Edit: Ư Ư
Giọng nói của hắn mang theo một tia uất ức, "Giao lưu với người khác là một chuyện rất phức tạp, người nào cũng không thích ta, chỉ có con rối sẽ không đối xử với ta như vậy."
Cho nên sau đó hắn tự nhốt mình trong một căn phòng làm bạn với con rối, hắn sẽ không cảm thấy nhàm chán, bởi vì hắn sẽ nhìn được thế giới bên ngoài nhờ con rối.
Bạch Tửu không biết vì sao sau đó hắn lại trở thành một người viết kịch, hắn có thể thành công đắp nặn ra ba loại nhân vật khác nhau gia gia, phụ thân, nhi tử, nếu ở hiện đại thì chắc chắn sẽ nổi tiếng, xét thấy hắn không thích gần người nên cũng không trở thành diễn viên được.
Bạch Tửu lại hỏi: "Lúc trước ngươi nói nãi nãi của ta là sự muội của ngươi, ba người có quan hệ gì?"
"Tiểu Cửu là đứa bé ta nhặt được rất nhiều năm trước." Hắn hơi nghĩ nghĩ, "Khi đó là mùa đông, nàng bị vứt bỏ ở trên nền tuyết, đại khác không bao lâu nữa sẽ bị đông chết."
Thời đại này, những gia đình nghèo khó vứt con đi, đặc biệt lại là nữ hài thì không phải chuyện lạ gì.
Lần đầu tiên Bạch Tửu nghe thấy chuyện về nãi nãi, nàng hứng thú, "Không phải ngươi nói sẽ không có ai thích ngươi sao? Tại sao lại mang nãi nãi ta về?"
"Nãi nã ngươi, không giống những người khác."
"Có gì không giống?"
"Hai mắt của nàng không giống nhau."
"Không giống nhau?"
Hắn "Ân" một tiếng, "Mắt trái của nàng màu đen còn mắt phải màu xanh."
Hiện tượng loạn sắc tố mống mắt(*)
Bạch Tửu nhanh chóng nghĩ tới.
Hắn rũ mắt xuống, "Nàng giống như ta, đều là quái vật."
"Ngươi là quái vật, vậy ta là nữ nhân của quái vật." Bạch Tửu dựa vào trong lòng hắn có thể nhìn thấy bên mắt phải trống rỗng của hắn, đây vốn là diễn viên phim kinh dị, nàng lại cảm thấy hắn rất mê người, nàng cười nói: "Ngươi xem."
Hắn nhìn nàng, mắt trái nhìn về phía những sợi tóc đen trắng đang quấn vào nhau, ánh mắt khẽ nhúc nhích.
Bạch Tửu mỉm cười nói: "Như vậy chúng ta đã kết tóc, cái gọi là lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, ngươi là quái vật lớn, ta là thê tử của quái vật lớn, sau đó chúng ta lại sinh một quái vật nhỏ."
Cổ họng hắn khẽ nhúc nhích giống như đang chịu đựng điều gì đó.
Bạch Tửu tri kỷ năng mặt hắn lên, nhắm hai mắt lại, nói chung, khi một nữ tử làm ra hành động như vậy, đó là đang chờ hắn hôn nàng, đợi nửa ngày, cuối cùng hắn cũng hôn, chẳng qua là hắn lại hôn lên má nàng.
Nàng mở mắt ra, không nói một lời.
Hắn cảm nhận được sự lên án trong mắt nàng, hắn bất an, "Ta... Có phải ta làm sai gì không?"
Có lẽ hắn không nên hôn nàng, nàng nhắm mắt lại chỉ là do mệt mỏi thôi, là hắn nghĩ nhiều.
Hắn thật sự nghĩ nhiều
Bạch Tửu vươn tay chỉ vào môi mình, "Vì sao không hôn ở đây?"
"Nơi này... Nơi này..." Ngoài dự đoán, hai tai hắn lại đỏ bừng lên, bởi vì màu da của hắn quá trắng nên rất dễ làm người phát hiện ra, hắn ngập ngừng một lúc, khó xử nhả ra mấy chữ, "Ta còn chưa muốn... chưa muốn nàng mang thai Tiểu Bạch Tửu sớm như vậy..."
Trong ấn tượng của hắn, mang thai là một chuyện rất khó khăn, hắn cho rằng Bạch Tửu sẽ hiểu, lại thấy nàng sửng sốt.
Ngón tay đang chỉ vào môi của Bạch Tửu hơi run run, "Hôn môi sẽ mang thai... Ai nói cho ngươi biết chuyện này?"
Hắn chớp chớp mắt, "Tiểu Cửu nói."
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
(*)Hiện tượng "loạn sắc tố mống mắt" - một căn bệnh hiếm gặp trong xã hội loài người. Tên khoa học đầy đủ của nó là Heterochromia iridis hay Heterochromia iridum. Đó thường là kết quả của một bệnh liên quan đến mắt hoặc do di truyền.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...