Xuyên Qua Gặp Được Thê Tử Như Ý ( Thái Tử Phi Tối Cao 2 )


Sở Đình Hạo sau khi được uống một đống thuốc mới có thể làm nguôi đi cơn đau. Hắn giận dữ quát tháo mọi người xung quanh.
Chuyện này chắc chắn có liên quan đến tên Tử Thuần chết tiệt kia! Ngay lúc hắn lướt qua, Đình Hạo đã ngửi được một mùi hương rất lạ!
Tuy chuyện này có chút không đáng tin, nhưng sáng giờ nào có ăn cái gì lạ? Như vậy chỉ có thể do tên đó làm!
Hừ, Tử Thuần, mi được lắm, thế nhưng dám chạm đến bổn thiếu gia, vậy bổn thiếu gia cũng chẳng cần khách khí thêm nữa! Đàm phán không được thì chỉ có thể loại bỏ thôi!
Đình Hạo siết chặt nắm đấm, mặt hầm hầm đi thẳng đến lớp. Trong đầu thầm suy nghĩ nên xử lí tên đáng chết kia thế nào thì đột nhiên có một người từ phía xa chạy tới đâm sầm vào người. Đang định mở miệng quát mắng thì phát hiện người tông vào người mình chính là Tiểu Quán Nhi , lập tức thái độ quay ngoắt 360 độ, Đình Hạo mặt mày rạng rỡ ôm chặt lấy cô, cực kỳ sủng nịnh nói :
“ Tiểu Quán Nhi , sao lại vội như vậy, tối nay chúng ta đi ăn tối đi? Sau đó đi xem phim…”
Quán Quán một chút cũng không thèm để mấy lời nhảm nhí đó vào tai, che cái mặt đỏ hồng muốn chạy đi thì chợt nhớ ra điều gì đó, quay lại kéo tay Đình Hạo :
“ Này này, chuyện thuốc xổ ấy, là tôi nhờ Tử Thuần làm đấy, anh đừng có làm khó anh ta !”

Nói xong liền chạy thẳng!
“ Cái gì… là em nhờ? Tô - Quán – Quán!!!!!” Sở Đình Hạo gằn giọng, hét lớn tên của cô.
Tiếng hét to đến mức toàn trường đều nghe được, ai nấy đều sợ đến run người. Này là ai to gan chán sống đi chọc đại thiếu gia Sở thị a???
Cả buổi học Đình Hạo nhìn chằm chằm Tử Thuần với ánh mắt như thể “đánh giá tình địch” khiến cho lớp học càng thêm căng thẳng.
Tử Thuần dở khóc dở cười , cuối cùng nhịn không được quay sang nhìn Đình Hạo, ánh mắt thâm thuý không thấy đáy :
“ Ngốc tử nhà ngươi, nếu muốn loại trừ tình địch, không phải chỉ cần đem gia thế cùng nhìn chằm chằm như vậy, sẽ không làm người ta sợ đâu? Còn nữa, nên điều tra kỹ hơn. Ta đây chỉ là bằng hữu của Quán Quán thôi. Hiện tại không muốn cùng ngươi phiền phức dong dài, nhìn chỗ khác đi”
“ Xét về ngoại hình thì ngay cả bổn thiếu gia ta cũng không bì được với mi, bảo sao ta có thể an tâm, tin mi và Quán Nhi quan hệ bình thường?” Sở Đình Hạo nhún vai đáp.
Tử Thuần liếc nhìn “đại thiếu gia” mặt hoa da phấn, mắt nâu tóc đen trước mặt đánh giá một lượt, lúc sau mới chậc một tiếng :

“ Không tệ, chỉ là… thân hình ẻo lả quá, nữ nhân không thích nam tử thân hình ẻo lả đâu, nếu ngươi muốn, bổn vương giúp ngươi luyện võ công”
“ Như vậy cũng được sao? Nói vậy, mi đồng ý giúp ta ‘cưa’ Quán Nhi??” Bổn thiếu gia nào đó để lộ nguyên hình một ‘tiểu bạch thỏ’ ánh mắt lung linh nhìn Tử Thuần.
“ Ô? Nói vậy ngươi không phải bạn trai của Quán Quán?”
“ What the… Mi đá đểu ta à??????!!!!”
“ Đá đểu? Đó là cái gì?Đợi chút, ta cần phải mở Từ Điển Bách Khoa….”
Hai nam nhân làm chuyện kì quái một chút cũng không để ý đến xung quanh mọi người đang nhìn chằm chằm, bà cô giáo mặt tái xanh, gân xanh trên trán giật giật liên hồi, tay siết chặt cây thước, không ngần ngại đập mạnh lên bảng :
“ Im – miệng – hết – cho – tôi!!!!!!”
“ Vâng!” Sở Đình Hạo và Âu Dương Tử Thuần đồng thanh hô, run rẩy ngồi thẳng lưng.
“ Được rồi, chúng ta cùng học tiếp nhé…” Cô giáo nở nụ cười dịu dàng, e thẹn cầm cây thước đã bị gãy làm đôi lên giảng tiếp.
“ Nữ nhân thật là một người đáng sợ” Đây chính là ý nghĩ chung của các nam sinh trong lớp ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui