Lý Thanh rất cảm động, xuất một tia cười "Hảo."

Nhìn thấy Lý Thanh  lộ ra khuôn mặt tươi cười, nhị nương biết phu lang của mình đã có tình cảm với mình, người này quả thật giống như tiểu hài tử. Nhị nương từ trong túi móc ra hơn 500 văn đưa cho Lý Thanh, cười nói "Ngươi là phu lang ta, cũng là chủ phu của cái nhà này, số tiền này ngươi cầm đi." Thấy thê chủ đem quyền lực tài chính trong nhà giao cho mình, Lý Thanh mũi có chút chua, trước đây thê chủ đi ra ngoài đánh cược, trong nhà đều không có tiền, cho dù thê chủ có tiền, cũng nhất định sẽ không để cho mình chạm vào, nhưng̀ hiện tại thê chủ không chút do dự đem nhiều tiền như vậy giao cho mình, Lý Thanh trong lòng rất cảm động.


"Trong nhà khuyết cái gì, thiếu cái gì, ngươi đều nhìn một chút sau đó nói cho ta, chờ ngày nào đó rảnh rỗi, ta sẽ mang theo ngươi lên trấn đi một vòng mua về, " nghe thê chủ nói muốn bồi tiếp mình tới trên trấn bán này nọ, còn để cho mình làm chủ cái nhà này, Lý Thanh đột nhiên cái gì cũng không muốn nói, thê chủ là thật sự đối với hắn rất tốt,  Lý Thanh hít sâu một hơi, đem nước mắt nuốt trở lại, quay về nhị nương bảo đảm đạo "Ta nhất định sẽ chăm sóc tốt gia đình này"

Thấy Lý Thanh nghiêm túc hướng mình bảo đảm, nhị nương cảm thấy buồn cười, mình ở bên ngoài làm việc, cầm tiền không tiện, nếu quyết định muốn cùng với hắn sống hết đời, vậy mình cũng nên tin tưởng hắn, đem tiền giao cho hắn, "Tuy nói tiền giao cho ngươi bảo quản, nhưng ngươi muốn dùng vào việc gì cũng nên nói với ta một tiếng."

"Uh, thê chủ, ta biết, " sau đó, nhị nương nhìn Lý Thanh cẩn thận từng li từng tí từ một góc bên trong lấy ra một cái bình, sau đó đem tiền cẩn thận thả ở bên trong, khóa lại, cẩn thận để chiếc chìa khóa bên trong người mình.

Khúc mắc được cởi bỏ, Lý Thanh có vẻ ung dung hơn nhiều, một hồi thật cao hứng mang đi Ngôn Nhi tắm rửa, hai cha con  trong thùng nước tắm nghe ngôn nhi vụng trộm miệng "Hì hì hi..." Cười, Lý Thanh kỳ quái nhìn nhi tử, tò mò hỏi "Ngôn Nhi, đang cười cái gì?"

Ngôn Nhi nhìn Lý Thanh rồi tiến đến Lý Thanh bên tai nhỏ giọng nói "Cha, hiện tại nương hảo hảo nga, Ngôn Nhi thật thích đây, " nghe Ngôn Nhi nói như vậy, Lý Thanh cao hứng nhìn nhi tử, tự nhiên nở nụ cười, nhi tử bên tai cũng cười nói "Cha cũng thích phải không?" Sau khi nói xong, Lý Thanh chỉ cảm thấy trên mặt toả nhiệt, bất quá Ngôn Nhi sẽ không cười nhạo hắn, dù sao người lớn nói yêu thích cùng tiểu hài tử nói yêu thích không giống nhau, nhưng trong mắt tiểu hài tử yêu thích đều là giống nhau.

Buổi tối, nhị nương như thường cho Ngôn Nhi nghe chuyện xưa, ngày thứ hai trời còn không sáng, Lý Thanh gọi nhị nương rời giường, nhị nương rửa mặt xong đi đến phòng bếp, chỉ thấy trong phòng bếp Lưu Lam đã có mặt, "Ca ca ngươi không cần mỗi ngày đều thức sớm như vậy, " nhị nương nói thì có chút đau lòng nhìn Lưu Lam.

"Không có chuyện gì, dậy sớm hoạt động một chút cũng được, " Lưu Lam không thèm để ý nói.


"Thanh nhi, ngươi đi giúp ca ca một lát, để ca ca nghỉ ngơi một chút, " nhị nương quay về Lý Thanh nói.

"Ai, được, " Lý Thanh nói muốn tiếp nhận vật trong tay Lưu Lam, Lưu Lam không chịu, nói là không có chuyện gì, thế nhưng nhị nương cùng Lý Thanh khuyên Lưu Lam hay là đi bên cạnh nghỉ ngơi một hồi, cuối cùng chỉ nghỉ ngơi một hồi lại đi cắt dưa chuột, cũng thật là không nhàn rỗi, nào giống người hiện đại, không cho nghỉ ngơi cũng tìm thời gian lén lút nghỉ ngơi, không giống cổ nhân chăm chỉ a, nhị nương cảm khái nghĩ.

Một lúc sau Tam nương cũng đến giúp đỡ, nhị nương kêu  nàng đi đọc sách nhưng Tam nương kiên quyết không chịu, nói là chờ các nàng đi rồi lại đọc sách, nếu không cũng không thể chuyên tâm, nhị nương không cưỡng được nàng, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.

Chờ nhị nương chuẩn bị xong, sau một thời gian ngắn, Nguyên nương cùng Lưu Lý thị mới vội vã tới, mặt sau còn theo Trương Tiểu Thúy một mặt khộng tự nguyện, "Nhị nương thực sự xin lỗi, đại tỷ ta hôm nay tới chậm, lần sau sẽ không, " Lưu Lý thị quay về nhị nương các nàng cũng có chút không tiện, thế nhưng hắn là trưởng bối, nhị nương các nàng đương nhiên sẽ không trách tội hắn, nhìn Nguyên nương một mặt áy náy, nhị nương đương nhiên cũng không trách tội nàng, nhưng nhìn đến Trương Tiểu Thúy một mặt không muốn làm hoạt động, lười biếng như vậy, nhị nương trong lòng thì có chút không thoải mái.

Thế nhưng hắn là tỷ phu, nhị nương cũng không trước mặt nhiều người như vậy trách cứ hắn, cho nên cũng không nói gì, chính là lúc làm việc, Trương Tiểu Thúy cũng rất lười biếng, cái gì cũng không làm, còn nhiều lần ngồi nghỉ ngơi, có người nói hắn hắn liền bắt đầu khóc tố, nói "Hắn làm nhiều như vậy nghỉ một lát làm sao?" cả nhà không chấp nhặt với hắn, cũng là theo hắn.

Chuẩn bị kỹ càng, lần này nhị nương tổng cộng làm hơn 500 tấm lương da, nhị nương vốn định cùng Nguyên nương chia đều, thế nhưng Trương Tiểu Thúy lần đầu bán lương da, sợ thâm hụt tiền, không đồng ý, chỉ lấy 100 tấm, còn lại 400 tấm đều quy nhị nương, nhị nương không muốn chấp nhặt với hắn, cũng không nói gì, Nguyên nương một mặt không muốn ý tứ nhìn nhị nương.

Các nàng vẫn chọn xe bò của Tôn bà tử đi lên trấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui