Ma nữ Bohemian với một bộ áo choàng màu đen, bóng dáng lặng yên đi vào vũ hội y hương tấn ảnh, không làm kinh động bất luận kẻ nào.
“Công Chúa Điện Hạ.”
“Bohemian, ngươi đã đến rồi.”
Lucycard yêu mị hiện lên một vẻ vui mừng.
Bohemian âen nấp dưới áo choàng màu đen, thanh âm khàn khàn khó nghe, so với âm nhạc ưu mỹ cảm động nơi đây, thì không hề hợp nhau.
“Đúng, ta tới rồi. Không biết Công Chúa Điện Hạ kêu gọi ta là có chuyện gì?”
“Hôm nay, muội muội Isabela thân áo của ta lại vắng vẻ tiểu mỹ nhân ngư, lại không ngừng cùng nam nhân khác khiêu vũ.”
Nói đến đây, Lucycard âm thanh thấp xuống, cặp môi đỏ mọng vẽ ra một tia quỷ mị.
“Có lẽ... Đây chính là thời cơ hạ thủ tốt nhất.”
Ma nữ Bohemian không nói gì, mí mắt khô quắt có chút vung lên, ánh mắt u ám thâm sâu rơi xuống sàn nhảy ——
"Isabela " Cao quý xinh đẹp lại thay đổi một vị bạn nhảy.
Chỉ nhìn thoáng qua, Bohemian thu tầm mắt lại.
Nàng đối với Lucycard đang tràn đầy hưng phấn cùng mong đợi nói: “Không, Công Chúa Điện Hạ, ngươi sai rồi.”
“...”
Lucycard không hiểu hỏi: “Sai rồi? Sai cái gì?”
“Đây không phải là muội muội của ngươi.”
Ma nữ Bohemian âm thanh bình tĩnh trả lời, không hề biết chính mình bỏ xuống một viên bom nặng cân như thế nào.
Lucycard quả nhiên khiếp sợ không thôi.
“Cái gì, nàng không phải Isabela?! Vậy nàng là ai?! Tại sao lại biến thành bộ dáng Isabela?!!”
Ma nữ nói: “Ta nghĩ, nàng hẳn là một vị Nữ Vu.”
“...”
Hai người đang nói chuyện, không có chú ý tới, mục tiêu hôm nay của các nàng —— tiểu mỹ nhân ngư Mascezel, bị Isabela công chúa chân chính lôi kéo tay, ly khai khỏi Vương Cung.
Một bài ưu nhã Waltz chấm dứt.
Phong Hoa nhắc làn váy, nắm tay Mascezel, lặng yên đi ra.
Bọn họ đêm khuya đi ở trong vương cung, giống như chẳng có mục đích xuyên thẳng qua con đường nhỏ ở giữa vườn Sắc Vi Hoa, ở trên bầu trời rải đầy sao, ở dưới chính là ngọn đèn đường.
Trên chiếc đèn ở vách tường hành lang cung đình có quấn dây leo, thay buổi tối hôm nay nhiễm lên một tia ôn nhu mông lung.
Cách đó không xa, mơ hồ có thể thấy được mọi người chuyện trò vui vẻ cùng đèn đuốc sáng trưng.
Tuy rằng không biết Nữ Vu đại nhân muốn dẫn mình đi nơi nào, nhưng mà mười ngón đan xen truyền đến độ ấm, để cho Mascezel cảm thấy trong nội tâm hết sức yên ổn.
Giờ khắc này, Mascezel nhịn không được ở trong lòng thầm nghĩ:
Mặc kệ Nữ Vu đại nhân muốn đi đâu, Mascezel nhất định sẽ đi cùng nàng.
Dù là... Xuống địa ngục.
Bất quá, hiếu kỳ không chỉ là thiên tính của nhân loại, còn là thiê tính của tiểu mỹ nhân ngư nha.
Nhịn một chút, tiểu mỹ nhân ngư cuối cùng cũng nhịn không được.
Mấp máy cánh môi, nhẹ nhàng mở miệng lên tiếng hỏi:
“... Nữ Vu đại nhân, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Nữ hoàng bệ hạ vốn định trả lời là một chuyến tham quan.
Nghĩ lại.
Câu trả lời này, rất bình thường, không quá có tính trêu chọc.
Đột nhiên thông suốt.
Thiếu nữ với cặp môi đỏ mọng, bỗng nhiên cong lên một độ cong xinh đẹp.
Không biết từ đâu thổi tới gió đêm, thổi bay tóc dài đen nhánh, âm thanh nhẹ mà nhanh truyền vào trong tai Mascezel ——
“Đi bỏ trốn.”
... Bỏ, bỏ trốn?!
Mascezel đột nhiên trừng lớn đôi mắt.
“Như thế nào, không muốn sao?”
Gương mặt tiểu mỹ nhân ngư đỏ lên, ngữ khí lắp ba lắp bắp rồi lại lộ ra sự kiên định hồi đáp:
“... Nguyện ý.”
Chỉ cần là có thể ở cùng một chỗ với Nữ Vu đại nhân, đi tới chân trời góc biển Mascezel cũng nguyện ý.
[ Keng! Mục tiêu nhân vật Mascezel, độ thiện cảm + 5, công lược hoàn thành 85! ]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...