“Isabela.”
Mascezel mấp máy môi, nâng bộ pháp, nhẹ nhàng đi tới.
Vừa vặn, một khúc múa chấm dứt.
‘Isabela’ mặt xinh đẹp hiện lên sự đỏ ửng, so với Sắc Vi Hoa càng kiều diễm, nàng như là không đến biết thiếu niên, cười nhẹ nhàng hỏi: “Ngươi cũng đến mời ta khiêu vũ sao?”
“...”
Mascezel nhíu lông mày nhỏ nhắn.
Càng là tâm linh thuần khiết, ở phương diện khác, nhận biết lại càng chuẩn xác cường đại.
Ví dụ như dưới mắt.
Mascezel cảm thấy...
Isabela, giống như đã không phải là Isabela mà hắn biết.
Bất quá, có một câu nói, hắn là nhất định phải hỏi.
Mascezel còn chưa kịp mở miệng, ‘Isabela’ trước mặtcười nhẹ, mở miệng nói: “Tuy rằng ngươi lớn lên nhìn rất được, bất quá muốn cùng ta khiêu vũ, vẫn phải xếp hàng trước a ~”
Nói qua, ‘Isabela’ duỗi bàn tay như ngọc trắng ra, có ý đồ muốn xoa mặt tiểu mỹ nhân ngư.
Mascezel không biết vì sao, cảm thấy hết sức không khỏe, bắt đầu sinh ra một cỗ ý tưởng cùng trực giác mãnh liệt ——
Đừng cho nàng ta đụng vào hắn.
Vì vậy, Mascezel có chút nghiêng mặt, tránh khỏi tay ‘Isabela’.
‘Isabela’ vươn đầu ngón tay thất bại, mặt mày xinh đẹp lập tức chìm xuống.
“Bổn công chúa chạm vào ngươi, là vinh hạnh của ngươi, mà ngươi cũng dám cự tuyệt. Thật sự là không biết điều.”
“Đã như vậy, ngươi liền tự mình trong này chậm rãi chơi đi, không nên quấy rầy nhã hứng của Bổn công chúa.”
Thiếu nữ tóc vàng có chút hếch cằm, thần sắc cao quý căng ngạo nói xong, tay ngọc nhấc làn váy, “Xin mời nhường một chút.”
Nàng giẫm giày cao gót mảnh khảnh, sượt qua người Mascezel, đi đến chỗ một vị thân sĩ đang mỉm cười trong sàn nhảy.
Tiểu mỹ nhân ngư lần đầu bị Isabela lạnh nhạt trào phúng, lại tận mắt nhìn nàng không quay đầu lại đi đến chỗ nam tử khác...
Thậm chí, không vui va vào hắn một phát.
Mascezel lập tức sững sờ tại chỗ.
Y hương tấn ảnh múa vui vẫn còn tiếp tục, âm nhạc lúc mới đầu là Waltz ưu nhã, hoán đổi thành điệu Tăng-gô nhiệt tình lưu loát.
Trong sàn nhảy, nam nữ theo tiết tấu nhảy trong vui vẻ, bồng váy ở giữa không trung tràn lên một đường cong xinh đẹp.
Thịnh yến long trọng mà náo nhiệt, trên mặt của mỗi người đều tràn đầy tươi cười.
Tiểu mỹ nhân ngư cảm giác mình giống như bị ngăn cách bên ngoài náo nhiệt.
Âm thanh cùng sắc thái chung quanh, trong nháy mắt đi xa, thoái hoá thành bối cảnh trắng đen không tiếng động.
Chỉ một mình hắn, lẻ loi trơ trọi đứng tại chỗ.
...
Cung điện.
Tại cầu thủy tinh, nhìn thấy một màn tiểu mỹ nhân ngư chịu khổ bị ‘Isabela công chúa’ vứt bỏ, đáng thương lại bất lực.
Phong Hoa hơi nhíu mày.
Chợt, lại khẽ nhướng mày.
Tiểu mỹ nhân ngư bị người vứt bỏ, hiện tại nhất định rất khó vượt qua đi.
Nếu như thời điểm này, Nữ Vu đại nhân ra hiện tại trước mắt hắn...
Phong Hoa khẽ cong cặp môi đỏ mọng lên, đưa tay thu hồi ma pháp.
Ma pha Nữ Vu, đã được nàng học tập đến tinh thông.
Một thuấn gian di động, từ cung điện dưới biển đi vào Simda Hoàng Cung.
Vung tay lên, trên không trung hiện ra quang mang xinh đẹp như vụn kim cương lóng lánh, trường bào màu đen trên người mị hoặc thần bí, lập tức biến thành bồng váy Tây Âu cung đình màu vàng.
Một đầu đen nhánh tóc dài biến thành kiểu tóc mới đang được thịnh hành, đội lên vương miện kim cương, chỉ ở hai bên mặt rủ xuống một cuộn tóc đen.
Mũi chân nhanh chóng bước vào một đôi giày thủy tinh, bộ pháp ưu mỹ nhẹ nhàng, bình thản đi vào dạ vũ long trọng của vương cung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...