Lyly lần này lên đế đô thăm Hoa Y, 2 tháng đã trôi qua sau sự kiện sinh vật hắc ám tại bữa tiệc, gia tộc bá tước Linket đã bị xử tử, riêng về tội hợp tác với Hắc tu sĩ cũng đã là tử tội, lại thêm hành thích Hầu tước, đâm bị thương Đại công chúa, này gia tộc lâu đời cũng vì thế mà suy sụp.
Nhưng tràng cảnh trước mắt này mới thực sự khiến nàng tâm hoảng, 2 con người đang thưởng trà trước mặt, một nam, một nữ, nữ tươi cười đáng yêu sinh động như chim vàng anh, nam tuấn tú, đôi mắt cong cong yêu mị, đang kể chuyện cười cho nàng nghe.
Mà hai người này, nàng đều quen biết, một là Công chúa Cecilia, chị em thân thiết của nàng, một là Hầu tước Harriet, người mà tất cả thiếu nữ trong đế đô vừa hận lại vừa yêu.
Lyly nhanh chóng bước đến, kéo tay của công chúa, bước nhanh ra sau vườn.
Hoa Y ngạc nhiên, lại phát hiện người kéo mình là Lyly cũng mặc kệ nàng.
Lyly vừa thả tay cô, đã là một bài ca càm ràm, Hoa Y thực sự là hết nói nổi cô nhóc này mà, rốt cuộc nàng là bạn thân của cô hay là mẹ của cô vậy á.
Cắt đứt bài diễn văn dài ngoằng của nàng, Hoa Y nói: "Ta và Hầu tước đang là bạn, sau một số hiểu lầm, ta nhận thấy rằng, thật ra Hầu tước cũng không xấu xa như những cô gái bên ngoài thành đồn đãi, thật sự ngài ấy cũng có mặt chân thành, và tốt bụng, đặc biệt là rất hài hước, em thử xem thật sự chỉ cần ngài ấy mở miệng ra, ta liền không thể nào ngừng cười, đi chúng ta không nên để người khác đợi lâu, vậy là thô lỗ đó", nói xong cũng liền dắt tay Lyly hướng trở về.
Trở về liền thấy Harriet vẫn là cử chỉ nho nhã, không chút tức giận, hướng 2 nàng cười.
Hoa Y khuôn mặt có chút không biết làm sao, nhẹ ngồi xuống sai người hầu mang ghế cho Lyly, lại lên tiếng xin lỗi: "Harriet ta xin lỗi, có lẽ là Lyly làm việc hấp tấp, nàng có việc quan trọng cần nói riêng với ta, chắc ngươi đợi đã lâu".
Harriet đôi mắt cong lên, cũng không vạch trần nàng, tư thái lịch thiệp: "Không sao cả, chuyện quan trọng vốn cần phải giải quyết trước, chỉ là ta cũng phải trở về rồi, Cecilia lần sau gặp lại".
------------------
Sinh vật hắc ám bùng nổ ra ở rất nhiều nơi, Hắc tu sĩ lộ mặt, muốn tuyên chiến với Đế quốc, đất nước đi vào chiến tranh cùng thương vong.
Hoa Y đứng trên tường thành nhìn xuống đoàn quân, người dẫn đầu là Quốc vương, đồng thời bên trái là tu sĩ Elvis, cùng phó tướng Harriet, đây là quyết định sau khi mở cuộc họp tổng bộ, Quốc vương đích thân ra trận trợ giúp gồm có Hầu tước Harriet và tu sĩ ưu tú Elvis.
Hoa Y là đang suy nghĩ mọi chuyện đã chệch ra khỏi cốt truyện ban đầu, thời điểm này vốn là Harriet dẫn quân tạo phản, đi lên ngôi vị, mà công chúa cô đây cũng đi đến cảnh nước mất nhà tan, bỏ mạng nơi đầu đường.
Nhưng cũng không quan trọng lắm, cho dù cốt truyện có sai lệch, chỉ bằng ánh mắt 2 người đó nhìn nàng, hẳn kết thúc cũng không còn xa nữa đâu.
Bị một lời nói đánh tan suy nghĩ: "Người đang lo lắng cho Đức vua sao?".
Nàng quay qua, Karik đã đứng ở bên cạnh tựa lúc nào, Hoa Y khuôn mặt chỉ còn đạm mạc, cùng bình tĩnh: "Không lo lắng, vì bọn họ nhất định sẽ chiến thắng trở về".
Karik nhìn vào ánh mắt nàng, hiện lên sự quyết tâm cùng tin tưởng, trong lòng mạc danh tội lỗi, có một số chuyện hắn không thể nói, cũng không thể xen vào, đó chính là nguyên tắc sống của hắn, suy cho cùng hắn vẫn là có chút, thương tiếc nàng.
Hoa Y thấy hắn ánh mắt có chút không đúng, sau lại cũng không quan trọng, vì trong đôi mắt hắn ánh lên tình cảm, cùng sự áy náy, đôi tay nâng lên, cũng đã chạm vào tóc nàng.
Trong tất cả các đối tượng công lược, thì cô đánh giá, hắn chính là người khó công lược nhất, đừng nhìn hắn dịu dàng, dễ gần, thật sự tâm tư lại sâu không thấy đáy, cũng là người vô cùng cố chấp, nhưng hẳn nhiên điều ấy cũng không khiến cô lo lắng, hãy nhìn xem những cử chỉ tưởng như đơn giản mà hắn làm với cô, sự dịu dàng đã không còn như ban đầu, mà xen lẫn một chút cưng chiều, cùng tình cảm ẩn chứa.
Này kết cục, là cô thắng rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...