Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
"Vâng."
Trên mặt Ổ Đinh không hiện ra vui buồn gì, chỉ lắc đầu, "Nguyên Âm này......!Thật là chuyện gì cũng làm được ra được."
Ngay cả người bên cạnh hắn cũng dám uy hiếp.
"Lần sau mà cô ta lại làm bậy, cậu cứ nói thẳng với tôi."
Tuy rằng Ổ Đinh rất không tin tưởng Hoa Vụ, nhưng hắn không thể phủ nhận, cô là thanh đao dùng tốt.
"Cảm ơn sếp, tôi có thể tự giải quyết." Độ Hàn nói: "Không cần phiền toái ngài."
Độ Hàn từ chối Ổ Đinh hỗ trợ, Ổ Đinh cũng sẽ không nhất quyết phải ra mặt cho hắn.
Hắn tống cổ Độ Hàn đi nghỉ ngơi trước, đám người đi rồi, Ổ Đinh hỏi cấp dưới bên cạnh: "Cậu cảm thấy thằng nhóc kia, nói thật sao?"
Cấp dưới suy nghĩ một chút, "Nguyên Âm làm được việc này."
Ổ Đinh suy nghĩ lại: "Người Độ Hàn muốn tìm kia......!Cậu đi tra một chút, nếu có thể, bắt người lại đây."
Nguyên Âm là một thanh đao dùng tốt, Độ Hàn cũng thế.
Lòng người không đoán được, nhưng mà nhược điểm có thể khống chế.
"Lão đại, nếu người này thật sự ở trong tay Nguyên Âm, chỉ sợ không dễ dàng bắt về như vậy." Cướp người với kẻ điên, cái này không phải tìm chết sao?
"Ai biết cô ta có phải lừa hắn hay không, trước đó, chuyện cô ta vì đạt được mục đích đã không từ thủ đoạn, cậu quên rồi?" Ổ Đinh nói: "Đi tra một chút xem."
"Vâng.".
Truyện Quan Trường
"Sếp, bác sĩ Lộ Tây đã tới rồi, đang chờ ngài."
"Biết rồi."
Ổ Đinh đứng dậy rời khỏi khách sạn, đi đến một bệnh viện tư nhân.
Bác sĩ Lộ Tây đã chờ ở trong một phòng hội nghị rộng rãi, Ổ Đinh đi vào, cô ta lập tức đứng dậy.
Màn hình lớn trong phòng hội nghị là mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.
Các cô đứng thành một hàng, không yên tâm cùng với lo lắng quan sát bốn phía.
"Ổ Đinh tiên sinh......"
"Trực tiếp tiến vào chủ đề chính đi." Ổ Đinh ý bảo bác sĩ Lộ Tây không cần chào hỏi.
Bác sĩ Lộ Tây đáp một tiếng, lấy ra tư liệu đã chuẩn bị tốt, "Mấy cô gái này, đều đã trải qua chọn lựa, thân thể khỏe mạnh nhất......"
Lộ Tây giới thiệu theo thứ tự cho Ổ Đinh.
Cuối cùng, Lộ Tây hít sâu một hơi, "Ổ Đinh tiên sinh, ngài cho phép tôi nói một câu thật lòng."
Ổ Đinh lật tư liệu trước mặt, ra hiệu bảo cô ta nói.
"Thân thể hiện tại của ngài, kỳ thật không quá thích hợp có con......"
Ổ Đinh khép tư liệu lại, lấy ra một phần ở bên trong, "Bác sĩ Lộ Tây, tôi tin tưởng cô."
Bác sĩ Lộ Tây: "......"
Tin tưởng cô có tác dụng gì?
Biết Ổ Đinh sẽ không thay đổi chủ ý, bác sĩ Lộ Tây đành phải tiếp tục nói tiếp.
Ổ Đinh và Khuyển Nha là người cùng thời đại, ông ta cũng không còn trẻ.
Khuyển Nha tốt xấu gì còn có đứa con trai......
Ông ta lại không có bất kỳ đứa con nào.
Lúc con trẻ, cảm thấy mình không cần hậu duệ.
Nhưng mà tới tuổi này rồi, đột nhiên lại muốn một đứa con.
......
......
Hoa Vụ còn chưa biết mình đã bị chụp một cái mũ lớn như vậy, sau khi cô trở về, đi xem Độ Bách trước.
"Chị tìm được anh nhóc rồi."
Độ Bách đang trong huấn luyện, bụp một cái ngã từ trên xà đơn xuống, không rảnh lo đau, chạy đến chỗ Hoa Vụ bên này: "Thật sự?"
"Lừa nhóc làm cái gì."
"Vậy anh ấy ở đâu? Chị có thể mang em đi gặp anh ấy không? Có phương thức liên hệ của anh ấy không? Em......"
Độ Bách một hơi hỏi ra vô số vấn đề.
Hoa Vụ: "Anh ta sẽ đến gặp nhóc."
"Khi nào?"
"Lúc nên tới tự nhiên sẽ tới rồi."
Độ Bách truy hỏi: "Lúc nên tới là lúc nào? Anh em anh ấy có khỏe không? Chị nhìn thấy anh em rồi sao?"
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ hối hận khi đã nói cho Độ Bách tin tức này, mỗi ngày cậu ta đều có thể đuổi theo hỏi 30 lần.
Cô nên giữ lại bất ngờ này.
Có lẽ là Độ Hàn ở bên kia chậm trễ một chút, chờ khi hắn đến đây, đã là một tuần sau.
Hoa Vụ nói cho những người khác Độ Hàn sẽ đến, cho nên hơn nửa đêm hắn đến, còn bò tường đi vào, cũng không ai quản hắn, người gác đêm chỉ báo tin tức với Hoa Vụ.
Sau khi Hoa Vụ nhận được tin tức, chậm chạp đi qua, Độ Hàn và Độ Bách đã gặp bên trên, đang định mang Độ Bách rời đi.
Vừa mở cửa đã thấy Hoa Vụ đứng ngoài, giơ tay chuẩn bị gõ cửa.
"Hơn nửa đêm, đi đâu?"
Độ Hàn kéo Độ Bách về đằng sau: "Tôi muốn dẫn nó rời đi."
"Độ tiên sinh, lấy tình cảnh hiện giờ của anh, nó đi theo tôi an toàn hơn." Hoa Vụ chỉ dáng vẻ lúc này của Độ Bách: "Tôi đã theo như anh nói, nó rất tốt, bây giờ anh đã nhìn thấy tận mắt, không thiếu cánh tay cẳng chân nào cả."
Độ Hàn: "......"
Hắn cho rằng Độ Bách bị ngược đãi.
Nhưng vừa rồi Độ Bách nói với hắn ở đây thật sự rất tốt, không ai hạn chế tự do của cậu, ăn uống không lo.
Những vết thương trên người đó, Độ Bách cũng nói tất cả là để lại khi huấn luyện.
Cô đang huấn luyện cậu......
"Tôi sẽ không để em trai tôi trở thành công cụ của cô."
"Độ tiên sinh, tôi là đang dạy nó bảo vệ bản thân như thế nào." Hoa Vụ khoanh tay: "Anh cũng đừng có nói lung tung."
Hai người đứng ở cửa mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không nhường ai.
Hoa Vụ hất nhẹ cằm lên, "Thật muốn tính rõ, tôi còn là ân nhân cứu mạng của nó.
Tiểu Bách, đúng không?"
Độ Bách kéo quần áo Độ Hàn, gật đầu với hắn.
Đúng thật là chị đã cứu mình.
Hơn nữa......
Độ Bách từng có ước định với Hoa Vụ, chuyện này hắn không thể nói ra.
"Anh, chị không phải người xấu." Độ Bách chỉ có thể nói như vậy.
Độ Hàn: "???"
Cô xấu còn chưa đủ rõ ràng sao?
Tiểu Bách bị cô ta tẩy não rồi?
Hoa Vụ buông tay: "Anh xem."
"......"
Độ Hàn xoay người nhìn em trai nhà mình, "Tiểu Bách, hôm nay anh có thể dẫn em đi, em không phải sợ."
Độ Bách hơi do dự, "Anh, em......!Vẫn là đi theo chị đi."
Tuy rằng vừa rồi chưa nói được bao nhiêu, nhưng Độ Bách cũng hiểu, tình cảnh hiện tại của Độ Hàn không phải rất tốt.
Nếu cậu đi theo anh, khẳng định sẽ trở thành trói buộc của anh.
"Tiểu Bách?" Hơn nửa đêm hắn chạy tới cứu nó, nó lại không muốn đi với mình, đây là chuyện gì chứ?
"Anh, em ở chỗ này thật sự rất tốt." Độ Bách rất biết nghĩ cho Độ Hàn.
Cậu không muốn trở thành nhược điểm của anh.
Mày Độ Hàn giật liên hồi, hắn không rõ, ở lại nơi này, người phụ nữ này cũng sẽ lấy cái này áp chế hắn mà!
Độ Hàn bảo Độ Bách đi vào phòng.
Hắn đóng cửa lại, đèn hành lang không sáng, cửa phòng đóng lại, toàn bộ hành lang rơi vào trong bóng đêm.
Chỉ có cửa sổ cuối hành lang có ánh sáng chiếu xuống.
"Lần trước cô cố ý cho tôi xem video như vậy." Tiểu Bách rõ ràng không bị ngược đãi, cô lại để cho hắn thấy hình ảnh Tiểu Bách bị trói.
Cô chính là cố ý......
Hoa Vụ đúng lý hợp tình: "Độ tiên sinh, video là quay đúng lúc Tiểu Bách đang luyện tập sau khi bị trói thì thoát ra như thế nào, anh cũng không hỏi tôi cái khác mà."
Độ Hàn: "......"
Thấy hình ảnh như vậy, ai cũng sẽ cho rằng Tiểu Bách bị trói đấy!!
Độ Hàn bình tĩnh đặt câu hỏi, "Cô giữ lại Tiểu Bách là có rắp tâm gì?"
"Chính anh tự ngẫm lại tình cảnh hiện giờ của mình đi, anh chắc chắn mình có thể bảo vệ tốt nó? Tôi dám nói, chỉ cần anh mang theo nó rời khỏi từ chỗ này của tôi, chưa đi được quá một kilomet, nó sẽ bị cướp đi."
Hoa Vụ tiến lên một bước, tới gần Độ Hàn, "Anh cho rằng, Ổ Đinh là cấp trên gì tốt sao? Ông ta sẽ nắm chặt cái nhược điểm này, dùng để khống chế anh."
Giọng cô gái nhẹ nhàng hờ hững dừng ở bên tai, khoảng cách của hai người lúc này, chỉ rộng khoảng một bàn tay.
Gần gũi như vậy, dường như Độ Hàn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người cô gái.
Nhiệt độ kia nóng đến mức khiến Độ Hàn vô ý thức lùi về sau một bước, kéo dãn khoảng cách của bọn họ.
Hoa Vụ đứng không nhúc nhích, "Không giống tôi, Ổ Đinh chưa chắc sẽ đối xử tử tế với nó."
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Ban ngày bổ sung một chương ~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...