Chương có nội dung bằng hình ảnh
9526: "......" Tưởng tượng đến việc người này bề ngoài thì nói lời âu yếm, kỳ thực trong lòng vẫn luôn muốn chơi chết Dung Sấu để đoạt ngôi vị của nàng, toàn thân đều cảm thấy tê dại.
Dung Sấu ngược lại bình tĩnh tự nhiên, nàng không cần bắt chước giống hệt dáng vẻ thường ngày của Hứa Giảo Giảo, giả vờ hồn nhiên vô hại một chút thôi là được rồi.
Khương Cẩm Niên không thể tình tứ với Dung Sấu bao lâu, một là bởi vì toàn bộ hành vi của nam nhân ở thế giới này đều bị ước thúc, cho dù Khương gia xem trọng bát hoàng nữ thì cũng không có khả năng để một vị công tử chưa xuất các ở cùng một hoàng nữ quá lâu.
Hai là, người của hoàng cung đã tới rồi, "Bệ hạ tuyên Bát điện hạ vào cung." Thanh âm tiêm tế của nữ tử vang lên.
Thời gian gần đây thân thể của nữ hoàng càng ngày càng không ổn, người chủ động tránh mặt các vị hoàng nữ khác, nhưng lại thường xuyên triệu kiến bát hoàng nữ, ý tứ cực kỳ rõ ràng, thành ra nữ quan truyền lời cũng phá lệ tôn kính Dung Sấu, ai có thể dự đoán được vị hoàng nữ không được sủng ái ngày xưa này sẽ có ngày vấn đỉnh thiên hạ đây.
Khương Cẩm Niên nhìn Dung Sấu, đôi mắt tràn đầy tình ý, nhẹ nhàng mở miệng, "A Sấu, vào cung phải cẩn trọng trong từng động tác."
Dung Sấu mỉm cười, không đáp lại.
Ngồi trên loan giá đến hoàng cung, Dung Sấu cẩn thận suy xét tình cảnh hiện tại của bản thân, tình cảnh hiện tại của nàng có thể nói là tiến thoái lưỡng nan[1], Dung Sấu thành công vấn đỉnh thiên hạ, đương nhiên cũng có thế lực của nàng, đáng tiếc thế lực kia là do Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng xây dựng, người chân chính trung tâm với Dung Sấu vừa ít vừa không có tiếng nói.
Không nhìn thấy ngay cả tổng quản trong phủ hoàng nữ cũng xem Khương Cẩm Niên như chủ nhân sao.
Các đại thần ủng hộ Dung Sấu trên triều đình cũng vậy, không phải do Khương Cẩm Niên âm thầm giúp nàng kết giao, thì cũng là do ba người bọn bọ trao đổi thư từ, Hứa Giảo Giảo quả thực là bị bán còn giúp người ta đếm tiền nha,
Đại hoàng nữ nhị hoàng nữ tứ hoàng nữ ngũ hoàng nữ đã sớm tử thương thảm trọng bởi vì đoạt đích, không còn khả năng kế vị, dĩ nhiên chuyện này không phải do Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng tạo thành, bọn họ không có bản lĩnh lớn như thế, chỉ là giậu đổ bìm leo[2] đẩy Dung Sấu lên, bỏ đá xuống giếng mà thôi.
Những hoàng nữ đó chuyên tâm tàn sát lẫn nhau, căn bản không hề chú ý đến một hoàng nữ bình thường như Dung Sấu, càng không để tâm tới mấy nam nhân sau lưng nàng.
Tam hoàng nữ lục hoàng nữ thất hoàng nữ ngược lại còn có khả năng cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, chưa kể một số hoàng nữ nhỏ tuổi khác, chẳng qua thế lực và thanh danh của bọn họ đều không bằng Dung Sấu, hơn nữa nếu một trong các nàng thành công bước lên ngôi vị hoàng đế, các nàng sẽ buông tha Dung Sấu sao?
Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng đã nâng đỡ Dung Sấu lên quá cao, cao đến mức cho dù nàng có tỉnh ngộ cũng không thể lùi bước.
Nàng cười khẽ, "Ta vẫn còn đường lui à?" Trừ phi giả chết rồi bỏ chạy, bằng không nàng chỉ có thể bước tiếp.
Vừa hay Tiêu Hàm tương đối yêu thích những thử thách mang tính khiêu chiến.
Dung Sấu liếc mắt nhìn bức tượng kim long sống động như muốn bay lên trời cao trên mái ngói lưu ly[3] kim bích huy hoàng[4] phía trước, đó chính là thứ tượng trưng cho thiên tử, tượng trưng cho quyền lực chí cao vô thượng.
Mà ánh mắt của nàng chỉ đơn thuần là thưởng thức, không có dã tâm.
......
Dung Sấu vào cung, Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng cũng tụ họp, địa điểm là ở một trang viên dưới danh nghĩa của Khương Cẩm Niên,
Bởi vì ba người thường xuyên tụ họp, thái độ lại thân thiết giống như khuê mật của nhau, nên mọi người đều không quá để ý, ngược lại bọn họ còn cảm thấy bát hoàng nữ sở hữu mị lực phi phàm, có thể khiến cho ba vị giai nhân nguyện ý chung sống hài hòa, thân thiện hữu ái.
Khương Cẩm Niên đặt một ly thanh trà lên mặt bàn, "Bệ hạ tiếp tục triệu kiến A Sấu vào cung."
Những người khác nghe vậy thì vô cùng vui vẻ, cho dù là Vương Ý Chi xưa nay lãnh tình, đôi mắt cũng hiển lộ một chút ý cười.
Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng không phải không kiêu ngạo, thế lực và địa vị hiện tại của Dung Sấu đã chứng minh năng lực của bọn họ, rốt cuộc không phải ai cũng có thể thành công nâng đỡ một hoàng nữ tầm thường thượng vị.
Khương Cẩm Niên nhớ lại lúc ở phủ hoàng nữ, Dung Sấu không có thân mật với hắn như trong quá khứ, nhưng suy nghĩ một lát, hắn vẫn lựa chọn im lặng, bọn họ chỉ là liên thủ, chưa đến mức có chuyện gì cũng bày tỏ với nhau.
Hắn không nghĩ tới trường hợp Dung Sấu đã phát giác dã tâm của hắn, ấn tượng về một Dung Sấu đơn thuần không hiểu sự đời thật sự đã khắc sâu vào lòng hắn, hắn đã thử rất nhiều lần, ngay cả mấy lời như hy vọng nam tử có thể giống như nữ tử, hắn cũng từng nói ra.
Sau đó quan điểm của Dung Sấu đã khiến cho hắn chấn kinh trong chớp mắt, nàng thế mà ủng hộ suy nghĩ của hắn, ngữ khí đương nhiên nói rằng nam tử vốn nên đỉnh thiên lập địa, kiến công lập nghiệp. Một Dung Sấu như vậy làm hắn động tâm, cũng làm hắn nhịn không được nảy sinh ý định không nên có.
Nàng sở hữu thân phận và địa vị mà bọn họ ước mơ tha thiết, nhưng nàng lại nhu nhược mềm yếu, cả ngày chỉ quanh quẩn trong phủ hoàng nữ, mê luyến phong hoa tuyết nguyệt[5], tình tình ái ái, không có tâm tư tranh quyền đoạt lợi, càng không có tâm tư cạnh tranh ngôi vị hoàng đế.
Khương Cẩm Niên vừa thích vừa ghét một Dung Sấu như thế, cuối cùng dã tâm đã áp chế một chút cảm xúc bé nhỏ không đáng kể kia, thành ra mới có cục diện ba người liên thủ như bây giờ.
Về việc thái độ của Dung Sấu có chút thay đổi, Khương Cẩm Niên không quá để ý,
Có lẽ là biệt nữu vì chuyện gì đó đi, dù sao thì chỉ cần dỗ dành mấy ngày là được. Tính cách của Dung Sấu quả thực không khác gì nam nhân, vừa mẫn cảm vừa hay giận dỗi, Khương Cẩm Niên cảm thán.
***
Thân thể của nữ hoàng không tốt, cách một tấm mành, hai người chỉ vừa nói chuyện được vài câu, nữ hoàng đã bắt đầu hôn trầm.
Cho dù chưa từng bắt mạch cho nữ hoàng, Dung Sấu cũng biết nàng không còn sống được bao lâu, tổng quản bên cạnh nữ hoàng bước ra, "Bệ hạ đã nghỉ ngơi, Bát điện hạ vẫn nên hồi phủ trước đi."
Dung Sấu gật đầu.
Nàng vừa rời khỏi cung điện được một lát, đã nghe thấy một giọng nói chói tai.
"Mẫu hoàng thật sủng ái Bát hoàng tỷ nha." Thiếu nữ sở hữu dung mạo anh khí xinh đẹp mặc cẩm y màu đỏ rực đi đến, là cửu hoàng nữ Dung Ngọc.
Khoảnh khắc đối diện với Dung Sấu, đôi mắt của nàng thoáng hiện lên sự ghen ghét, phản ứng này của nàng không kỳ lạ, trong tất cả các vị hoàng nữ, tuổi tác của nàng chỉ đứng sau Dung Sấu, trong quá khứ phụ quân của nàng là một trong tứ quân, nên xuất thân của nàng cao hơn Dung Sấu, nàng cũng được sủng ái hơn Dung Sấu nhiều, nhưng hiện tại tình cảnh của hai người nghịch chuyển, nàng bởi vì Tứ hoàng tỷ là tỷ tỷ đồng bào bị hạch tội, phụ quân bị biếm, bản thân bị liên lụy, cơ hồ vô duyên với đại vị.
Mà vị bát hoàng nữ Dung Sấu đã từng thua kém nàng về mọi mặt này lại sắp trở thành người nắm giữ vận mệnh của nàng, nàng có thể cam lòng mới là lạ.
"Cửu hoàng tỷ cần gì phải tỏ ra hùng hổ như thế, cẩn thận ngày mai lại có lời đồn Cửu hoàng tỷ không biết kính trọng tỷ tỷ."
Một giọng nói ôn hòa nhã nhặn khác vang lên,
Người nói chuyện là một thiếu nữ mặc cẩm y màu lam, tư dung thanh lệ, nàng chủ động hành lễ với Dung Sấu, "Thập Nhị bái kiến Bát hoàng tỷ."
Nàng là thập nhị hoàng nữ Dung Tĩnh, xuất thân địa vị tương tự như nguyên chủ Dung Sấu, chẳng qua tính tình của nàng khéo đưa đẩy hơn, thời trẻ nàng giao hảo với mấy vị hoàng tỷ có khả năng trở thành trữ quân, sau đó vừa nhận thấy tình thế không ổn, nàng liền vội vàng rút lui, bảo toàn mạng sống.
So với dã tâm, nàng càng để ý tới mạng nhỏ của chính mình.
Thập nhị hoàng nữ Dung Tĩnh cười nói, "Nghe nói Bát hoàng tỷ và Khương công tử lưỡng tình tương duyệt, đáng tiếc thân thể của mẫu hoàng không tốt, bằng không người chắc chắn sẽ chủ trì hôn lễ cho Bát hoàng tỷ."
Sự ghen ghét trong đôi mắt của cửu hoàng nữ càng thêm nồng đậm, bởi vì nàng cũng thích Khương Cẩm Niên, ai có thể cự tuyệt đệ nhất mỹ nhân của kinh thành đây,
Nhìn dáng vẻ gần gũi với Dung Sấu của Dung Tĩnh, cửu hoàng nữ phẩy tay áo một cái, ngữ khí châm chọc, "Chủ nhân còn chưa thăng thiên, chó săn đã nhịn không được vẫy đuôi."
Nói xong liền xoay người rời đi.
Thanh âm của thập nhị hoàng nữ Dung Tĩnh hơi tức giận, "Cửu hoàng tỷ nói chuyện cũng quá không khách khí, quả thực không màng mặt mũi của hoàng gia."
Dung Sấu mỉm cười, không nói gì.
Không nghĩ tới mới xuyên không chưa được bao lâu, nàng đã được tận mắt chứng kiến bách thái nhân sinh[6], nhưng ngẫm lại cũng đúng, có ai không ham muốn, không kính sợ, không hướng tới, không mê luyến hoàng quyền.
Dung Sấu thân là người có khả năng thừa kế ngôi vị hoàng đế cao nhất, mình trong lốc xoáy, mà đứng ở vị trí của những hoàng nữ kia, giãy giụa ghen ghét, cẩn thận lấy lòng đều là chuyện bình thường, Dung Sấu không thèm quan tâm vừa rồi có phải thập nhị hoàng nữ cố ý chọc giận cửu hoàng nữ hay không, bởi vì quan tâm đến mấy việc này chẳng có ý nghĩa gì đối với nàng.
Về thập nhị hoàng nữ Dung Tĩnh, nàng không cần quá thân cận với nàng ta, dù sao từ trước tới nay Hứa Giảo Giảo vẫn luôn giữ thái độ sao cũng được.
Nói đi nói lại, Hứa Giảo Giảo cũng tương đối đặc biệt, nàng không hề có ác ý với những hoàng nữ kia, cho dù khi cạnh tranh ngôi vị hoàng đế bị người của các nàng ám sát, thắng thế cũng không nảy sinh ý định muốn giết chết các nàng, có lẽ trong từ điển của nàng không có khái niệm giết người đi, dẫu sao cũng là người đến từ thời đại hòa bình.
Chẳng qua lúc Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng thanh trừ dị kỷ, tàn sát hoàng thất, rõ ràng bọn họ chỉ dỗ dành nàng vài câu, thế mà nàng liền yên tâm hưởng thụ cuộc sống, mặc kệ bọn họ muốn làm gì thì làm.
Ngoại trừ thời điểm vui chơi và tọa ủng mỹ nam, nàng chưa từng nghiêm túc đối đãi với thế giới này, nên thời điểm cảm nhận được nguy hiểm, nàng lập tức bỏ chạy về thế giới của nàng.
Dung Sấu cảm thán, "Rất có khí chất của hôn quân nha."
Phỏng chừng sử sách cũng ghi lại như vậy, Tuyên Tây Đế mê luyến mỹ nhân, chắp tay nhường lại giang sơn.
***
Hồi phủ được mấy ngày, Dung Sấu vẫn không thay đổi tác phong, kể cả khi vô số quan viên chủ động giao hảo với nàng, tỏ vẻ nguyện ý làm việc dưới trướng của nàng. Đổi thành một vị hoàng nữ bất kỳ nào khác chắc hẳn sẽ cảm thấy cực kỳ vui mừng, xuân phong đắc ý[7], nhưng Hứa Giảo Giảo thì khác, nàng không chỉ không có cảm giác gì, mà còn chê bọn họ ồn ào phiền toái, lười giao tiếp với bọn họ.
Tình cảnh hiện tại không cho phép nàng đi sai nửa bước, tác phong của Hứa Giảo Giảo ngược lại càng thích hợp hơn, vừa lưu lại thanh danh khiêm tốn cẩn trọng cho triều dã, vừa không khiến cho Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng nghi ngờ, quan trọng nhất chính là phản ứng của nữ hoàng.
Cho dù nữ hoàng tán thưởng Dung Sấu bao nhiêu, thì ít nhiều gì cũng có một chút tư tâm của đế vương, nàng tuyệt đối không muốn người khác ngóng trông nàng chết, càng không muốn mọi người nhìn chằm chằm vị trí của nàng.
Ngoài ra, Dung Sấu còn tiếp tục trao đổi thư từ, đồng thời tiếp nhận tin tức và sách lược của Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng,
9526 nghi hoặc, Dung Sấu mỉm cười, "Tại sao không nhận chứ?"
"Về triều đình Đại Hạ, bọn họ hiểu biết hơn một người mới đến như ta nhiều."
Thế lực sau lưng Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng là trợ lực thúc đẩy Dung Sấu bước lên ngôi vị hoàng đế, vậy thừa tướng, thế gia và quân đội sắm vai nhân vật gì trong quá trình ba người này chia cắt quốc thổ của Đại Hạ đây.
Dung Sấu thực sự vô cùng tò mò, đáng tiếc ký ức của Hứa Giảo Giảo và nhiệm vụ chủ tuyến của thế giới này đều dừng lại ở thời điểm Đại Hạ tiêu vong, mỗi người xưng đế một phương.
Đương nhiên tò mò thì tò mò, nàng cũng không thể bắt chước Hứa Giảo Giảo, giao toàn quyền cho bọn họ, xem Đại Hạ như tiền đặt cược được.
9526 không dám nói mấy lời như coi thế giới này là kỳ nghỉ phép gì đó, nó vẫn đang cảm thấy bi thương vì bị Thời Không Cục lừa gạt, Dung Sấu lại có vẻ tràn đầy hứng khởi, nhân lúc nữ hoàng còn sống, nàng nhanh chóng suy xét thế lực và thủ hạ dưới trướng của mình, còn có các vị triều thần, ai có thể sở dụng, ai không thể sở dụng nữa.
Tác giả có lời muốn nói: Các tiểu thiên sứ có cảm thấy Hứa Giảo Giảo đặc biệt giống hôn quân không, thời điểm đặt bút viết ta cũng nhịn không được nhớ tới Chung Vô Diệm[8] và Tề Tuyên Vương[9], ha ha.
[1] Tiến thoái lưỡng nan (進退兩難): Tình huống bế tắc, khó xử, tiến không được mà lùi cũng không xong.
[2] Giậu đổ bìm leo: Lợi dụng người khác gặp khó khăn để lấn lướt hay áp đảo họ.
[3] Mái ngói lưu ly:
[4] Kim bích huy hoàng (金碧辉煌): Vàng son lộng lẫy.
[5] Phong hoa tuyết nguyệt (风花雪月): Trước đây, câu thành ngữ này dùng để nói đến những cảnh vật được miêu tả trong thơ ca cổ điển, bởi thiên nhiên tươi đẹp, hữu tình là một trong những đề tài, nguồn cảm hứng bất diệt của các văn nghệ sĩ, sau còn dùng để chỉ văn thơ có câu từ rườm rà, nhưng nội dung thì nghèo nàn, trống rỗng. Ngoài ra, nó còn dùng để chỉ tình yêu trai gái, hoặc cuộc sống hoang dâm vô độ, ăn chơi đàng điếm.
[6] Bách thái nhân sinh: Trăm sắc màu của cuộc sống.
[7] Xuân phong đắc ý (春風得意): Ban đầu, "xuân phong đắc ý" dùng để chỉ cảm giác đi thi mà đỗ đạt công danh, sự nghiệp phất lên. Về sau, cụm từ này được sử dụng với nghĩa rộng hơn, ngoài thành công trong sự nghiệp còn chỉ sự mỹ mãn trong tình ái, hôn nhân; nói chung tất cả mọi lĩnh vực mà đạt được thành công thì vẫn có thể sử dụng "xuân phong đắc ý" để hình dung.
[8] Chung Vô Diệm (鐘無艷): Tên thật là Chung Li Xuân, họ kép Chung Li (鍾離), tên Xuân (春), là Vương hậu của Tề Tuyên Vương, quân chủ nước Tề thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Bà nổi tiếng là người phụ nữ có tài, trí tuệ vô song, giúp chồng là Tề Tuyên Vương quản lý rất tốt nước Tề. Tuy nhiên dung mạo của bà tương truyền là cực kì xấu xí, được mệnh danh là một trong Ngũ xú Trung Hoa (năm người phụ nữ xấu xí nhất Trung Hoa).
[9] Tề Tuyên Vương (齊宣王): Tên thật là Điền Cương (田疆), là vị vua thứ năm của nước Điền Tề - chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.
Ông là con của Tề Uy Vương, vua thứ tư của Điền Tề. Năm 342 TCN (hay 320 TCN), Tề Uy Vương qua đời, Điền Cương lên nối ngôi, tức Tề Tuyên Vương.
==========
Nói thật, nếu hoán đổi giới tính, bỏ qua việc dung mạo Dung Sấu chỉ là bình thường, không phải xấu, bỏ qua việc Khương Cẩm Niên âm mưu giết chết Dung Sấu để đoạt ngôi, cũng bỏ qua cả việc Khương Cẩm Niên tàn sát hoàng thất, thì hình tượng của hai người cũng tương tự như Chung Vô Diệm và Tề Tuyên Vương thật:D