Xuyên Nhanh Ta Chỉ Muốn Làm Ruộng
Hầy, Tần Ngư bị điệu bộ đê tiện của thằng nhãi này làm tức điên lên, cô nhắm mắt lai ngủ, mà cũng hay, cùng nó đấu võ mồm một lát sau liền vào giấc rồi.Nhưng!!!!Tổ tiết mục lại đánh thức bọn họ dậy.
Bởi vì Có! Nhiệm! Vụ!!Đúng là có bệnh mà! Tần Ngư sắc mặt kém cỏi, hận không thể đem tên đạo diễn ra xé tan tác.Đạo diễn nói: “Đây là nhiệm vụ đầu tiên mà chương trình phát ra cho các đội, nội dung nhiệm vụ của mọi người là tìm được ba loại trái cây.”Trần Dịch Phong vừa nghe tới đó mặt mùi liền đen thui, nhịn không được mà nói: “Buổi chiều tôi có đi vào trong rừng nhìn qua rồi, tuy rằng cây cối nhiều nhưng cây ăn quả lại rất ít, huống chi hiện tại là ban đêm, đừng nói hái được hay không, đến nhìn đường đi cũng rất khó khăn.”Đạo diễn cực kỳ lãnh khốc: “Cho nên đấy mới là nhiệm vụ, dễ dàng thì sao mà gọi là nhiệm vụ được.
Nhưng cũng không cần các vị đi hái, dù sao trời tối cũng có chút nguy hiểm.
Chỉ cần các vị tìm ra là được tính, khen thưởng hoàn thành là hai nải chuối.
Mọi người có thể lựa chọn từ chối để tiếp tục ngủ, cũng có thể lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ… ”Còn có thể từ chối ư? Tần Ngư vô cùng muốn từ bỏ nhiệm vụ, kệ mẹ 50 vạn đi.“Tôi cảm thấy bây giờ đã không còn sớm, giờ mà không ngủ đủ thì ngày mai…”Nhưng Trần Dịch Phong khẽ cắn môi rồi hô: “Nhận! Chúng tôi nhận nhiệm vụ.”Con mẹ anh!Tần Ngư nhất định phải đem tên họ Trần này đá đi mới được.
Đạo bất đồng thì khó lòng hợp tác.
Nếu đã đáp ứng nhiệm vụ, vậy thì quên đi.
Mấy đội khác cũng đã mò dậy làm nhiệm vụ rồi, không chừng có thể gặp gỡ…“Cũng không quá khó khăn đâu, chỗ tìm được đu đủ tôi còn nhớ, ở đó còn vài trái, vậy chỉ cần tìm thêm hai loại nữa thôi.”Trần Dịch Phong mang theo Tần Ngư sờ soạng tiến vào rừng, theo sau là người quay phim, còn có ánh đèn nên thật ra cũng chẳng đáng sợ mấy.
Nhưng hai người đã đi hơn hai mươi phút cũng chưa phát hiện ra cái gì, hơn nữa càng đi vào sâu bên trong, Tần Ngư lại cảm thấy không khí càng kỳ lạ.
Bỗng có tiếng động vang lên, dường như có ai giẫm trúng cái gì rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...