Editor: Ochibi
Có Tề Kỳ mở miệng trước, Hàn Chân Chân lập tức cũng nổi lên lá gan, cô mặt đỏ từ sau lưng Tề Kỳ đứng dậy, nói phối hợp với Tề Kỳ, lúc này mới ý thức được lý do vừa rồi Tề Kỳ đứng ở đây.
“Đúng vậy! Hạ Thu, cậu đừng nghĩ nhiều, mình và Tề Kỳ chỉ là có chút việc muốn nói, nên mới hẹn một chút……” Hàn Chân Chân vội vàng theo Tề Kỳ giải thích với Hạ Thu, nhưng khi giải thích, cô đột nhiên phát hiện không đúng.
Rõ ràng Hạ Thu thích Bạch Lãng, lúc trước bắt nạt cô cũng vì Bạch Lãng và cô gần gũi, vậy thì sao hôm nay phát hiện Tề Kỳ hẹn cô, lại tức giận như vậy?
Dù cho Hạ Thu xinh đẹp, thân phận địa vị cao, nhưng cũng không được bá chiếm một lúc hai cái nam nhân chứ? Nghĩ như vậy, Hàn Chân Chân bỗng thấy khinh thường Hạ Thu.
Hạ Thu nhìn Tề Kỳ như đang bảo vệ Hàn Chân Chân, còn cố ý ngăn cản cô một bước, lập tức giận đến muốn cười.
“Đúng vậy, đương nhiên tôi không nghĩ nhiều, Tề Kỳ chỉ muốn hẹn cậu ăn một bữa cơm, cũng không phải cố ý không nói cho tôi, huống chi tôi họ Hạ, anh ta họ Tề, tôi là gì của anh ta, anh ta cùng ai ăn cơm còn cần tôi gật đầu đồng ý sao?”
Nói rồi nhìn về phía Tề Kỳ, “Nếu anh có hẹn giai nhân, em sẽ không làm chuyện gì khiến người khác hiểu lầm, chúc hai người ăn ngon uống tốt!”
Đứng ở bên cạnh Tề Kỳ, Hàn Chân Chân tự giác nhìn thấu bản chất hư vinh kia của Hạ Thu, tự nhiên xem Tề Kỳ không nói lời nào thành người cam chịu, bị Hạ Thu ăn đến gắt gao.
Lập tức trong lòng liền bất bình thay Tề Kỳ, Hàn Chân Chân đạp chân về phía trước một bước, như gà mái che chở gà con, che trước mặt Tề Kỳ cười lạnh một tiếng.
“Hừ! Hạ Thu, dù gia cảnh cô tốt, tâm tư của cô cũng đang mục rửa cô biết không? Một bên cô cao điệu đuổi theo Bạch Lãng, một bên lại giữ Tề Kỳ không bỏ, cô rốt cuộc có tâm tư gì?!”
“Tề Kỳ chỉ là hẹn tôi bữa cơm, cô lãnh phúng ám trào như thế là có ý tứ gì? Trước không nói tôi với Tề Kỳ và Bạch Lãng cái gì cũng không có, mà dù thực sự có, vậy thì liên quan gì đến cô?”
“Không phải cô ỷ vào lớn lên cùng Tề Kỳ sao? Ngoài khi dễ Tề Kỳ, cô còn làm được gì?”
Hàn Chân Chân nhất quán bênh vực kẻ yếu, pháo trúc này giống như cú đánh vào miệng, đánh nhanh lẹ và liên tục, Hạ Thu nói một câu, cô có thể kê ra mười tông tội.
Cô thanh thúy lại bùm bùm nói một đường dài như vậy, Hạ Thu không nói gì cô, đơn giản cũng chỉ đứng đó, dù bận vẫn ung dung chờ cô nói xong.
“Cậu nói rất đúng, còn gì không?”
Hàn Chân Chân tức khắc nghẹn chữ, bình thường ở trường, những người đó ngoài hâm mộ Hạ Thu có vẻ ngoài đẹp, gia cảnh tốt, thì nói rất nhiều lời khó nghe, nhưng bị Hạ Thu nhìn như vậy, vừa hỏi thế, ngược lại một câu cô cũng không nói nên lời, chỉ có thể tâm tắc lắc đầu.
Rồi sau đó, ánh mắt Hạ Thu chuyển hướng, nhìn Tề Kỳ.
“Tề Kỳ, cô ấy nói như vậy, anh thấy thế nào?”
Thần sắc Tề Kỳ khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Hàn Chân Chân, “Bạn học Hàn, nhà mình còn có chút việc, ngại quá, chúng ta hẹn lại ngày khác đi.”
Chuyện giữa anh và Hạ Thu, Hàn Chân Chân sao có thể hiểu được?
Vốn cảm thấy tính tình Hàn Chân Chân trong sáng, nếu có thể kết bạn với Hạ Thu coi như không tồi, nhưng thật ra đã sai rồi.
Sinh ra trong gia đình như Tề gia, Tề Kỳ mưa dầm thấm đất, sớm đã có phân biệt được nhân tâm.
—— Đương nhiên Hạ Thu là ngoại lệ.
“Được rồi, Thu Thu, chúng ta cùng về! Người trong nhà chắc đang sốt ruột chờ.”
Thái độ Tề Kỳ với Hàn Chân Chân lập tức lạnh nhạt, có lẽ do Hàn Chân Chân chưa cảm thụ ra, nhưng Hạ Thu rất nhạy bén lập tức phân biệt được. Quá tốt, ít nhất đây cũng là một bước thành công.
“Đi thôi.” Hạ Thu liếc nhìn Tề Kỳ một cái, xoay người đi ra phía ngoài.
Ảo giác như bị đối phương cướp nam nhân, nam nhân lại thuận lý thành chương bị đối phương mang đi, làm ngực Hàn Chân Chân nhịn không được cứng một hơi, không chịu thua nhìn chằm chằm bóng dáng hai người sóng vai rời đi, móng tay không tự giác đã nắm chặt thật sâu vào lòng bàn tay.
Ngoài những thứ không thể lựa chọn, rốt cuộc Hạ Thu có điểm nào có thể so được với cô? Vì sao cô phải nhận khuất nhục do Hạ Thu mang đến? Vì sao…… ngay cả Tề Kỳ cũng bị mù?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...