Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ!
Nhược Vũ tay cầm dao nĩa dừng lại nhìn Lưu Niên đối diện, bị ánh mắt đó nhìn Lưu Niên có phần chột dạ vội bỏ thứ ăn vào miệng liên tục đến mức bị nghẹn đỏ bừng mặt, Nhược Vũ quan tâm hỏi." Lưu Niên có việc gì anh lại khẩn trương như thế? Hay là..."
Lưu Niên chưa nghe xong đã vội cướp lời." Không sao, không sao gần đây công việc công ty có chút khó khăn thôi bảo bối. Anh ăn xong rồi, em tiếp tục ăn đi anh về phòng làm việc."
Nói xong Lưu Niên đi đến hôn lên tóc Nhược Vũ rồi đi lên lầu, Nhược Vũ cầm ly nước lắc lắc trên tay hờn hững.
Đến lúc Nhược Vũ ăn xong bóng dáng Mân Di đã biến mất trong phòng ăn từ lúc nào, Nhược Vũ tùy là vừa mới đến tiểu thế giới này chưa đầy một ngày nhưng đại khái có thể nhìn ra Mân Di có vấn đề.
Aizzzz trách là nguyên chủ quá tin tưởng chồng đi!
Nhược Vũ sau một lúc ngồi suy ngẫm cũng chán quyết định nâng cái bụng đã to từng bước đi lên cầu thang, cô từng bước đi ngang qua cánh cửa thư phòng định tiến về phòng nghỉ ngơi ngày mai bắt đầu nhưng cỗ âm thanh nũng nịu giận dỗi kia lại khiến cô quan tâm hơn.
Đến gần cánh cửa, Nhược Vũ mắt nhìn vào bên trong trong lòng có chút hồi hợp trái tim đập mạnh, này là lần đầu cô nghe lén đi thật ngại ngùng, cô là muốn quan minh chính đại xé nữ chủ cơ!
Bên trong phòng hình ảnh Mân Di cùng Lưu Niên quấn lấy nhau tình chàng ý thiếp,khóe môi Nhược Vũ giật giật muốn xông vào bên trong vả mặt bọn họ nha.
Mân Di nũng nịu giọng nói hờn dỗi nói." A Niên em muốn được công khai tình cảm a,buổi chiều hôm nay phu nhân của anh còn làm khó em trước mặt mọi người."
Lưu Niên chỉ cười cười ôm eo Mân Di dỗ dành." Em từng hứa với anh là không được đòi hỏi rồi mà? Anh nói rồi từ từ anh sẽ cho em danh phận, em ráng chịu cực khổ nhịn cô ấy đi."
Cánh tay trắng noãn của Mân Di giận dỗi đánh lên người Lưu Niên hờn dỗi tiếp tục nói." Nhưng mà...nhưng mà người ta là bị uất ức, em cảm thấy hôm nay Lý Ân Nhan là ánh mắt quỷ dị nhìn em."
Lưu Niên bắt lấy tay Mân Di mà hôn lên nhẹ giọng nói." Không sao, cô ta không biết đâu em đừng lo nào,qua một thời gian nữa dự án thành công anh sẽ cho em mọi thứ em muốn."
Ánh mắt Mân Di sáng lên mong đợi hỏi." Thật sao? Cái gì cũng cho em sao?"
Lưu Niên gật đầu vuốt ve gương mặt Mân Di, Mân di ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực Lưu Niên, cả hai người họ cô nam quả nữ trong phòng ngọn lửa tình dục dâng lên, họ bắt đầu "hành sự" âm thanh rên rĩ càng ngày càng to.
Nhược Vũ bên ngoài muốn buồn nôn vội rời đi, cô chính là muốn mù rồi! Xem chút nữa còn bị nôn số thức ăn khi nãy, cô không muốn lãng phí nôn ra rồi giữa khuya bị đói đâu!
Trở về phòng Nhược Vũ muốn lăn lộn vài phòng, nhưng cái bụng đã to không thể muốn lăn là lăn, cô ngồi dậy nhìn bản thân nguyên chủ trong gương mà thở dài.
Đúng là nữ nhân khi mang thai da dẻ trở nên xấu đi, gương mặt nổi mụn dưới mắt lại có quần thâm, cô đưa tay sờ lấy da mặt làn da sần sùi vô cùng, chính bản thân cô nhìn còn không thể chấp nhận nổi a!
Lại nghĩ đến mấy lời vô sỉ phát ra từ miệng nữ chủ khiến cô càng muốn mau chóng vả mặt cô ta quá đi, tiểu tam thì chỉ mãi là tiểu tam lại còn dám có suy nghĩ quá phận, xem ra cô ta tưởng là Lưu Niên kia có tài sản lớn?
Lưu Niên chẳng qua chỉ có cái công ty rách nát đó, đến cái biệt thự này cũng là tài sản của nguyên chủ,nếu không có nguyên chủ cái công ty kia cũng bị phá sản từ lâu.
"aizzzz hệ thống ngươi có cách nào khống chế cảm xúc không? Từ lúc xuyên vào thân thể nguyên chủ ta cứ cảm thấy bản thân dễ cáu giận." Nhược Vũ gọi hệ thống trong đầu mà than thở.
Hệ thống mau chóng xuất hiện đưa lọ dược san đặt lên tay Nhược Vũ, cô mở lọ ra đổ lên tay chỉ có một viên gì đó đen sì chạy ra, cô đen mặt hỏi." Cái này là cái gì?"
Hệ thống lên tiếng giải thích." Cái này là dược điều chỉnh cảm xúc, giá hai năm nghỉ phép tôi giúp kí chủ mua từ trước rồi bây giờ mới nhớ ra."
Nghe hệ thống nói xong cô cảm thấy mình bị lừa, nó mua từ lâu là nó biết cô sẽ xuyên vô cơ thể thai phụ ư? Ơ???
Hệ thống lên tiếng thúc dục." Được rồi kí chủ cô uống đi, không cần cảm ơn tôi đầu, tôi trở về không gian đây."
Nhược Vũ dù không tin lắm nhưng cũng bỏ vào miệng, viên dược vừa vào bên trong miệng chậm rãi hòa tan vị đắng chát lan tỏa, cô muốn che miệng ói nhưng vì hai năm nghỉ phép mà cố nuốt về.
Một lúc sau mùi vị trong miệng giảm bớt, Nhược Vũ gọi thế thống mắng to." Hệ thống ngươi mua thuốc dởm cho taaaaaa."
Hệ thống trong không gian che bụng cười lăn lộn trên chiếc ghế salon trong lòng nó vui mừng nói to." Đáng đời cô kí chủ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...