Editor: QR - diendan
“Chát chát chát...”
Bối Nhi càng ngày càng dùng sức múa roi trong tay, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.
Từ yết hầu của Diệp Thần không ngừng phát ra tiếng rên rỉ nặng nề, roi trong tay Bối Nhi giống như có ma lực, làm anh vừa đau vừa sảng, dưới tình huống như vậy thế nhưng còn có cảm giác muốn bắn nhưng mà chỗ kia đã bị chặn lại, muốn bắn lại bắn không được, hôm nay cuối cùng anh cũng thể nghiệm một một lần cảm giác trên không ra trên dưới không ra dưới.
“Sao? Có phải rất sảng hay không? Làm anh càng sảng hơn có được không?” Đôi môi đỏ nóng cháy phun khí trên mặt Diệp Thần, hầu kết của Diệp Thần giật giật, lúc muốn âu yếm Bối Nhi lại kịp thời rời đi.
Thân roi nhẹ ma sát dương vật đứng thẳng trướng đau, còn không kịp làm gì đã khiến trên người anh rùng mình từng cơn.
“Bối Nhi, đừng... Ưm a...”
Bối Nhi cũng mặc kệ anh muốn nói cái gì, đánh một roi lên dương vật của anh. Diệp Thần cong người hơi bắn lên phía trước giống như con tôm nhưng bởi vì tay chân bị khóa lập tức bị kéo về giường, cơ bắp trên đùi co rút thật chặt thậm chí có thể thấy làn da đang run rẩy kịch liệt.
“Chát chát chát...”
Liên tiếp mấy roi đều đánh vào phía trên dương vật, roi vừa mảnh lại dài, có khi sẽ quấn quanh dương vật khiến cho dương vật thô dài bị lôi kéo lảo đảo xiêu vẹo thật đáng thương.
Đôi mắt Bối Nhi ác độc khiến người khác kinh ngạc, sự bạo ngược dưới đáy lòng cô đều được phóng xuất ra, áp lực tích góp mấy đời toàn bộ được giải thoát khi ngược Diệp Thần, bây giờ Bối Nhi mới hiểu được ngược đãi người khác thật là một chuyện rất sảng khoái.
Diệp Thần lại không dễ chịu như vậy, trước không nói đến việc đau đớn khi trên người tràn đầy vết roi, chỉ chỗ kia thôi cũng đủ khiến anh đau đớn. Anh không biết Bối Nhi dùng kỹ xảo đặc biệt gì khiến anh cứng rồi lại không cho phát tiết, anh còn tưởng rằng chính mình là run M trời sinh, lúc bị ngược vừa thống khổ rồi lại sảng khoái như vậy.
“Bối Nhi... Anh muốn bắn... Ưm...” Trong giọng nói không tự giác có một chút cầu xin, một đôi mắt hơi ướt át nhìn Bối Nhi. Nếu là người khác có lẽ sẽ lập tức mềm lòng khi một người đàn ông rất đẹp trai, đáng thương cầu xin mình, nhưng mà người hắn cầu xin chính là Bối Nhi, Bối Nhi làm sao có khả năng sẽ mềm lòng.
“A? Muốn bắn cũng có thể nha, cầu xin em!” Môi đỏ lạnh lùng phun ra một câu, nở nụ cười cao ngạo lại tàn nhẫn giống như nữ vương chiến thắng.[QR][diendan]
“Em!” Diệp Thần tâm cao khí ngạo làm sao sẽ cho phép bản thân cứ như vậy cúi đầu, đôi mắt anh nhắm lại, cắn chặt răng, trầm mặc đối kháng với Bối Nhi.
“Chậc chậc, nếu như vậy, chúng ta chơi thứ khác, như thế nào?” Lúc này Bối Nhi lại hơi thay đổi sắc mặt tựa như cô gái nhỏ đang làm nũng nhưng điều kiện trước tiên là trong tay cô không có một viên khiêu đản đang rung động.
Bối Nhi tiến lên bẻ cong một chân của Diệp Thần rồi trói lại, một cái chân khác cũng cũng được trói lại đúng cách. Vừa lòng nhìn kiệt tác của mình, đôi mắt tò mò nhìn chằm chằm lỗ nhỏ ở chính giữa.
Mông lạnh căm căm, bị một người phụ nữ nhìn thấy chỗ chính mình còn cảm thấy thẹn thùng, đặc biệt trong tay cô còn cầm một cái khiêu đản, sắc mặt Diệp Thần từ trắng sang xanh rồi lại trắng, cắn răng nói: “Bối Nhi, không cần... Ưm a...”
Ngón tay nhỏ dài trăng như ngọc nắm khiêu đản đang rung động chuyển động lên xuống giữa đùi anh, cái loại cảm giác ngứa ngáy này vẫn luôn lan tràn đến ngực, anh đây là bị ngược ra cảm giác sao?
Bối Nhi nhíu mày, cô thật sự không nghĩ chạm vào nơi đó, cũng may cô có chuẩn bị bao tay dùng một lần, sau khi đeo bao tay cũng không bôi trơn cho Diệp Thần trực tiếp nhét khiêu đản vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...