Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Cố Kinh và Hoa Vụ không phải chuyên gia, nhưng Cố Kinh tự nhận mình làm không có vấn đề gì.
Nhưng mà nhìn phản ứng của Hoa Vụ, phỏng chừng là......!bị lật xe.
Cố Kinh thức thời không nói nữa.
Bằng không cô sẽ nói cái loại lời như 'người phải học được cách hiểu rõ chính mình'.
Hoa Vụ ăn cơm xong liền đi vào phòng.
Làm bài tập về nhà?
Không thể nào.
Chưa đến phút cuối cùng cô sẽ không làm dối.
Hoa Vụ trở về phòng thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, lúc đi ra sấy tóc, phát hiện máy sấy hỏng.
Hoa Vụ đi ra cửa tìm Cố Kinh.
Mới vừa mở cửa phòng ra đã nhìn thấy Cố Kinh từ toilet phòng khách đi ra.
Hắn cũng không mặc quần áo, chỉ quấn mỗi khăn tắm.
Mái tóc ướt sũng dán sát vào sườn mặt thiếu niên, giọt nước theo cằm lăn xuống ngực, chảy xuôi xuống đến mép khăn tắm.
Hoa Vụ biết dáng người Cố Kinh rất tốt, bình thường lúc ôm hắn có thể cảm giác được.
Nhưng......
Có phải hơi quá tốt rồi không?
Chậc!
Chắc chắn là lén lút rèn luyện!
Cố Kinh nhìn thấy Hoa Vụ, hơi luống cuống, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nắm lấy mép khăn tắm, phòng ngừa xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
"Em đứng ở cửa làm gì?"
"Máy sấy hỏng rồi." Hoa Vụ xách theo máy sấy tóc.
Cố Kinh: "Phòng anh còn có một cái, em đi lấy đi."
"Ồ.".
Ra chương nhanh nhất tại — Т г u m T r u у e И .VN —
Hoa Vụ xoay người đi sang phòng bên cạnh.
Cố Kinh cho rằng cô lấy rồi sẽ đi ra, kết quả cô trực tiếp sấy ở trong phòng hắn.
Quần áo Cố Kinh ở trong phòng, hắn đành phải đi vào.
Thiếu nữ ngồi bên giường hắn, ga giường tối màu khiến làn da của cô càng thêm trắng, như tuyết trắng trên núi.
Tiếng ù ù của máy sấy, che giấu tất cả các âm thanh.
"Cố Kinh."
Động tác Cố Kinh đi về phía tủ quần áo dừng lại, tim đập chậm nửa nhịp.
Thiếu nữ cười tủm tỉm vẫy tay với hắn: "Anh lại đây."
"......"
Cố Kinh chuyển vòng dưới chân, đi về phía Hoa Vụ, "Làm sao vậy?"
Ánh mắt Hoa Vụ từ trên mặt hắn chậm rãi di chuyển xuống trên người hắn.
Cố Kinh bị cô nhìn thấy có chút không được tự nhiên, "Anh đi mặc quần áo trước......"
Đồng tử Cố Kinh co rụt lại, thân thể đều cứng đờ.
Đầu ngón tay thiếu nữ từ ngực xẹt xuống, đầu ngón tay cô cũng không dùng sức, chỉ là mập mờ vuốt ve, chạm vào khi có khi không.
Lòng bàn tay ấm áp dừng ở eo hắn.
Trong nháy mắt đó, trong đầu Cố đều nổ tung.
Cảm giác bất thường chảy từ cơ thể chảy đến tứ chi, hắn nắm chặt mép khăn tắm, hô hấp dần dần mất tần suất.
Cố Kinh không biết Hoa Vụ muốn làm cái gì, cũng không dám động đậy.
Để cho bàn tay của cô tùy ý di chuyển bên hông.
Sau đó hắn liền cảm giác mình bị bóp một cái, Hoa Vụ một tay chống giường, thân thể ngửa ra sau, lấy một loại tư thái nhìn kỹ hỏi: "Cố Kinh, có phải anh lén rèn luyện sau lưng em không?"
Cố Kinh: "......"
Em muốn hỏi cái này à?
Cố Kinh giống như bị người ta tạt một chậu nước lạnh, từ trên mây ngã vào vũng bùn, tâm tình đột nhiên rơi xuống.
Cố Kinh nặn ra một chút cười: "Thích không?"
Tay Hoa Vụ còn đặt bên hông hắn, đầu ngón tay khẽ ấn làn da ẩm ướt, nghe thấy hắn hỏi như vậy, thiếu nữ nhướng mày cười: "Cảm giác không tồi."
Hoa Vụ buông tay ra, lau bọt nước trên khăn tắm của hắn, sau đó vào lúc Cố Kinh không ngờ tới, đột nhiên kéo khăn tắm của hắn.
Nếu không phải Cố Kinh vẫn luôn giữ chặt, có lẽ sẽ bị cô kéo xuống.
"Anh giữ làm gì?" Hoa Vụ cạn lời, "Trong phim thần tượng của người khác đều là tự rơi, anh còn giữ!!"
"......"
Phim thần tượng clm!
Cố Kinh lui về phía sau hai bước, "Em muốn làm gì?"
Hoa Vụ nhướng mày, cười như không cười, "Đều là người trưởng thành, lời này có phải hỏi hơi dư thừa hay không?"
Cố Kinh sửng sốt, một hồi lâu mới thấp giọng nói: "Em cũng đâu thích anh......"
Hoa Vụ cười một tiếng, đứng dậy: "Hiểu rồi."
Cô cầm máy sấy đi ra ngoài.
Cố Kinh theo bản năng nắm lấy cổ tay cô: "Em hiểu cái gì rồi?"
"Em không thích anh, cho nên không thể lên giường với anh." Hoa Vụ thẳng thắn nói, "Là ý này đúng không?"
Cố Kinh: "......"
Không phải!
"Anh đã nói anh không để ý chuyện em không thích anh." Cố Kinh nói: "Anh tưởng em sẽ không nguyện ý để anh chạm vào em."
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, "Em......!không ngại à?"
Hoa Vụ: "Không ngại nha."
Cô lại không phải thánh nhân.
Cố Kinh xinh đẹp như vậy suốt ngày lắc lư trước mắt.
Cô không có ý nghĩ gì, đó mới là có bệnh.
Tất cả mọi người là người trưởng thành, làm chút tôi tình anh nguyện, chuyện thể xác và tinh thần đều sung sướng, lại không phạm pháp.
Thân thể Hoa Vụ đột nhiên bay lên không, cảm giác mất trọng lượng làm cho cô có chút choáng váng, theo bản năng ôm lấy Cố Kinh.
Nhưng mà......
Cốt truyện kích thích không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi cũng không có.
Cố Kinh đặt cô ở mép giường......!sấy tóc!
"Cố Kinh, anh bị bệnh à!"
Cố Kinh buồn cười: "Bây giờ mới mấy giờ? Em gấp cái gì chứ, thời gian chúng ta còn dài.
Em phải sấy cho khô tóc, bằng không sẽ không thoải mái."
Hoa Vụ: "......"
Bệnh thần kinh!
Hoa Vụ giống như một con thú nhồi bông không có linh hồn, mặt không biểu tình mà ngồi, tùy ý để Cố Kinh sấy tóc cho cô.
Kiên nhẫn của Cố Kinh cực tốt, không nhanh không chậm sấy tóc cho cô.
Tạch ——
Máy sấy tóc bị tắt đi, tiếng ù ù biến mất khỏi phòng.
Căn phòng bỗng yên tĩnh lại.
Hoa Vụ nghiêng đầu nhìn hắn: "Có thể?"
Cố Kinh có chút khẩn trương, nhưng mà hắn không muốn Hoa Vụ nhìn ra, "Ừ......"
Hoa Vụ đứng dậy, cười đi hai bước về phía Cố Kinh, giữa hai người đã không còn khoảng cách gì, hắn có thể cảm nhận được hơi nóng tản ra từ trên người cô.
Hầu kết Cố Kinh hơi lăn lộn, thân thể đều nhịn không được căng thẳng.
Hoa Vụ nghiêng người hôn lên khóe môi Cố Kinh một cái, sau đó nhanh chóng lui ra.
"Bạn học Cố Kinh, hiện tại tôi không còn tâm trạng." Hoa Vụ đi ra ngoài, "Ngủ ngon."
Cố Kinh: "???"
Lúc Hoa Vụ sắp ra khỏi cửa, Cố Kinh phản ứng lại vài bước đuổi theo, chặn ngang người bế lên.
Cửa phòng bị 'rầm' một tiếng đóng lại, chấn động đến nước trong cốc ở trong phòng khách đều hơi sóng sánh.
......
......
Từ sau chuyện ngày hôm đó, Cố Kinh liền tìm cớ dọn vào phòng Hoa Vụ, muốn chia sẻ giường lớn 1 mét 8 với cô.
Cố Kinh không thèm để ý đến Hoa Vụ có thích hay không, chỉ cần cô ở bên cạnh mình, giữ lại phần đặc biệt đó đối với mình.
Hắn nguyện ý dâng lên tất cả cho cô.
Cơ thể của hắn, tình yêu của hắn.
Mà đương sự là Hoa Vụ này......!tỏ vẻ rất hối hận.
Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận.
"Người trưởng thành phải giữ khoảng cách giao tiếp xã hội." Hoa Vụ ảo não, vì giường lớn của mình mà kháng nghị: "Anh có thể về phòng mình được không? Phòng nó mình không gối chiếc cũng rất cô đơn!"
Cố Kinh buồn cười, nghe qua người phòng không gối chiếc chứ chưa từng nghe qua phòng tự mình phòng không gối chiếc.
"Anh không muốn giữ khoảng cách với em."
"Anh muốn!"
"Vậy em nghĩ lại."
"......"
Hoa Vụ trầm mặc trong chốc lát, "Có phải anh có chứng thèm khát da thịt không?"
Nhất định phải dán cùng chỗ với cô!!
Chó con cũng không dính người như anh!
Cố Kinh: "Anh có chứng thèm khát Lâm Du."
Hoa Vụ: "Em có thể đổi tên!"
Cố Kinh chỉ cười, trong ánh mắt trộn lẫn nóng rực và mê luyến, nhưng mà nhìn sâu vào trong, dường như lại khắc một loại điên cuồng tăm tối nào đó.
Hắn muốn giữ người này mãi mãi ở bên cạnh hắn.
Tình yêu chân thành của thiếu niên, cố chấp lại nhiệt huyết.
—— Ngắm hoa trong sương ——
Vị diện thứ tư kết thúc.
Rải hoa ~
Vị diện tiếp theo《Tiểu sư muội cô gia nhập Ma tộc rồi》
Nhóm tiểu khả ái có vé, ném vé tháng nha ~
====
Chúc mừng chú thị tẩm thành công, tung hoa ~~~ (K)
Tổng cộng hôm nay đã bạo 8 chương hết luôn vị diện, hẹn gặp lại mọi người ở vị diện sau nha! (Niniii).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...