Lê Hữu Quân thấy nàng như vậy nào dám nữa, ôm nàng vào trong ngực.
Hà Bảo Ngân đánh hắn mấy cái, nhưng bị hắn ôm càng chặt hơn, cuối cùng cũng chỉ mặc cho hắn ôm.
Lê Hữu Quân xoay người ngồi vào ghế, để Hà Bảo Ngân ngồi trên đùi mình, nhỏ giọng dỗ dành.
"Ta sai rồi...!Nàng đừng có giận..."
Hà Bảo Ngân bị hắn ôm, khẽ chu môi.
"Ai dám giận ngài..."
"Người là Thái Hậu đưa tới, ta cũng thật không có cách nào...!Ta cam đoan với nàng, tấm thân này ta quyết giữ trong sạch, không để vấy bẩn, chỉ dành riêng cho nàng..."
"Hừ..."
"Thôi mà...!Đừng giận ta nữa mà, ta sẽ nhanh chóng tìm cách mang bọn họ trả về là được..."
Hà Bảo Ngân nghiêng đầu nhìn hắn, tay chỉ chỉ vào ngực hắn, giọng nói mang theo oán trách.
"Huynh nói xem, gần đây huynh ở bên ngoài chêu hoa ghẹo bướm thế nào, để hết người này, đến người kia, đều mang mỹ nữ nhét đến.
Mấy lần trước huynh có thể trả, nhưng đây là người của Thái Hậu, huynh nói xem, huynh trả thế nào..."
Lê Hữu Quân bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng, đưa lên miệng, cắn nhẹ một cái.
"Oan cho ta quá, là tự bọn họ mang người tới ấy chứ.
Bên Thái Hậu, ta sẽ tự mình mang người đi trả..."
Hà Bảo Ngân bị hắn cắn tay, cảm giác tê dại khiến nàng theo bản năng rụt lại, nhưng không làm sao thoát ra được, thẹn quá hóa giận, mắng.
"Huynh là chó sao? Gặm tay ta như vậy...Mau buông ra..."
Lê Hữu Quân nhìn khuôn mặt vì thẹn mà đỏ lên của nàng, cảm thấy vô cùng đáng yêu, không so đo đến việc mình bị nàng mắng.
Hắn cũng không chêu chọc nàng nữa.
Hà Bảo Ngân được buông tha, liền nói.
"Các nàng đã tới thì cứ để ở lại đi..."
"Như vậy..."
"Huynh đừng có vội mừng, để các nàng ở lại, nhưng huynh phải giữ khoảng cách cho ta, nếu để ta biết huynh cùng các nàng..."
"Tuyệt đối không..."
Lê Hữu Quân không cần Hà Bảo Ngân nói hết, đã vội vàng thề thốt.
Đùa gì vậy, mấy người kia nhìn, hắn còn không muốn nhìn, chứ nói gì đến việc khác.
Hà Bảo Ngân đối với Lê Hữu Quân cũng có lòng tin, hài lòng mà gật đầu.
"Ta muốn mở một tửu lâu, huynh hôm nay nếu rảnh thì đi cùng ta đi."
Hai mắt Lê Hữu Quân như lóe sáng, cúi người cười ta mị, nói.
"Được...Nhưng có thưởng hay không?"
Hà Bảo Ngân lườm hắn một cái, giơ lên nắm đấm.
"Có quả đấm, huynh lấy không?"
"Phần thưởng của nàng, là cái gì ta cũng thích..."
"Mặt dày..."
Tửu lâu mà Hà Bảo Ngân chọn mua, nằm ở trung tâm một con đường náo nhiệt, vị trí vô cùng đẹp.
Hà Bảo Ngân bị Lê Hữu Quân nắm tay dắt đi, chẳng hiểu từ bao giờ, lúc nào hai người đi cùng nhau, hắn đều nắm tay của nàng không buông, nàng cũng đã quen, không hề phản kháng, tùy ý để hắn nắm.
"Ta muốn mở một tửu lâu, chuyên bán các món ăn dinh dưỡng, tẩm bổ cơ thể...!Các món ăn này sẽ được phối hợp với dược liệu nấu thành...!Mỗi người đến sẽ được tư vấn chọn món ăn phù hợp...!Số món ăn bán ra mỗi ngày đều là số lượng có hạn, khách hàng cũng có thể đặt trước..."
Lê Hữu Quân nhìn bộ dáng đầy sức sống của nàng, trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
"Định bao giờ sẽ khai trương..."
"Mấy ngày nữa, trước đó ta sẽ tổ chức một vài hoạt động bên lề nữa..."
Thời gian trước ngày khai trương, Hà Bảo Ngân đã sai người đem loan truyền tin tức, trước khi khai trương sẽ tổ chức một buổi đấu giá thẻ VIP của tửu lâu Hồng Yến Cốc
Thẻ VIP! Trong ngày khai trương, có thể tại tửu lâu Hồng Yến Cốc xa hoa, thuê chung phòng ăn cơm, đồng thời còn có thể mang theo tám người thân bằng hảo hữu cùng ăn.
Sau ngày khai trương, phiếu này liền làm thẻ hội viên tửu lâu Hồng Yến Cốc, hưởng thụ phục vụ đặc biệt, hơn nữa ăn cơm có thể hưởng thụ tám ưu đãi! Về sau có thể được ưu tiên đặt món trước, còn được mua gạo Hồng Mao mới.
Gạo Hồng Mao chính là gạo do Hà Bảo Ngân lai tạo giống lúa thành công, trước đó đã tạo được tiếng vang lớn, gạo khi nấu lên vô cùng thơm, cơm chín sẽ có màu hồng nhạt đẹp mắt, ăn vào rất ngon.
Loại gạo này hiện tại vô cùng đắt giá, người người tranh nhau đến bể đầu còn không có mua được.
Ngay cả trong cung, ngoại trừ Hoàng Đế là người có thể ăn hàng ngày ra, thì ngay cả Hoàng Hậu hay các phi tần chức vị cao cũng chỉ được phân mấy cân mà thôi.
Thẻ này phát ra, những người tự cho là giới quý tộc đều đã chuẩn bị hành động.
Mua thẻ này không chỉ có thể để mình sử dụng, còn có thể tặng người, đang lo không tìm thấy lễ vật gì mới lạ.
Bởi vì tò mò, khi trời tối liền vội vàng hướng về địa điểm đã ước định.
Thành Tây ban đêm vốn nên an tĩnh, trên đường cư nhiên trở nên sầm uất hơn so với ban ngày.
Xe ngựa một chiếc tiếp theo một chiếc hướng Hồng Yến Cốc chạy tới.
"Ôi! Đây không phải Trương đại nhân sao? Người cũng là vì thẻ hội viên mà đến?"
"Hô hô, hạ triều thì không cần khách khí như vậy, lão phu chỉ là tới xem xem thẻ VIP rốt cuộc là cái gì? Ngươi còn không biết sao, nếu ngày mai trên triều đình hoàng thượng hỏi tới, cựu thần đáp không được thì thật mất mặt."
"Ta đã hiểu, đã hiểu.
Ngươi xem ngay cả hữu tướng đều đã đến đây!"
......!
Đấu giá hội lần này dẫn tới vô số người quan tâm, càng làm cho người kinh ngạc chính là người chủ trì lần đấu giá này cư nhiên là đại danh đỉnh đỉnh Võ Hương Chủ, Võ Cảnh!
Lần này, quan to quý tộc gần như dốc toàn bộ lực lượng, còn có thương nhân đã nghe được tin tức từ quốc gia khác chạy tới, thật sự là một hồi tụ hội long trọng.
Võ Cảnh thấy chỗ ngồi đã kín, mỉm cười đi lên sân khấu.
"Các vị khách quý, lão nhân gia, các tiểu thư tôn kính, các công tử! Lần này ta chịu ủy thác của chủ tửu lâu Hồng Yến Cốc chủ trì lần đấu giá này, hi vọng tất cả mọi người có thể tận hứng mà về.
Tất cả mọi người biết, Hồng Yến Cốc là nơi sản xuất, cung cấp nhiều dược liệu quý hiếm, còn có hai vị thần y, y thuật cao minh trấn giữ.
Bên cạnh đó loại gạo ngon nhất, quý nhất cũng chỉ ở đây mới có.
Nếu ai có thể nhận được thẻ VIP này đầu tiên, các ngươi nói..."
Võ Cảnh tiếp tục thao thao bất tuyệt các loại, tài ăn nói của hắn thật đúng là rất tốt, phối hợp với động tác khoa trương, biểu tình sinh động, không thể không nói ngay cả Hà Bảo Ngân cũng nhịn không được muốn mua một tấm.
"Được rồi, nói nhiều như vậy các vị đều cũng đã vội, hiện tại bán đấu giá tấm đầu tiên, giá một trăm lượng bạc."
Xôn xao!
Lời vừa nói ra, toàn trường rộ lên!
Bọn hắn nghe lâu như vậy, còn tưởng rằng thẻ này giá khẳng định không thể thấp hơn năm ngàn lượng bạc, không nghĩ tới chỉ có một trăm lượng, điều này làm cho rất nhiều người mua trong túi không có quá nhiều bạc cũng bắt đầu kích động, những người có tiền thì càng kích động.
Lê Hữu Quân nghe vậy nghi hoặc nhìn Hà Bảo Ngân liếc mắt một cái, không biết nàng làm sao có thể định giá thấp như vậy? Hiện tại những dãy số bên ngoài đều đã hơn một ngàn lượng bạc, thẻ hội viên tôn quý như vậy, động tĩnh lớn như vậy, làm sao có thể thấp như vậy?!
"Rẻ như vậy..."
Hà Bảo Ngân đắc ý lườm Lê Hữu Quân một cái.
"Không rẻ...!Chúng ta đấu giá mà..."
"Ừm..."
Lê Hữu Quân cũng không thắc mắc nhiều, hắn biết Hà Bảo Ngân sẽ không bao giờ chịu thiệt cả.
Phản ứng phía dưới làm cho Võ Cảnh cực kì hưng phấn, phất phất tay, ý bảo mọi người an tĩnh, sau đó nói tiếp.
"Trước hết nghe ta nói xong quy tắc, một trăm lượng bạc này là giá khởi điểm, các vị ở đây chỉ cần trong túi có một trăm lượng bạc trở lên là có thể tham gia, khi đấu giá chỉ cần giơ thẻ bài trong tay lên là được.
Mỗi lần giơ thẻ bài tăng giá một trăm lượng, giá cao là được!".
truyện kiếm hiệp hay
Nghe được quy tắc này, Lê Hữu Quân nở nụ cười, hắn biết cô nương nhà mình sẽ không lãng phí cơ hội kiếm tiền như vậy.
Quả nhiên, biện pháp như vậy cũng có thể nghĩ ra được.
Thì ra là giá cao là được, bọn hắn đã nói sao, làm sao có thể có chuyện dễ dàng như vậy? Những kẻ có tiền này cũng không thèm để ý, đều cảm thấy phương thức này rất thú vị, xoa xoa tay, nắm chặt thẻ bài trong tay chờ bắt đầu.
"Hiện tại, tấm thẻ VIP đầu tiên bắt đầu bán đấu giá, các vị mời giơ bài đi!"
"Một ngàn lượng!"
"Một ngàn năm trăm lượng!"
"Hai ngàn tám trăm lượng!"
"Ba ngàn lượng!"
......!
Võ Cảnh mới vừa nói bắt đầu xong, phía dưới liền nhịn không được, lần đầu đã trực tiếp đến một ngàn lượng, về sau cũng là tăng thêm năm trăm lượng, một ngàn lượng, tràng diện nóng nảy dị thường.
Hà Bảo Ngân hài lòng gật gật đầu, đây mới là phong thái quý tộc!
Giá đang không ngừng tăng lên, lúc bắt đầu ra giá có rất nhiều người tham gia, thời điểm sau, thương nhân bình thường đã thổ huyết, bất quá nhìn người khác ra giá cũng hưng phấn, hiện tại đều cực kỳ quan tâm thẻ VIP này sẽ do ai giành được?
Tám ngàn lượng!
Tám ngàn tám trăm lượng!
Một vạn lượng!
Toàn trường rộ lên!
Rốt cuộc là ai ra giá trên trời như vậy!
Theo tiếng nhìn lại, một vị nam tử mặc y phục màu đen, áo choàng màu đen xuất hiện trước mặt mọi người, khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, đôi mắt đen tuyền thâm thúy, thần bí mà ưu thương, mi rậm, mũi cao thẳng, môi hoàn mỹ, không chỗ nào không cao quý cùng tao nhã.
Nhìn đến bộ dạng hắn chân thật, người ở đây càng thêm kinh ngạc! Này không phải Đại tướng quân Thanh quốc, Lý Mộc sao?
Lúc trước hắn vẫn không tham dự ra giá cho nên không ai chú ý tới, hiện tại để lộ áo choàng trên đầu, lộ ra diện mạo của hắn mới nhận ra được.
Người này trong lục quốc thập phần nổi danh, cũng am hiểu mang binh đánh giặc, bài binh bố trận, không thua kém Lê Hữu Quân.
Hai người đều là danh tiếng lẫy lừng, nhưng vẫn không gặp qua, cũng để cho thế nhân tò mò hai người bọn họ gặp nhau tới cùng người nào sẽ chiến thắng? Bởi vì danh tiếng hắn, còn có dung mạo cùng thực lực không tương xứng, rất nhiều người đều đã nhận ra hắn.
Nhìn hắn đột nhiên xuất hiện tại Đại Nam, Lê Hữu Quân nhíu mi, xuất hiện trắng trợn như vậy không biết ý đồ là như thế nào? Trọng yếu nhất là, trước lần đấu giá này cũng không có tin tức gì của hắn.
Hà Bảo Ngân cũng cau mày, người này nàng đã gặp qua một lần, hắn muốn đặt mua gạo Hồng Mao của nàng với số lượng rất lớn, nhưng đã bị nàng từ chối với lý do không thể đáp ứng đủ số lượng.
"Một vạn lưỡng lần hai!"
"Một vạn hai lần ba!"
"Keng..."
"Ta tuyên bố, thẻ VIP đầu tiên thuộc về Lý tướng quân!"
Khi Võ Cảnh một búa hạ xuống mọi người mới từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại, tuy nhiên tấm thẻ VIP đầu tiên đã bị người đoạt mất, nhưng vẫn chưa quá mức để ý, không phải vẫn còn chín tấm sao?
Lý Mộc nghe được Võ Cảnh tuyên bố tấm thẻ VIP đầu tiên thuộc về hắn, trên mặt có mỉm cười hài lòng.
Lê Hữu Quân vẫn quan sát Lý Mộc, mày cau chặt, vẻ mặt phòng bị nhìn hắn trong lòng tính toán.
Náo động khi Lý Mộc xuất hiện rất nhanh liền bình ổn, Võ Cảnh khéo léo đem tầm mắt của mọi người từ trên người hắn dẫn trở về.
"Chúc mừng Lý tướng quân đạt được tấm thẻ VIP đầu tiên, kế tiếp bắt đầu bán đấu giá tấm thứ hai."
Tấm thứ hai hiển nhiên không kịch liệt như tấm thứ nhất, rất nhiều người trong túi không có tiền tự động rời đi, người chờ ở chỗ này chỉ vì xem mười tấm thẻ này cuối cùng sẽ về tay ai.
"Năm ngàn lượng lần một..."
"Năm ngàn lượng lần hai..."
"Năm ngàn lượng lần ba..."
"Thành giao, tấm thẻ thứ hai thuộc về Lý viên ngoại."
Kế tiếp bắt đầu tấm thứ ba."
Hữu tướng cùng hai người khác là tộc trưởng liếc nhau một cái!
Hữu tướng liền sai người lặng lẽ truyền đạt kế sách của hắn, từ thẻ VIP phía sau chia đều mười tấm thẻ này!
Mỗi nhà một tấm cũng coi như công bằng, trọng yếu nhất là bọn hắn không thể để cho người phía sau màn đấu giá này được lợi, cho nên lập tức đạt thành mục đích chung, trong lòng cao hứng nhất.
......!
"Kế tiếp là tấm thứ bảy, hiện tại bắt đầu cuộc bán đấu giá."
Một hơi bán đi sáu tấm, trừ tấm đầu bán được một vạn lượng, còn lại toàn bộ đều là trên dười năm ngàn lượng.
Tất cả đều dựa theo lời Hữu tướng quân đã thương lượng tốt thêm đến trên dưới năm ngàn lượng liền không bỏ thêm nữa, mười tấm thẻ vừa lúc thấy được các thế lực phân chia.
Hà Bảo Ngân cười lạnh, thời điểm lúc trước đưa ra mười thẻ VIP đã nghĩ đến.
Muốn chia đều?Đúng là! Thật sự có thể làm cho bọn họ như nguyện sao?
Hà Bảo Ngân chậm rãi đứng dậy đi về phía sau đài, Lê Hữu Quân đương nhiên cũng theo sát ở phía sau.
"Bốn ngàn tám trăm lượng, tấm thẻ VIP thứ bảy thuộc về Lý quan nhân.
Kế tiếp nghỉ ngơi một phút đồng hồ sẽ bán đấu giá ba tấm thẻ VIP cuối cùng!"
Võ Cảnh gõ xuống cây búa, Hà Bảo Ngân sai người gọi hắn trở về dặn dò phương thức bán đấu giá ba tấm thẻ còn lại.
"Ngươi cái nữ nhân ngốc này, không phải bảo ngươi làm ít tấm thôi sao? Nhìn ngươi thông minh lanh lợi như thế nào không hiểu được vật hiếm có mới là quý, quả nhiên nữ nhân đều là lòng tham không đáy......"
Hắn vừa đến hậu đài liền thấy được Hà Bảo Ngân cùng Lê Hữu Quân quở trách Hà Bảo Ngân một trận, ngẫm lại mấy tấm phía sau đều bán giá thấp như vậy, tâm của hắn cũng rỉ máu.
Một đạo hàn quang đảo qua, thanh âm ngừng lại im bặt!
Ai da! Tính tình nữ nhân này cũng không nên động, giống như Lê Hữu Quân.
Hà Bảo Ngân cũng không phải là tới nghe hắn oán giận, nếu không thấy hắn còn có chút tác dụng đã sớm đá đi, nàng nói.
"Kế tiếp, ngươi..."
"Tuyệt! Quả nhiên tuyệt diệu! Hô hô......!Ngày nào đó gia nhất định phải mở đầu của ngươi nhìn xem bên trong chứa cái gì."
Nghe Hà Bảo Ngân nói xong, Võ Cảnh vỗ đùi kêu lên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hà Bảo Ngân, làm cho sắc mặt Lê Hữu Quân đen không ít.
Hà Bảo Ngân cười lạnh nói.
"Nếu bọn hắn muốn chơi thì cũng chuẩn bị tốt thổ huyết đi!"
Ngữ khí rét lạnh giống như châu ngọc rơi xuống đất, trong lạnh nhạt lộ ra khí chất đẹp đẽ quý giá.
Nghe vậy, Võ Cảnh cảm giác phòng trong ấm áp đột nhiên thổi lên một trận gió lạnh.
Trong lòng âm thầm nghĩ, nữ nhân này quả nhiên không thể trêu chọc, so với Vương gia lòng dạ hiểm độc còn lợi hại hơn!
Nghe xong kế hoạch của Hà Bảo Ngân, Lê Hữu Quân mới lộ ra tươi cười.
Thời điểm những người đó dùng giá thấp như thế mua thẻ VIP, hắn đã muốn nhảy ra, ngay cả nữ nhân của hắn cũng dám lừa bịp, thật sự là không muốn sống.
"Đi, tiếp tục về xem diễn trò."
Lê Hữu Quân vẻ mặt ý cười lôi kéo Hà Bảo Ngân ly khai, Võ Cảnh lại bị kích thích, đây thật là người chán ghét nữ nhân sao? Chán ghét người khác đụng chạm - Vương gia mặt lạnh sao?!
(còn tiếp).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...