Xuyên Nhanh Nhiệm Vụ Cải Mệnh


[Kích hoạt chức năng tìm vị trí từ bản đồ.

Khấu trừ 10.000 điểm tích lũy.][Đồng hành thân mến, mỗi lần kích hoạt bản đồ sẽ trừ 10000 điểm tích lũy.

Hiện giờ cô còn 0 điểm]CLGT? Cái gì vậy? Bạch Chỉ Nhi kinh ngạc quay lại hỏi nó.“Điểm tích lũy gì? Ở đâu ra?”[Ố! Quên mất chưa thông báo.

Đồng hành là người chơi mới nên được tặng gói tân thủ.

Gói quà tân thủ bao gồm: 10.000 điểm tích lũy.

Điểm tích lũy có thể dùng để đổi đạo cụ như quần áo, đồ dùng, thức ăn nước uống, vân vân… Mà tra bản đồ cũng nằm trong phạm vi vân vân đó.]Ngữ điệu của nó rất quang minh chính đại, nhưng giọng điệu lại làm Bạch Chỉ Nhi cảm giác giống như nó đang ẩn chứa một phần hả hê.CLGT?! Con mịa nó! Giờ mới báo!“Mi đi ăn cướp à?” Không hiểu sao 10.000 điểm chưa kịp chộp đến tay đã bay mất.

“Mi cố ý kiếm đúng không?”Từ đầu đến giờ Bạch Chỉ Nhi luôn cảm thấy con hàng này giống như có ác ý với cô.[Cảnh cáo đồng hành không được xúc phạm bản hệ thống.

Bản hệ thống là một hệ thống chính trực.] Nó hét lên giống như một đứa bé bị đổ oan mà hậm hực ấm ức.“Sớm không báo muộn không báo.

Đến lúc người ta dùng đến lại quay ra há mồm to đớp sạch sẽ như vậy.

Mi nói mi không có ý? Mi nghĩ ai tin?”[Bổn hệ thống chỉ quên thôi.

Người ta là hệ thống chính trực không có lừa người.]“Không tin.


Rõ ràng là muốn ăn chặn quà thưởng của người khác.

Hệ thống mà mắc sai lầm được á?”[Không phải sai lầm! Là quên thôi đó biết không! Cô không tin đúng không? Hừ!] Nó vừa hừ lên một tiếng bên tai Bạch Chỉ Nhi nổ ầm ầm.

Cả người chấn động tê giật đau đớn.

[Hệ thống là hệ thống có đạo đức và tự trọng chỉ làm theo quy tắc.

Cấm cô không được nghi ngờ.

Nếu có lần sau thì sẽ nếm mùi trừng phạt như vậy! Hừ!]“Là mi biết rõ lại không báo trước, sau đó mấy thứ quy tắc này cũng không nói rõ.

Vốn là mi làm sai nhưng ta lại chịu trừng phạt? Thế mà dám mở miệng ra nói chúng ta là nhất thể?”Hệ Thống: […]Nó im lặng hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng:[Đây là trừng phạt vì không tin lời bản hệ thống.

Hừ! Hệ thống làm việc trước giờ đều rất nghiêm túc! Nếu cô không tin thì dòm đi.

Tôi không hề ăn chặn của cô tí gì hết.]Trước mặt Bạch Chỉ Nhi hiện lên một cái bảng trong suốt báo giá của từ loại dịch vụ.

Cô càng dòm càng tức trong người.

Trong bảng báo giá quyét bản đồ có một mục chú ý: Phạm vi rà soát càng rộng sẽ càng tiêu tốn nhiều điểm.Giới hạn quyét tối thiểu: bán kính 1km, bán kính tối đa: không giới hạn.

Vừa rồi nó đã mở rộng tầm quyét lên tới 100km.

Mục tiêu thì xuất hiện trong bán kính 10km?! Không phải nó cố ý ăn chặn thì là gì nữa?Bạch Chỉ Nhi trầm giọng nói:“Mục tiêu ở cách đây 8km.

Mi mở tầm quyét lên 100km? Mi không mở tầm quét rộng dần được sao mà một lần đã chỉnh lên mức 100km?”[Hừ! Chẳng qua lâu lâu người ta mắc xíu lỗi thôi mà.

Cô không cần làm qua lên vậy biết không! Con người ai chẳng mắc lỗi? Sống trên đời này cần có một tấm lòng, để vị còn tha cô có biết không?] Nó lại phục hồi trạng thái gợi đòn.“Mi là hệ thống!”Nó không để cô nói hết câu nhảy vào nói ngay:[À, ngoài ra gói tân thủ còn tặng cô bộ danh khí cường thể, có công dụng giúp tăng cường sức chịu đựng.

Lúc này cơ thể của cô được tăng 50% khả năng chịu đau so với người bình thường, tặng 50% sức phục hồi, tăng 50% kháng độc.][Trong gói tân thủ, cái đáng giá nhất không phải là điểm tích lũy kia đâu.

Đây xem như một bộ thần khí đó.

Rất đáng giá luôn! Nói cho cô biết luôn chứ không lại bảo bản hệ thống không thông tin trước.

Hừ.

Bộ thần khí này ở trên cửa hàng thuộc vào hàng hiếm đó.


Tôi đã sử dụng hết vận may nửa đời của mình mới quay ra được cái đồ lợi hai như vậy á.

Cô phải biết ơn tui đó!]“Không cần!” Bạch Chỉ Nhi cáu gắt từ chối ngay lập tức.Hệ thống lại không cảm thấy như vậy:[Cô biết cái mặt hàng này xịn xò cỡ nào không hở? Để tôi giải thích cho nè.

Nếu cùng bị thương như nhau bị thương người khác phải ba tháng mới khôi phục thì cô chỉ mất tầm hơn tháng thôi.

Ghê chưa, ghê chưa? Chưa hết đâu nhá.

Nếu sau này lúc lên chiến đấu quần đấu hay tay đôi gì đó, thậm chí là khi chẳng may gặp tên quái vật nào đó muốn ám sát cô, người khác ăn ba đòn là tử vong thì cô vẫn có thể chống đỡ được thêm vài đòn nữa thậm chí còn căng được để chạy trốn.

Hay như lúc lỡ ăn phải độc tố thì độc tính cũng phác tác chậm hơn người khác luôn.

Ghê không ghê không?Nhờ nó cô sẽ trở thành một người phụ nữ rắn rỏi trường kiện, rất trâu bò luôn đó.

Tuy rằng nó không giúp cho sức mạnh được tăng tí nào nhưng riêng cái quả buff cường thể này đã giúp thân thể cô trâu bò chẳng khác gì siêu saiyan luôn.

Hí hí, ngưỡng mộ quá đi mất! Cô có vui không? Vui không? Nhớ cám ơn tui nhiều nhiều đó!]Hệ thống nói liếng thoắng liên tục, nó càng nói càng cao giọng như đứa trẻ được người lớn cho kẹo mà vui mừng.

Bạch Chỉ Nhi lại chỉ im lặng.

Cái gì mà sức chịu đựng tăng cường gì gì đó.

Nghe sơ qua thì cảm thấy có vẻ rất tốt đẹp.

Nhưng người có khả năng động não cũng sẽ nghe ra một tầng ý nghĩa khác bên trong đó.Nào là quần chiến, nào là ăn phải độc, nào là bị ám sát… Bạch Chỉ Nhi cười nhạt trong lòng.


Dẫu biết con đường phía trước khó đi cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý rào trước.Bản tính của cô trước trước khi làm việc sẽ suy xét vấn đề thiệt hơn.

Sau khi đánh giá nếu thấy không khả quan cô sẽ từ bỏ.

Vì vậy mọi người xung quanh luôn nói rằng cô là kẻ dễ dàng bỏ cuộc.

Quả thực cô cũng cảm thấy như vậy.Nhưng không hiểu vì sao mới chỉ tiếp xúc với hệ thống chưa bao lâu cô thật sự có chút mệt mỏi, muốn bỏ cuộc.Nhưng thực sự… Cô không nỡ.

Nếu nói bản thân cô không hận là nói dối.

Hận bản thân mình nhiều hơn.

Cô quả thực ân hận.

Mọi người đáng nhẽ đã không chết oan uổng như vậy.Chỉ là…Nếu đã quyết tâm thay đổi, thì không được như lúc trước nữa.

Cứ xem như lúc này là rèn luyện đi.

Bạch Chỉ Nhi rũ mắt xuống, đôi tay trắng nõn vô thức xiết chặt lại.

Điên thật!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận