Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ta Muốn Phá Cp Chính
Giang Tuyển có thể chịu đựng được tính tình của em gái đáng yêu nhà hắn hay không thì Hạ Minh Khuê cô không biết!
Người ta thường nói ở trong tình yêu luôn phải có 1 người biết nhịn nhục và chịu thiệt thòi mà không phải sao?
Khi mà họ tìm được chân ái đời mình thì quả thực đối phương có như thế nào vẫn sẽ yêu!
Biết đâu được Giang Tuyển hắn lại thuộc loại người này?
Nếu sau những vụ rùm beng như vậy mà họ vẫn có thể yêu thương đối phương mặn nồng như trước kia thì Hạ Minh Khuê cô đây chúc phúc cho họ.
Phải biết rằng cái tôi của người đàn ông rất cao!
Đặc biệt không ai muốn mang tiếng bị cắm sừng và phải chia sẻ người phụ nữ của mình cho nhiều người đúng không?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại.
Họ diễn kịch tình cảm, hi sinh cho người mình yêu hay như vậy mà không phải sao?
Giang Huyên vì nghĩ cho sự nghiệp của Giang Tuyển mà không tiếc "hi sinh" cơ thể của mình để bồi ngủ nhiều người khác.
Đây quả thực cũng không phải 1 hành động dễ dàng đối với 1 người phụ nữ luôn tự cho mình là thanh cao giống như Giang Huyên.
Nếu ngay lúc này mà còn không chen thêm 1 chân, châm thêm vào 1 mồi lửa thì Hạ Minh Khuê cô cảm thấy thực quá có lỗi với bản thân.
Cũng coi như đây là thử thách cuối cùng để chứng tỏ tình yêu của đối phương với mình đi!
Hạ Minh Khuê cô chính là hết lòng dốc sức cho bọn họ.
_________
Lãnh Minh tự phụ ngồi dựa lưng vào ghế sofa, tạo cho người ta như có như không cảm nhận được sự mất cảnh giác nhưng không giám khinh nhờn.
Giọng nói thiếu niên như chuông bạc nghe thật êm tai
- A Lan, vở kịch chính thức bắt đầu.
Đừng làm ta thất vọng.
- Em luôn là 1 thợ săn chuyên nghiệp, sẽ không làm người phải thất vọng.
Đứng đối diện với cậu thiếu niên đang thả lỏng toàn thân trên ghế sofa là 1 người phụ nữ với vóc dáng 3 vòng đầy đủ.
Cô ta theo kiểu hình người phụ nữ quyến rũ, mị kiều.
Gương mặt thập phần thanh tú với cặp lông mi như cánh quạt thực đen và dài.
Đôi môi căng mọng đỏ chót càng làm nổi bật lên nước da trắng nõn của cô gái.
Đặc biệt tạo lên sự yêu kiều của gương mặt là 1 cặp mắt hoa đào phong tình, chỉ cần 1 cái liếc mắt của cô gái đã làm đối phương như rơi vào trong 1 chum rượu, say lúc nào cũng không hay biết.
Gương mặt này tổng quan có thể nói mất 1 chi tiết tức là thiếu mà thêm 1 chi tiết tức là thừa, quả thức cả gương mặt là 1 kiệt tác kết hợp hài hòa của thiên nhiên.
Trên người cô gái lúc này là 1 bộ váy ngắn bó sát màu đỏ kết hợp với kiểu tóc uốn sóng màu đỏ rượu.
Không cần nghi ngờ nếu lúc này nói mọi đàn ông trên đời, cũng không phải mà là tất cả mọi người trên đời cả nam cả nữ đều sẽ gục dưới chân của cô gái này.
Nhưng đáng tiếc Hạ Minh Khuê ngồi đối diện cũng chỉ là lướt mắt qua người cô gái đó 1 lúc, rồi lại nhắm mắt dưỡng thần.
Cho đến khi cô gái tưởng trừng chuẩn bị bước qua khỏi cánh cửa Hạ Minh Khuê mới mở nắt mà nói 1 câu.
- Hắn ta thích người dịu dàng, ngây ngô 1 chút.
Người phụ nữ được gọi với cái tên A Lan nhíu mày tỏ vẻ ghét bỏ, miệng không ngừng lẩm nhẩm chê trách con mồi tiếp theo của mình.
- Đây là cái loại đàn ông gì ah, mĩ nữ muốn ngực có ngực, muốn mông có mông không phải là kiểu người phụ nữ mà mọi đàn ông đều mơ ước sao? Dáng ta lại rất đẹp tại sao lại không cho phô ra chứ?....
Tuy miệng nhỏ của cô gái không ngừng lẩm nhẩm oán trách nhưng chính là thân thể vẫn thành thành thực thực mà đi vào trong 1 căn phòng.
Khoảng tầm hơn 20' sau.
Từ trong căn phòng bước ra không còn là 1 cô gái quyến rũ, kiều mị với 1 bộ váy ngắn bó sát màu đỏ như lúc nãy.
Mà thay vào đó là 1 em gái dịu dàng thanh mát như gió xuân.
Trên người cô gái lúc này mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với 1 chiếc quần jean bó sát lộ ra cặp chân dài miên man.
Phụ kiện kèm theo còn có 1 chiếc balo dã ngoại và 1 đôi giày thể thao.
Quần áo thay đổi, khí chất cũng đã thu liễm, mái tóc cũng không còn màu đỏ rượu kích thích mà thay vào đó là 1 mái tóc đen được làm xoăn nhẹ giúp tăng thêm sự dịu dàng cho cô gái.
Nhìn qua để mà đánh giá thì quả thực là giống 1 cô sinh viên năng động, chưa trải sự đời.
A Lan đứng nhìn mình trong gương càng thêm 1 chút không hài lòng.
Bản tính coi trời sinh đã không hợp với mấy kiểu dịu dàng như thế này, nhìn ghét bỏ chết đi được!
Nhưng đến khi nhận thấy ánh mắt hài lòng từ Hạ Minh Khuê thì chính là lời vừa muốn nói toàn bộ đều nuốt lại vào.
Quay lại chỉnh trang cho mình thêm 1 lần nữa sau khi cảm thấy thực ổn thỏa A Lan mới từ từ mà bước chân ra khỏi cửa.
Lãnh Minh sau khi nhìn thấy A Lan bước ra khỏi cửa trên môi không tự chủ mà kéo lên 1 đường cong.
Giọng nói trong trẻo pha chút lười biếng lại vang lên.
- Vở kịch hạ màn đừng có nhàm chán quá.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...