(4)-1
Bạch Thiếu Trạch lại một lần nữa đi bệnh viện nhìn Trần Nguyệt, Trần Nguyệt nhìn thấy hắn lạnh lùng cứng ngắc, còn có tầm mắt nhàn nhạt không tiêu cự, lo lắng hỏi:
"Gần đây có chuyện gì phiền lòng sao?"
Bạch Thiếu Trạch nhìn đôi mắt sáng ngời ôn nhu của Trần Nguyệt, quay mặt qua chỗ khác, "Tô Cẩm Vinh muốn cùng ta ly hôn."
Trần Nguyệt trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, Tô Cẩm Vinh, còn không phải là thê tử hiện tại của Bạch Thiếu Trạch sao? "Là...... Là bởi vì em sao?"
"Không phải." Bạch Thiếu Trạch theo bản năng phủ định, sau đó khóe môi hơi nhếch, cười nhạo một tiếng nói, "Tôi cũng không biết."
Nói cho cùng, Bạch Thiếu Trạch cũng là một cái người EQ cực thấp, hắn cảm thấy hắn nên cho Tô Cẩm Vinh đều cho, Tô Cẩm Vinh còn có cái gì không thỏa mãn, thậm chí hắn cũng là thích cô.
Trần Nguyệt khóe miệng hơi hơi cong một chút, tươi cười nhạt nhẽo hơi lướt qua.
"Hảo hảo dưỡng thương, thời điểm xuất viện gọi điện thoại tôi tới đón." Nhận được điện thoại của công ty điện thoại, Bạch Thiếu Trạch nói với Trần Nguyệt.
"Ừm." Trần Nguyệt cười cười, mặt mày như họa.
Trở lại công ty, Bạch Thiếu Trạch nhìn ảnh chụp Tô Cẩm Vinh cùng Hàn Trầm ở quán cà phê vui sướng nói chuyện phiếm, mặt đen kịt một mảnh. Tựa như lúc trước hắn lấy hạng mục để lão bản công ty Tô Cẩm Vinh gây áp lực với cô, kết quả đối phương nói cho hắn, Tô Cẩm Vinh đã trực tiếp từ chức.
Hắn liền biết, Tô Cẩm Vinh ly hôn không phải không có nguyên nhân, hơn nữa, còn có người giúp nàng.
Cẩm Vinh tạm biệt Hàn Trầm xong liền tìm khách sạn ở, vô luận là biệt thự Bạch gia hay Tô gia, cô chưa muốn đi, dù sao, Cẩm Vinh cũng sẽ không ở chỗ này lâu.
Đương Cẩm Vinh đang ở khách sạn, xem laptop trên giường thì Tiêu Tiêu gọi điện thoại tới. Một hồi đến thành phố S, những người này đều đã biết cô trở lại.
Cẩm Vinh nghĩ nghĩ, vẫn là nghe điện thoại, Tiêu Tiêu muốn gặp, Cẩm Vinh cũng đáp ứng.
Tiêu Tiêu hẹn gặp ở một quán cà phê, phong cảnh bài trí đều không tồi. Vừa thấy Cẩm Vinh từ cửa tiến vào, Tiêu Tiêu liền hưng phấn mà phất tay hô, "Cẩm Vinh."
"Lâu như vậy không gặp, để tôi lo lắng muốn chết."
"Cậu mấy ngày này đi đâu? Vẫn ổn chứ?"
Tiêu Tiêu một hơi đưa ra vài cái vấn đề, mà Cẩm Vinh như cũ bình tĩnh gọi một ly cà phê, thẳng đến hi Tiêu Tiêu dừng lại.
"Cảm giác cậu thay đổi thật nhiều." Tiêu Tiêu nhìn Tô Cẩm Vinh, hơi hơi dừng kích động cùng hưng phấn vừa rồi. Tuy rằng vẫn là bộ dáng dĩ vãng, nhưng khí chất lại thay đổi rất nhiều, dịu dàng yên lặng biến mất, thay thế chính là tiêu sái tùy ý mạc danh hấp dẫn người.
Cẩm Vinh cười cười, "Vẫn là Tô Cẩm Vinh thôi." Mặc kệ có nguyện ý hay không, cũng chỉ có thể lấy thân phận Tô Cẩm Vinh ở thế giới này sống một đời.
"Xem ra chuyện ly hôn thật sự làm cậu thay đổi." Tiêu Tiêu thở dài nói, nhưng thực mau lại phấn chấn lên, Tô Cẩm Vinh như bây giờ so với trước kia thoạt nhìn cũng vui vẻ hơn nhiều, cô hẳn là cao hứng mới đúng.
Tiêu Tiêu nhớ tới nguyên do Tô Cẩm Vinh trở về, "Bạch Thiếu Trạch đáp ứng xử lý thủ tục ly hôn?"
"Ừm." Cẩm Vinh nhàn nhạt gật đầu.
"Hắn không phải là lừa ngươi trở về đi." Tiêu Tiêu lo lắng nói, lấy tính tình Bạch Thiếu Trạch, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.
Cẩm Vinh ưu nhã mà uống một ngụm cà phê, sau đó mỉm cười nói, "Không sao, ta sẽ làm hắn thực lòng muốn ký tên."
Vô luận là biện pháp gì, kiên nhẫn của Cẩm Vinh đã mau hao hết.
Nghe lời nói của Tô Cẩm Vinh, Tiêu Tiêu sau lưng hơi lạnh, cô bỗng nhiên cảm thấy, Tô Cẩm Vinh biến mất hồi lâu trở về có chút nguy hiểm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...