Buổi chiều hai người không có việc gì, Quý Lương tính làm chút rượu trái cây, mứt trái cây linh tinh đem bán, liền từ không gian lấy ra một vài rổ trái cây, có loại trồng từ không gian, có loại hái trên núi về.
Tuy rằng rượu có nồng độ cao hắn cũng biết làm, nhưng sợ khiến người chú ý, nên làm rượu trái cây cho an toàn.
Đưa Diệp Văn tới cái giếng sau nhà, Diệp Văn nhìn một đống trái cây bỗng nhiên xuất hiện thì nghi ngờ.
"Tức phụ, ruộng nhà ta đều cho thuê hết, ở nhà cũng không có gì cần làm.
Trong tay ta có phương thức để ủ rượu trái cây với mứt trái cây, ta muốn làm một ít đem bán, kiếm thêm thu nhập cho gia đình."
"Trái cây cũng có thể ủ rượu? Còn có mứt trái cây là cái gì?" Diệp Văn không hiểu liền hỏi.
"Đương nhiên có thể, rượu trái cây nồng độ tương đối thấp, đại khái là nước trái cây có chút men rượu, ca nhi nữ tử cũng có thể uống.
Mứt trái cây chính là dùng trái cây ninh với đường thành tương, chua chua ngọt ngọt ăn khá ngon, hẳn là sẽ được hoan nghênh, chờ ta làm ra cho ngươi nếm thử nhé!"
Diệp Văn nghe xong hai mắt sáng rỡ, "Thật vậy chăng, có thể kiếm được tiền sao?"
Quý Lương tràn đầy tin tưởng,: "Có thể, chờ xem đi."
"Được, vậy ngươi nói cho ta làm như thế nào, ta và ngươi cùng nhau làm!" Diệp Văn hiện tại ở nhiệt tình mười phần.
Quý Lương bắt đầu giảng cho cậu, hai người múc nước rửa cái bình, trái cây.
Trong nhà chỉ có hai cái cái bình lớn hai mươi cái bình nhỏ, cho nên Quý Lương không lấy quá nhiều trái cây ra, hôm nay hắn chỉ tính làm một chút ra thử thôi.
Hắn tính toán làm rượu nho, rượu quả lê, mứt đào, mứt quýt.
Đem bình rửa sạch xong lau khô, đem quả nho xếp thành từng lớp.
Nho vốn được trồng sạch sẽ cũng không cần rửa quá kỹ.
Tiếp theo bỏ vào bình một số lượng đường vừa đủ, cái này cũng là trong không gian, nơi này không có đường trắng, mặt khác đường cũng không rẻ, trong nhà không có.
Cái bình cao nửa thước, bỏ đầy tám phần mười bình thì đậy nắp lại rồi trét bùn xung quanh cho kín miệng, dọn đến nơi râm mát để xuống, nửa tháng sau là có thể uống rồi.
Kế tiếp làm rượu lê, Quý Lương cũng lấy đường với lê ra.
Đem quả lê gọt sạch da với hạt, Quý Lương từ không gian lấy ra máy trộn cầm tay, hắn đem quả lê cắt thành khối, Diệp Văn phụ trách dùng máy trộn đem thịt trái trộn nát.
Lần đầu tiên nhìn thấy máy trộn, Diệp Văn thực mới lạ, trộn tới trộn lui vui vẻ vô cùng.
Đem thịt lê vụn bỏ vào bình đảo đều, bỏ thêm đường trắng rượu trắng số lượng vừa đủ, không có men rượu liền dùng rượu trắng thay thế.
Đem cái bình dùng phương pháp như bên rượu nho bịt kín lại, nửa tháng sau lấy ra, lọc lại qua vải sạch là có thể uống.
Rượu trái cây làm tốt, hai người liền bắt đầu làm mứt trái cây.
Đem quả đào cách sạch vỏ và hạt, cắt thành miếng nhỏ, ướp với đường trắng.
Ướp thường phải tốn mấy canh giờ, nhưng Quý Lương muốn rút ngắn thời gian nên đem đào xay nhỏ ra rồi đặt ở bên cạnh tiếp tục ướp dự phòng, trước làm mứt quýt, làm xong thịt đào hẳn là ướp xong rồi.
( khuyến khích mấy má có làm mứt thì chần sơ đào trong nước sôi vài giây, xong gọt vỏ đem đi xay rồi bỏ lên chảo sên với đường, ngon hơn ấy.
Còn sao xay rồi vẫn phải ướp, vì đem nấu liền cũng tầm 4 tiếng mấy má ạ:)))).
Đem quả quýt rửa sạch sẽ, lột vỏ đem đi nấu tầm mười lăm phút cho bớt hăng với đắng, rửa sạch lại cắt nát, đem thịt quýt cắt thành miếng nhỏ, bỏ hạt, nghiền nát, sau đó đem thịt quýt, vỏ quýt cùhg đường bỏ lên bếp đảo đều, lúc đầu mơt lửa lớn, sau đó mở lửa vừa vừa tiếp tục đảo, đặc lại thì bỏ thêm nước cốt chanh rồi đảo thêm một chút thì tắt bếp để nguội.
Mứt nguộn hẳn thì bỏ vào bình kín rồi giữ lạnh, sau này muốn ăn thì mở ra lấy, mứt quýt vàng ươm nhìn chảy cả nước miếng.
Mứt quýt làm xong đào cũng ướp vừa tới.
Hắn đem thịt đào bỏ lên bếp đảo nhẹ, yêu cầu hai mươi phút.
Trong quá trình đảo phải dùng cái muỗng đảo liên tục về một hướng, đến khi nào đặc sệt thì có thể tắt bếp, để nguội rồi bỏ vào một cái bình kín, để im vài giờ, làm lạnh là có thể lấy ra ăn, hiện tại thời tiết không nóng không lạnh, này đó mứt trái cây ở bên ngoài đại khái có thể bảo tồn hai tuần.
Bận một buổi trưa, hai người đều đói bụng, rượu trái cây còn phải chờ nửa tháng, mứt trái cây cũng phải chờ một chút, cho nên hai người chuẩn bị đi làm cơm chiều.
Giữa trưa là Quý Lương nấu cháo, Diệp Văn nhìn thấy là gạo trắng còn cảm thấy Quý Lương xa xỉ, buổi chiều thấy Quý Lương làm mứt trái cây rượu trái cây dùng nhiều đường tốt như vậy còn đau lòng, nhưng chờ cậu nhìn trong ngăn tủ một đống gạo trắng, trứng gà cùng thịt để sẵn thì mất hồn, hỏi, "Chúng ta buổi tối ăn cái này?" Diệp Văn có chút không thể tin được.
"Đúng vậy, trong nhà còn có rất nhiều, cứ thoải mái ăn nhé." Hắn trong không gian vẫn còn nhiều lương thực, mỗi ngày ăn gạo trắng cũng không có vấn đề gì.
Diệp Văn nhìn Quý Lương như thành phần phá gia chi tử, nói: "Ngươi cũng quá xa xỉ rồi đấy.
Nhà giàu nhất thôn chúng ta còn không dám mỗi ngày đều ăn gạo trắng, nhà ta xài vậy vài hôm thì tiêu hết cả gia sản mất!" Diệp Văn vẻ mặt vô cùng đau đớn.
Quý Lương thấy ánh mắt tức phụ vội vàng giải thích,: "Ngươi đừng lo lắng, nhà ta có tiền, chỉ là không dám khoe ra ngoài cho nên mọi người đều không biết, ngươi đi theo ta." Nói xong kéo Diệp Văn vào phòng ngủ.
Mở ra tủ quần áo có vẻ cũ, từ bên trong lấy ra một hộp gỗ đưa cho Diệp Văn.
Diệp Văn nửa tin nửa ngờ tiếp nhận tráp rồi mở ra, sau đó mở lớn hai mắt, "Như thế nào có nhiều vậy!" Đếm đếm đại khái 240 lạng, cậu cả đời cũng chưa gặp qua nhiều bạc như thế.
Quý Lương kéo ngồi xuống mép giường, nói: "đây là tiền ta bán mấy con mồi với cây thuốc quý kiếm từ trong rừng, có điều không dám nói sợ người ta ghen tị mà gặp chuyện xui xẻo."
"Ngươi vận khí thật tốt, có thể hái được nguyên liệu quý, nhưng ngươi cũng săn thú à?"
"Đúng vậy, ta vận khí tốt.
Có điều ta sẽ không săn thú, chính là ở trên núi đào mấy cái bẫy rập có thể bắt được một ít con mồi."
"Nga, ta cũng sẽ làm bẫy rập, lần sau hai ta cùng nhau vào núi đi!"
"Được a.
Bạc này ta cầm mười mấy lượng phòng thân, còn lại ngươi giữ đi, tiền bạc trong nhà sau này đều do ngươi quản."
Biết được nguồn gốc tiền thì Diệp Văn an tâm, nhưng nghe Quý Lương đem nhiều tiền như vậy giao cho mình khiến cậu có chút không thể tin tưởng, "Thật sự đều cho ta quản, ngươi không sợ ta ôm tiền bỏ trốn?"
Quý Lương vẻ mặt tự tin: "Ta đối với ánh mắt của mình rất tin tưởng, ngươi không phải là người như vậy, hơn nữa ta thích ngươi, đem tiền cho ngươi là ta cam tâm tình nguyện, ngươi tiêu hết cũng không thành vấn đề, không cần thiết cầm tiền chạy, ta về sau còn sẽ kiếm càng nhiều tiền cho ngươi tiêu xài."
Diệp Văn nghe xong câu trước còn thực cảm động lại có chút ngượng ngùng, nghe được câu sau lại cảm thấy Quý Lương đang nói mạnh miệng, nói: "Cảm ơn ngươi tin tưởng ta, ta sẽ không chạy cũng sẽ không tiêu tiền phung phí, về sau không kiếm được nhiều cũng không sao, hiện tại đã là nhiều rồi."
Biết tức phụ không tin hắn cũng không giải thích thêm, về sau chứng minh cho cậu là được.
"Được, vậy ngươi đem tiền thu lại, chúng ta đi nấu cơm."
"Cũng được." Nói xong Diệp Văn đem tiền bỏ vào tráp, thả lại tại chỗ.
"Ngày mai ta nhìn xem để chỗ nào thích hợp, tủ quần áo có chút không an toàn."
Hai người đi về phía phòng bếp.
Biết tronng nhà có tiền Diệp Văn ăn cơm cũng không còn tiếc rẻ nữa.
Buổi tối hai người nấu cơm tẻ, làm dĩa thịt kho tàu bằng nửa con gà ngon, còn xào một chén lớn trứng gà, ăn no căng bụng.
Quý Lương cũng biết được lượng cơm chân chính của tức phụ, không nghĩ tới gầy gầy mà ăn khoẻ, về sau có thể nấu cho cậu nhiều món ngon rồi.
Hai người ăn uống no say, rửa sạch chén đĩa thì bắt đầu nấu nước rửa mặt.
Thùng tắm đặt làm đã đem về, rửa mặt cũng dễ.
Thùng tắm làm rất lớn, hai người cùng nhau tắm không thành vấn đề, Quý Lương muốn cùng tức phụ tắm uyên ương, ai dè bị Diệp Văn cự tuyệt.
Tắm rửa xong hai người nằm ở trên giường, Diệp Văn nghĩ trong nhà có nhiều như vậy có chút kích động, ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không được, Quý Lương hỏi,: "Tức phụ, ngủ không được?"
"Đúng vậy, nghĩ đến trong nhà có nhiều tiền ta còn là có chút kích động!"
"Nga, nếu ngủ không được, chúng ta đây tới làm chút chuyện thú vị đi?"
"Hở? Cái gì thú vị?"
Đương nhiên là ăn nhau chứ gì nữa!
Cuối cùng Diệp Văn không còn tâm trạng nghĩ nữa, bị Quý Lương " tận tình phục vụ" mệt đến nỗi gục ra ngủ như chết.
—-
Tui dạo này cũng đam mê ngâm rượu với nấu mứt mấy thím ạ =)))) bỏ chút bơ cho bánh mì cắt đẹp áp chảo ăn với mứt hoặc chiên giòn ăn chung với mứt cũng ngon lắm, mà nếu muốn ăn liền thì chọn táo rồi ấy:)) chứ đào n lâu vl luôn, thà mua đào lon về nấu còn nhanh hơn.
Nhà t có ngâm rượu nho rượu thơm rượu cam=)) uống chống ung thư mấy má ơi, dễ làm mà ngon nữa, thích hợp cho mấy đứa lười như tui:v dạo này cuộc sống tui bỗng nhiên yên bình, ngày chơi game, edit truyện, tập thể dục, thời gian rảnh ngâm rượu đọc đam phơi khoai lang, nghiên cứu món ăn:v mong cuộc sống cứ yên bình thế này.
Rượu nho
Rượu lê
Gà kho tàu
Mứt đào,
mứt quýt
Trứng gà xào
.