Bên cạnh cánh cổng sắt, chàng trai mặc áo măng tô dài, che đi thân hình cao lớn, đôi mắt xanh thẫm nổi bật trong màn đêm.
Cánh cửa khẽ kêu kẽo kẹt mở ra, bóng hình cô gái bước ra từ bên trong, một thân ảnh rực rỡ như lửa đỏ, làn váy khẽ lay động theo từng bước chân cô.
Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt cô nhắm lại, thân mình lung lay, một đôi tay nhanh chóng đỡ lấy cô.
Nhìn cô gái với khuôn mặt tái mét trong lòng, một cỗ tê dại khẽ lan tỏa nơi trái tim, cảm xúc thực sự không mấy dễ chịu.
Cụp đôi mắt xuống che giấu cảm xúc nơi đáy mắt, vội vã bế cô lên, lái xe đến bệnh viện.
----------------------
Khi Hoa Y tỉnh lại đã là 2 ngày sau, cô đã hôn mê 2 ngày, cơ thể này cuối cùng cũng đến giới hạn của nó.
Liên hệ với 6996 để khảo sát tiến độ nhiệm vụ:" 6996 nhiệm vụ hoàn thành được bao nhiều % rồi?"
[ Kí chủ nhiệm vụ đã hoàn thành được 80% rồi ]
6996 ngập ngừng cứ như muốn nói lại thôi, cô hiểu nó đang muốn nói gì cái gì đến rồi cũng phải đến:" Tôi còn bao nhiêu thời gian"
[.....!Kí chủ hôm trước cô quá mạo hiểm, gần như cơ thể đã đi quá giới hạn, nếu hôm ấy cô không dừng lại sớm thì hậu quả chúng ta đều sẽ bị phạt và cơ thể nguyên chủ không thể chứa đứng nổi linh hồn của cô cũng sẽ tan biến, nhiệm vụ bị đánh giá thất bại....]
"Tôi biết rồi, sẽ không có lần sau đâu, anh rà soát xem cơ thể này còn bao nhiêu thời gian nữa?"
[ Chỉ còn 1 tháng cuối thôi, cô phải mau hoàn thành nhiệm vụ đi ]
" Ừ"
Liễu Hi Thần đứng hồi lâu tại cửa vẫn không thấy cô phản ứng, 2 ngày nay hắn luôn lang thang vô định, vốn là hắn biết đây chỉ là thế giới giả tưởng, vốn không phải thật, nhưng cớ sao lòng hắn lại đau đến như thế, hắn là không thể chịu được cảm giác này, nhìn khuôn mặt cô dần mất đi sinh khí, nhìn cô thoi thóp từng hơi tàn, hắn đây là không làm được.
Hắn quyết tâm, bước vào, nhìn người con gái đang ngồi trên giường, cô vô cùng xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp mị hoặc, từng cử chỉ, ánh nhìn của cô cũng có thể khiến người khác lún sâu, đánh cắp linh hồn họ, nhưng giờ đây cô gái ấy lại mang một vẻ đẹp mong manh, yếu đuối, đôi mắt với ánh nhìn xa xăm vô định, làn da trắng sứ bây giờ lại mang một màu sắc tái nhợt của bệnh trạng, đôi môi nhạt màu không chút huyết sắc.
Liễu Hi Thần nhấc bước chân, bước lại gần cô, muốn đưa đôi tay xoa lên gò má lại bị cô tránh đi, đôi mắt lấy lại sự linh động, nhìn thẳng vào hắn mang theo lạnh nhạt cùng xa cách.
Trái tim hắn lại nhói đau, hắn phải làm sao với cô đây?
Thở dài hạ đôi tay xuống nhẹ giọng dặn dò:" Tình trạng của em bây giờ rất xấu, sẽ phải nằm viện để điều trị, nếu em muốn làm gì tôi có thể giúp em"
Cô nhìn hắn không nói gì....không khí lặng im không một ai lên tiếng.
Một lúc lâu sau cô mới mở miệng:" Anh mang giúp tôi laptop và mua cho tôi một chiếc điện thoại mới" điện thoại của cô bị Thẩm Tư tịch thu lúc bắt bóc đến biệt thự ở ngoại ô, hiện nó đang ở nơi nào cô cũng chả biết nữa.
Liễu Hi Thần cụp mắt xuống, dường như có một chút thất vọng ánh lên trong đôi mắt hắn, hắn nói:" Ngăn kéo bên trái, điện thoại của em ở bên trong, còn máy tính lát tôi sẽ lấy cho em"
Nói xong hắn liền xoay người bước đi, cô gái nhìn theo bóng hình hắn cho đến khi khuất hẳn sau cánh cửa mới thu hồi tầm mắt, khuôn mặt nhẹ cúi xuống, không biết đang nghĩ gì.
--------------------------
Bên đây công ty Thiên Thịnh hiện đang họp cổ đông, các cổ đông lớn đều muốn bán lại cổ phần mà mình đang giữ, cổ phiếu Thiên Thịnh liên tục giảm, mà nguyên nhân chính là do bên báo chí không biết có được tin tức từ đâu, những vụ giao dịch đen của một số thành phần trong công ty bị lộ ra cùng đó một số dự án liên quan đến một vài vị cấp trên của chính phủ cũng được khui ra khiến cho nội bộ công ty Thiên Thịnh rối ren.
Thẩm Tư ngồi tại phòng làm việc day day trán, đã 2 ngày nay hắn không chợp mắt, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn cảm thấy hận một người đến thế, vừa hận mà lại muốn có được, 2 ngày trước hắn nhận được cuộc gọi của vệ sĩ nói về tình hình bên tòa biệt thự, hắn liền biết là cô cố ý để hắn bắt được, cố ý dẫn Tiểu Mạt đến biệt thự nhằm làm hắn phân tâm rối ren, mà sự việc tài liệu của công ty cũng là cô công bố cho bên báo chí, nhưng mà hắn thật sự không biết rốt cuộc thì làm cách nào? Những cạm bẫy liên tiếp nhau chờ hắn giẫm vào, tất cả cô đã sắp xếp từ trước? Vậy thì mục đích của cô là gì? Gây chú ý với hắn sao?
Đôi mắt Thẩm Tư híp lại, thâm trầm, cùng âm u cuồn cuộn trong đôi mắt hắn,sau cùng chỉ còn lại sát khí, con người Thẩm Tư hắn cầm được thì cũng buông được, nếu cô đã là rắc rối trong cuộc đời hắn, vậy thì nên biến mất trên cõi đời này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...