Editor: Hemy Lê
Nhị nương vừa ra cửa thì đụng ngay Trương Tiểu Thúy từ nhà mẹ đẻ trở về, Trương Tiểu Thúy rất vui mừng đi vào nhà, theo phía sau là nguyên nương với sắc mặt nặng nề, xem ra người nhà Trương Tiểu Thúy nhất định nói này nọ ít nhiều với nàng. nhìn thấy nhị nương và Lý Thanh đến, còn cười lớn chào hỏi, “nhị nương a, ngươi có thể xuống giường rồi, nhìn thấy ngươi đã khỏe ta cũng an tâm.” nhị nương không muốn nhìn thấy hắn nên trả lời qua loa, “Được rồi, tốt lắm, cha đang đợi chúng ta, mau vào đi thôi.”
Muốn nói nhị nương là tên phá gia chi tử, liên lụy người nhà, Trương Tiểu Thúy không muốn bị nhị nương liên lụy, muốn ra riêng, điều này quả thực có thể cảm thông, nhưng hắn cũng không nên nói điều này ngay lúc nhị nương đang bệnh được, như vậy hắn có vẻ có chút cay nghiệt, làm việc không tử tế, nếu chờ nhị nương khỏi bệnh, hắn mới đòi ở riêng, chắc chắn nhị nương sẽ không nghĩ hắn cay nghiệt, hơn nữa cũng có thể thương lượng.
“Đúng, mau mau vào đi thôi, đừng làm cho cha sốt ruột chờ, “ tiểu ngôn nhi trong ngực nhị nương lễ phép hướng Trương Tiểu Thúy vấn an “Dì cả hảo, dì cả phu hảo”, âm thanh tiểu tử giòn giòn, mềm mại rất êm tai, nguyên nương nghe xong, liếc mắt nhìn ngôn nhi trong ngực nhị nương, trên mặt hơi kinh ngạc, thế nhưng theo tính tình nàng cũng không hỏi, chỉ gần đầu, tỏ ý nghe được. nhị nương cũng không thèm để ý, dù sao dựa theo quan hệ máu mủ, ngôn nhi cũng không tính là người của Lưu gia, nhưng Trương Tiểu Thúy lại ngạc nhiên lớn tiếng hỏi “nha, sao nhị nương ngươi lại ôm tên tiểu tạp chủng này, hắn không phải là nhi tử của ngươi, ngươi không phải bị bệnh xong rồi hồ đồ luôn rồi chứ?” nói xong phóng ánh mắt căm ghét nhìn tiểu ngôn nhi.
Trương Tiểu Thúy nói xong, nhị nương nhìn thấy trong mắt Lý Thanh lóe lên vẻ đau xót, cúi đầu càng không tranh luận, khuôn mặt tiểu tử vốn đang vui vẻ cũng trở nên ảm đạm. Thật vất vả nhị nương mới đem tiểu ngôn nhi hóng vui vẻ lại vì một câu nói của Trương Tiểu Thúy mà khổ sở như vậy, trong lòng nhị nương tức giận, trên mặt cũng tỏ vẻ mất hứng, trầm giọng nói với Trương Tiểu Thúy “Tỷ phu, ngôn nhi bất kể như thế,nào cũng là con trai ta, sau này những câu nói như vậy không cần nói ra lần nữa”, sau đó mặt lạnh đi vào phòng.
“ngươi đó, không lúc nào có thể yên tỉnh”, nguyên nương chỉ tiếc mài sắt không thành thép, trừng mắt nhìn Trương Tiểu Thúy. Thấy thê chủ trách mình, Trương Tiểu Thúy không phục thấp giọng nói “Lời của ta là thật, thằng con hoang kia không phải người của Lưu gia”, sau đó có chút kỳ quái liếc nhìn bóng lưng nhị nương, đuổi theo nguyên nương, bên tai nguyên nương nhỏ giọng “Thê chủ, ngươi có cảm thấy nhị nương không giống trước kia, nàng lúc trước không bao giờ cho thằng con hoang kia sắc mặt tốt a”. Trương Tiểu Thúy càng nói, càng cảm thấy kỳ quái.
nguyên nương thấy Trương Tiểu Thúy ngay cả muội muội nàng cũng hoài nghi càng tức giận, nhỏ giọng phẫn nộ quát “Muội muội ta đảm bảo đã sửa đổi được rồi, ngươi làm tỷ phu vì sao không cao hứng?” Sau đó tàn nhẫn trừng Trương Tiểu Thúy, Trương Tiểu Thúy thấy thê chủ tức giận cũng không dám nói gì thêm, hướng Nguyên nương lấy lòng nói “Không có, ngươi nói xem, nhị nương có thể thay đổi được, ta làm tỷ phu đương nhiên cao hứng.”
Thời điểm nhị nương mang phụ tử Lý Thanh tới phòng Lưu Lý thị, hai cha con Lưu Lam cũng đã đến, nhị nương hướng Lưu Lý thị cùng Lưu Lam chào hỏi, Lưu Lý thị để n ngồi cạnh mình, Lưu Lý thị ngồi ở ghế trên, bên cạnh còn có đôi nhi nữ của Nguyên nương. Trong nhà cũng chỉ có một đôi hài tử của Trương Tiểu Thúy là ruột thịt tự nhiên Lưu Lý thị cũng sẽ đặc biệt sủng ái, như vậy đối với tiểu ngôn nhi hắn lựa chọn quên đi, cũng có thể nói xem hắn hoàn toàn không tồn tại.
Tiểu ngôn nhi nhìn gia gia thân thiết nói chuyện cùng ca ca và tỷ tỷ trong lòng ao ước nhưng hắn không dám đi tìm Lưu Lý thị vì Lưu Lý thị luôn luôn không để ý tới hắn. nhị nương nhìn thấy tiểu Ngôn nhi trong mắt ao ước, nhưng nàng cũng không làm gì được, dù sao tiểu ngôn nhi cũng không phải tôn tử chân chính của Lưu Lý thị.
Hai ngày trước, Trương Tiểu Thúy về nhà mẹ đẻ, đem con ném cho nguyên nương chăm sóc, nhưng Nguyên nương là một đại nữ nhân, Lưu Lý thị sợ Nguyên nương chăm sóc cháu mình không tốt liền đem hai hài tử về phòng mình chăm sóc.
Trương Tiểu Thúy vừa vào nhà, hai hài tử liền không kiềm chế nổi, chạy như bay đến bên người Trương Tiểu Thúy, ôm lấy hắn, “Cha, cha...” Dù sao cũng là cốt nhục của mình, Trương Tiểu Thúy vẫn đau lòng con mình, ôm hai hài tử vào lòng, đau lòng gọi, cũng không quan tâm bên cạnh cũng vậy, dù sao nữ hài vẫn quý giá hơn nam hài.
Một hồi Tam nương cũng tới, nhìn thấy người đến đủ, Lưu Lý thị lên tiếng nói “Được rồi, nếu đến rồi, liền ngồi xuống đi, hảo thương lượng một chút nhà này nên làm sao chia” vừa nghe đến ở riêng, Trương Tiểu Thúy lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt phát sáng nhìn Lưu Lý thị, hi vọng Lưu Lý thị chia cho hắn phần đồ nhiều hơn.
Lưu Lý thị không nhìn đến ánh mắt tha thiết của Trương Tiểu Thúy, nghiêm mặt nói “nếu mọi người đều đã đến vậy thương lượng xem cái nhà này làm sao chia cho tốt” “ Lưu Lý thị mới vừa nói xong Trương Tiểu Thúy không thể chờ đợi được nữa nói “Cha chắc chắn muốn ở chung với chúng ta, trong nhà Nguyên nương lớn nhất, cha không cùng chúng ta sống chung, người ngoài nhìn vào còn không nói chúng ta bất hiếu”. Trương Tiểu Thúy nói muốn sống cùng Lưu Lý thị lại không nhắc tới Lưu Lam và Tam nương.
Lưu Lý thị tán thành lời nói của Trương Tiểu Thúy, không thể để người ngoài chế giễu được nên khen ngợi nhìn Trương Tiểu Thúy, nói “Tốt, ta ở nhà đại tỷ các ngươi, vậy còn tiểu Lam và tam nương thì sao?” nói xong hỏi dò nhìn nguyên nương cùng nhị nương, Lưu Lam là nam tử khẳng định không thể sống một mình, Tam nương không thành gia, cũng không thể sống một mình, Lưu Lý thị vừa dứt lời, Trương Tiểu Thúy lập tức ngậm miệng.
Lý Thanh ở nhà không có quyền lên tiếng, cho dù đồng tình lưu Lam nhưng cũng là chuyện bất đắc dĩ, cũng không thể làm gì khác ngoài cúi đầu không nói lời nào. “Tiểu Lam ở nhà chúng ta đi”, Nguyên nương suy nghĩ một chút nói, không để ý tới Trương Tiểu Thúy lén lút lôi quần áo nàng, nháy mắt lắc đầu ra dấu, Nguyên nương lại nói tiếp “Trong nhà ta lớn nhất, tiểu Lam vẫn là theo ta đi”. Trương Tiểu Thúy thấy Nguyên nương không hiểu ý mình lập tức tự mình nói với Lưu Lý thị “Cha, tiểu Lam mấy năm nay ở cùng chúng ta đều là dựa vào Nguyên nương, Nguyên nương đã chăm sóc phụ tử tiểu Lam đến mấy năm, nếu muốn ở riêng, vậy cũng cần phải công bằng, này có phải tiểu Lam có phải nên để nhị nương quản?”
Lưu Lam thấy vì vấn đề của phụ tử mình làm cha và đại tỷ khó xử rất bất an, nữ nhi hắn cũng căng thẳng bất an cầm lấy góc áo chính mình, nhưng hắn cũng không có cách nào, mình là một người bị trả về, lẽ ra cũng không có địa vị gì, không quyền phát ngôn, nhị nương nhìn thấy ca ca của mình bị làm khó dễ dáng vẻ không yên trong lòng rất không thoải mái, dù sao trong trí nhớ, Lưu Lam đối với nhị nương vẫn rất tốt, quan hệ huynh muội vẫn tương đối tốt đẹp.
Lập tức tiến lên nói với Lưu Lý thị “Cha, tỷ phu nói đúng, để ca ca cùng Tam nương theo ta đi, chỉ cần ta có ăn, tuyệt đối có phần các nàng”. Lưu Lý thị nghe đứa con luôn không có ý chí của mình nói vậy nhất thời có chút kích động, quả thực có chút không dám tin tưởng, hai mắt mơ hồ có nước mắt lấp lóe, không riêng là Lưu Lý thị không thể tin được, chính là nguyên nương, Trương Tiểu Thúy, các nàng đều không thể tin được, trong lúc nhất thời có chút choáng váng.
Trương Tiểu Thúy đầu tiên phản ứng lại, hắn vốn muốn cho Lưu Lam phụ tử theo nhị nương, Tam nương và cha hẳn sẽ ở cùng mình, nhưng không nghĩ tới nhị nương lại nói chuyện tốt như vậy, không chỉ muốn Lưu Lam phụ tử theo nàng, còn muốn Tam nương cũng theo nàng, chuyện này quả thật là chuyện tốt to lớn, Trương Tiểu Thúy sợ nhị nương đổi ý, liền nhanh thanh đạo “nếu nhị nương đều như vậy nói rồi, như vậy liền chiều theo các nàng đi.”
“Không được, cha, vẫn là cho Tam nương theo ta đi”, Nguyên nương là người đầu tiên phản đối, nhị nương nhìn dáng vẻ thật tâm của Nguyên nương nghĩ, xem ra Nguyên nương đối xử Nhị nương thật lòng, nếu đã thật tâm với mình như vậy vậy thì sau này sẽ không thiếu phần của nàng. Tam nương cũng không nghĩ tới nhị tỷ phá của của mình sẽ chủ động muốn mình theo nàng, nói không chừng nhị tỷ lần này đã sửa đổi rồi, nếu không phải vậy thì theo tính tình trước đây của nàng sẽ không làm ra chuyện có hại cho mình.
“Đúng đó lão nhị, vẫn nên để Tam nương đi theo đại tỷ ngươi đi”. Lưu Lý thị cũng cho rằng không thích hợp, tuy Nhị nương chủ động gánh vác là chuyện tốt nhưng đôi khi vật cực tất phản (việc đến cực hạn sẽ làm phản tác dụng), sợ Nhị nương gánh vác không nổi. “Cha, nếu ta đã nói như vậy hẳn ta đã tự tin, ngài nên một lần tin tưởng nữ nhi, đại tỷ còn có hai hài tử đây, cũng chi cũng phải khai sáng, trong nhà cũng không dễ dàng.”
“nếu nhị nương đều nói như vậy, cha ngươi đáp ứng nàng đi, “ Trương Tiểu Thúy lập tức tiếp miệng, “ngươi câm miệng”, Lưu Lý thị thấy đại con rễ không rộng lượng như vậy rất mất hứng, mạnh mẽ nạt Trương Tiểu Thúy, Trương Tiểu Thúy thấy Lưu Lý thị tức giận cũng không dám nhiều lời nữa, ngồi lại đàng hoàng thành thật hơn nhiều. “Cha, quyết định như vậy đi, nếu sau này ta lo không được thì đại tỷ làm chủ là được rồi”. nhị nương đứng lên đến ánh mắt kiên định nói với Lưu Lý thị.
“Ai, được rồi, nếu sau này gánh thì làm theo lời ngươi nói” Lưu Lý thị thấy Nhị nương kiên quyết như vậy không còn cách nào khác ngoài đáp ứng, Nguyên nương thấy Lưu Lý thị đã đáp ứng nói gì cũng không tốt chỉ nói với Nhị nương “Sau này có khó khăn gì thì hãy nói với đại tỷ”. Nhị nương cũng cười tỏ ý đồng ý.
“nếu nói xong rồi, vậy chúng ta liền đến chia chia gia sản đi, chúng ta tổng cộng có ngũ mẫu ruộng nước, thất mẫu sa địa, tam mẫu ruộng dốc, hai cái đỉnh núi, nếu hiện tại nhà nhị nương nhân khẩu nhiều, như vậy nhà nhị nương cầm đầu đi, “ Lưu Lý thị nhìn gia đình lớn nói, Trương Tiểu Thúy vừa nghe nhà nhị nương cầm đầu trong lòng có chút không thoải mái, muốn nói lại bị Nguyên nương trừng mắt cũng không dám hé miệng. “Tất cả nghe cha, “ nguyên nương đi đầu nói.
“Được, vậy thì chia làm năm phần, ta một phần, nguyên nương, nhị nương, Tam nương, cùng tiểu Lam mỗi người một phần, dù sao tiểu Lam cũng là người trong nhà, đây là ám chỉ Trương Tiểu Thúy mà Trương Tiểu Thúy cũng biết Lưu Lý thị đang nói mình thế nhưng Lưu Lý thị là công công, lời của hắn nói, Trương Tiểu Thúy không dám phản bác, như vậy chính là bất hiếu.
“Thế nhưng cũng không thể để cho nguyên nương chịu thiệt, ruộng nước nguyên nương 3 mẫu, sa địa tam mẫu, một mẫu ruộng dốc, như vậy nguyên nương nhận 7 mẫu địa, một cái đỉnh núi, còn lại chính là của nhà nhị nương, tổng cộng là bát mẫu địa, chờ Tam nương kết hôn sau, nhị nương lại chia một phần cho Tam nương, “ kỳ thực như vậy nguyên nương cũng không chịu thiệt, dù sao ai cũng biết, ruộng nước sản lương thực là nhiều nhất, cứ tính toán như thế đến, nói là cho Lưu Lam một phần kỳ thực rất ít, Trương Tiểu Thúy đối với kết quả như thế rất thoả mãn, cũng không nói gì không ra gì.
Bất quá như vậy đã rất tốt, dù sao nhị nương cũng không có ý định dựa vào làm ruộng để làm giàu “nhị muội cảm tạ ngươi, “ Lưu Lam rất cảm kích nhị nương chủ động tiếp thu phụ tử bọn họ, “Ca ca, nói giỡn, đây là muội muội nên làm, ca ca không nên cảm thấy băn khoăn, an tâm là tốt rồi”. nghe Nhị nương nói vậy Lưu Lam cũng không biết nói gì cho tốt, chỉ cảm kích nhìn Nhị nương. “Dì, ta cũng sẽ rất nghe lời, không gây thêm phiền phức cho ngươi, ta còn có thể làm việc”, lúc này người bạn nhỏ nhìn n quật cường nói, nhị nương đau lòng đứa nhỏ này trưởng thành sớm, nếu như ở hiện đại, một hài tử 6 tuổi còn đang trong lòng mẹ đòi ăn, cái gì cũng không biết. n ngồi chòm hỏm xuống, vuốt đầu nhỏ Thần Dương, cười nói”Không cần, cô sẽ chăm sóc tốt ngươi cùng cha ngươi, ngươi chỉ cần bang cô chăm sóc tốt ngôn nhi đệ đệ là tốt rồi, “ nghe được nhị nương giao cho nàng nhiệm vụ, Thần Dương rất cao hứng vỗ bộ ngực bảo đảm nhất định sẽ chăm sóc thật tốt đệ đệ, Lưu Lam nhìn thấy nữ nhi mình không chịu thua kém như vậy, cũng rất vui mừng.
“nhị tỷ, ta sau này liền dựa vào ngươi, ngươi cũng không thể ghét bỏ ta, “ Tam nương cười nói với nhị nương, nhìn Tam nương thật giống đùa giỡn, kỳ thực nhị nương biết, Tam nương đây là rất chăm chú thăm dò, “ngươi cứ yên tâm đi, tỷ tỷ ta sẽ không bạc đãi ngươi, “ Tam nương kỳ thực cũng bất an, nhị nương nhìn Tam nương nghĩ.
Trong nhà gia sản lớn đã chia xong, còn lại là những món nhỏ nhặt nồi bát biều bồn gì đó, bởi vì phần chia gia sản rất hài lòng nên Trương Tiểu Thúy cũng rất hào phóng cho nhị nương các nàng một ít bát, dù sau người bên n cũng tương đối nhiều, nhị nương dọn ra ngoài liền ra chợ mua vật liệu, dựng lên một bức tường, một cái nhà bếp giản dị và một cái nhà vệ sinh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...