Nhìn thấy Tần Nguỵ, Tuế Lộ thấy hơi bất ngờ, còn ngang ngửa cảm giác bất ngờ khi cô thấy mọi thứ xung quanh mình trở nên rối loạn hơn.
Nói ngang ngửa là vì...!lúc Tần Nguỵ bước vào cổng trường, cô đã nghe thấy Ngâm Chỉ thông báo cho cô, đó cũng là lý do vì sao cô có thể kiên nhẫn đứng đây đợi đến tận bây giờ mà không phải đánh tên Alpha phiền phức này đến mức nhập viện.
“Tần Nguỵ, cậu tới rồi, tới muộn quá đấy.” Tuế Lộ cười cười chào hỏi hắn: “Chào buổi sáng, bạn cùng bàn.”
Mặc dù Tuế Lộ đã dùng gương mặt tươi cười chào hỏi hắn, nhưng sắc mặt Tần Nguỵ vẫn chẳng tốt hơn là bao.
Ánh mắt hắn vẫn âm u, tràn ngập ghen tỵ, căm hận, tất cả đều hướng về phía Alpha mùi rượu vang đỏ kia.
Tuế Lộ nhận thấy ánh mắt đáng sợ của Tần Nguỵ, trực giác mách bảo cô, tên này chuẩn bị làm ra một chuyện đáng sợ có thể huỷ diệt thế giới.
Và ngay giây tiếp theo, chính Ngâm Chỉ cũng đã xác nhận điều đó: [Thông báo, đối tượng nhiệm vụ đã rơi vào trạng thái bất ổn, có thể huỷ diệt bất kỳ lúc nào, oán khí đang lan tràn, yêu cầu người nhận uỷ thác nhanh chóng tiến hành cứu vớt.]
Tuế Lộ thấy...!hôm nay Ngâm Chỉ có hơi lạ.
Cách nói chuyện này nhìn kiểu gì cũng thấy có vấn đề, nhưng bây giờ không phải thời điểm thích hợp để tìm hiểu chuyện đó.
Phải giải quyết chuyện của Tần Nguỵ cái đã.
Tuế Lộ nhìn thoáng qua tên Alpha mùi rượu vang đỏ đang nắm chặt tay mình kia, không chút do dự ấn vào cổ tay gã, vặn ra sau.
Sức lực của cô rất lớn, chỉ sau ba giây đã thành công ấn một Alpha đang trong thời kỳ dịch cảm xuống đất.
Thao tác này khiến những người ở đó trợn mắt há hốc mồm.
Các thầy cô giáo đứng hình.
Nhân viên y tế cũng sợ ngây người.
Này, này! Cái thao tác đặc sắc gì thế này?
Mà Tần Nguỵ - người đã biết chỉ số vũ lực của Tuế Lộ siêu mạnh - lúc này đang đứng bên cạnh không nói nửa lời, pheromone toả ra vẫn bá đạo như thường.
Hắn im lặng dùng pheromone của mình làm thành một cái kén bao lấy cô gái nổi bật kia.
Pheromone giống như dây xích, trói cả hai người lại với nhau, mùi trầm hương mạnh mẽ nặng nề đầy sát khí nhưng lại rất dịu dàng xoá sạch pheromone mùi rượu vang đỏ trên người Tuế Lộ.
Của hắn, là của hắn, không được nhúng chàm, không được chạm vào, càng...!không được nhìn.
Cô tốt đẹp như thế, ngọt ngào như thế, tất cả mọi thứ của cô, từ linh hồn đến thân thể, cả trái tim, lẫn ánh mắt của cô chỉ có thể nhìn về phía hắn, không ai được cướp.
Còi báo động vang to hơn, màu đỏ đậm chói mắt đang không ngừng nhảy múa, cảnh báo rằng, sự cuồng nộ của Alpha mùi trầm hương đã đạt đến giới hạn.
Hắn chuẩn bị động thủ.
Các nhân viên y tế đang không biết nên xử lý thế nào.
Bọn họ chỉ có từng này người, đối phó với một Alpha cấp cao đang trong kỳ dịch cảm thì còn ổn, nhưng nếu là hai...!bọn họ hoàn toàn không biết nên giải quyết như nào.
Ông trời ơi, nghiệp vụ khó khăn quá nha.
Mà Tuế Lộ ở bên này cũng nhận ra Tần Nguỵ đang mất kiểm soát, cô đành phải nhanh chóng giải quyết tên Alpha vô lễ này mới được.
Ánh nắng xuyên qua cửa kính ở hành lang, chiếu lên thân thể cô gái, tạo thành một cái bóng thật dài.
Giây tiếp theo, cái bóng của cô gái hơi dao động.
Bóng của Tuế Lộ đang sôi lên không ngừng, từ bên trong đó xuất hiện một làn sương đen mờ mờ ảo ảo, nó cuốn chặt lấy tên Alpha mùi rượu vang đỏ kia, giây tiếp theo, gã đã trợn mắt ngất xỉu.
Nhân viên y tế và các thầy cô giáo có mặt tại hiện trường: “???” Chuyện gì thế? Sao lại ngất rồi? Ai đó giải thích cho bọn họ hiểu với!
Nhưng người tạo ra sự hoài nghi của bọn họ không có ý định giải thích mọi chuyện, bọn họ cũng chẳng nhìn thấy làn sương đen, nên càng không biết gã Uông Chí kia ngất xỉu là vì làn sườn đen chui ra từ bóng của Tuế Lộ.
Tuế Lộ không nous gì cả, bước qua Uông Chí, tiến đến bên cạnh Tần Nguỵ, ngẩng đầu nhìn hắn: “Cậu không sao chứ?”
“Tôi muốn ôm cậu.” Tần Nguỵ thông báo một câu, ngay giây tiếp theo đã nghiêng người, ôm Tuế Lộ vào trong ngực.
Cằm thiếu niên đặt trên vai cô, ngón tay xuyên qua mái tóc đen dài, chậm rãi vén những sợi tóc mềm mại kia lên, bờ môi hơi lạnh của Tần Nguỵ dán vào cần cổ của Tuế Lộ, há miệng, muốn cắn xuống nhưng cuối cùng lại đổi thành liếm nhẹ.
Chưa đến lúc, lát nữa về nhà lại cắn, bộ dáng mất khống chế khi pheromone đi vào cơ thể của Tuế Lộ, chỉ được một mình hắn nhìn thấy.
Nhưng người Tuế Lộ nhuốm hơi thở của hắn, nghĩ lại cũng thật tuyệt.
Vì vậy, Tần Nguỵ không ngừng phóng thích pheromone nặng nề bá đạo của mình, ôm lấy Tuế Lộ, vây chặt lấy cô, không cho cô chạy thoát.
Alpha mùi trầm hương không dùng ánh mắt công kích nhìn những người xung quanh nữa, ngược lại liên tục ôm hôn âu yếm vơia Beta xinh đẹp trong ngực.
Giống như một đôi tình nhân vậy.
Mà cô nàng Beta xinh đẹp kia lại không biết giờ phút này mình đang bị Tần Nguỵ chiếm giữ, cô xoa xoa mái tóc của hắn, dịu giọng trấn an: “Đừng giận, đừng giận, lát nữa về nhà lại cho cậu cắn, có được không?”
Tuế Lộ cảm thấy, từ khi đến thế giới này, cô càng lúc càng trượt dài trên con đường làm bảo mẫu, là loại dù có tám nghìn con ngựa cũng chẳng thể kéo lại được.
“Được, lát nữa lại cắn cậu.
Vậy nên, cậu phải ngoan nha.” Tần Nguỵ đồng ý không chút do dự, nói xong còn hôn hôn gò má của Tuế Lộ, ánh mắt mê hoặc nhìn chằm chằm cô: “Lộ Lộ, cậu thật xinh đẹp nha.”
Xinh đẹp đến mức, hắn muốn nhốt cô lại, đặt cô vào trong một cái lồng bằng vàng ròng thật lớn, khoá thật chặt, không thể rời đi.
Nhưng như vậy sẽ làm cô sợ, vậy nên hắn sẽ cố gắng ép bản thân mình không được làm như vậy.
Có điều, chuyện gì cũng phải có giới hạn, nếu vượt quá giới hạn, hắn sẽ không nhịn được mất...
Tuế Lộ nhận được lời khen của hắn, vô cùng vui sướng vỗ vỗ vai hắn: “Cậu đúng là tinh mắt, tôi rất xinh đẹp, chuyện này thì không cần cậu nói, tôi cũng nhận ra được.”
Tuế Lộ vừa nói xong, nhân viên y tế đã tiến lên, nói: “Bạn học này, phiền em theo chúng tôi đến trung tâm sức khoẻ, chỉ số tinh thần của em đang bất ổn, hiện tại em đã tiến vào kỳ dịch cảm, cần được cách ly.”
Vốn dĩ, một Alpha cấp S nếu tiến vào kỳ dịch cảm, sẽ điên cuồng tấn công mọi thứ, không tha cho bất kỳ ai, nhưng Alpha này lại đứng ở một chỗ, không hung hăng cũng chẳng đập phá đồ đạc, việc này khiến nhân viên y tế nghĩ rằng, hắn là một Alpha hiểu chuyện.
Nhưng khi nhân viên y tế vừa tới gần, pheromone mùi trầm hương nặng nề ập đến, mang theo ý công kích vô cùng mạnh mẽ, không ngừng quét qua thân thể nhân viên y tế.
Pheromone đang cảnh cáo ang ta không được phép đến gần, người này là của hắn.
Nhân viên y tế trắng mặt liếc nhìn Tuế Lộ, giây tiếp theo, pheromone đậm đặc quấn chặt lấy cô gái, nhe nanh múa vuốt về phía nhân viên y tế.
Người này là của hắn, không được nhìn, không được chạm vào, nếu không, chết.
Hai mắt Tần Nguỵ đỏ bừng, chút lý trí còn sót lại nhắc nhở hắn không được phép bạo phát ở đây, nhưng ngọn lửa trong lòng đang ngo ngoe rục rịch không ngừng nghỉ.
Muốn thân mật với cô, muốn hôn cô, muốn cắn chặt vào cổ cô, muốn hôn từng đầu ngón tay cô, ngậm vào trong miệng từng chút từng chút một.
Muốn đè cô xuống đất ‘yêu’ thật thô bạo, muốn ngày qua ngày nhốt cô vào trong phòng kín, ép buộc cô thoả mãn chính mình.
Ý nghĩ biến thái hơn đang không ngừng lan tràn trong đầu óc Tần Nguỵ, giống như đồng cỏ khô gặp phải mồi lửa, chỉ cần chút nữa là sẽ bùng lên.
Thân dưới của hắn căng chặt, càng lúc càng dán sát vào thân thể Tuế Lộ, bàn tay đặt trên eo cô không an phận mà di chuyển lên trên, lên trên nữa.
Mà cô gái trong ngực vẫn chưa phát giác ra, cô nhẹ nhàng vòng tay qua cổ hắn, làn khói đen bốc lên, vây chặt lấy Tần Nguỵ và Tuế Lộ.
Tần Nguỵ sung sướng phát ra một tiếng thở dài nặng nề.
Lúc nhìn thấy Tuế Lộ dùng làn khói đen này tấn công Uông Chí, hắn đã rất ghen tị, tự hỏi tại sao cô không làm thế với mình, tự hỏi mình kém chỗ nào, không thể thoả mãn được cô sao.
Vậy nên, khi làn khói đen đang quấn chặt lấy thân thể hắn, trong lòng Tần Nguỵ dâng lên một cảm giác thoả mãn đến biến thái.
Nữa đi, trói tôi chặt hơn, siết chặt lấy tôi, giam cầm tôi vào cái bóng của cậu đi,
Tuế Lộ không biết suy nghĩ trong lòng hắn, cô ghé sát vào tai Tần Nguỵ, âm thanh giống như ác ma mê hoặc người khác: “Tần Nguỵ, chúng ta đi đến trung tâm khám sức khoẻ nhé? Tôi rất lo lắng cho tình trạng của cậu đấy.
Đừng khiến tôi lo lắng có được không? Mạng của tôi, đều là của cậu.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...