Xuyên Nhanh Nhãi Con Ta Nuôi Dưỡng Lại Hắc Hóa Rồi
Vết đỏ trên cánh tay Lục An chằng chịt, cậu cũng không để ý, chỉ giơ tay nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt, vết thương đó đã đóng vảy, khóe mắt như còn sót lại chút hơi ấm mềm mại thoáng qua.
"Thằng chó con lại trốn ở đâu rồi, lăn ra đây lấy rượu ra, mày tốt nhất là nhanh lên đừng để tao bắt được, sớm muộn gì tao cũng đưa mày đi gặp mụ đàn bà đó.
"
Tiếng chửi rủa bên ngoài không ngừng, ánh mắt Lục An dần trở nên u ám, sát khí như tràn ra từ kẽ xương, khiến sống lưng người ta hơi lạnh.
Cậu liếc nhìn miếng sắt mài nhọn trên đầu giường, cất chiếc áo sơ mi mới vào, bình tĩnh đi ra ngoài.
Đường phải đi ra, cuộc sống cũng phải tranh thủ, Lục An hiểu rõ bây giờ cậu cần gì.
Cậu còn nhớ ánh mắt của nhà họ Lục nhìn cậu, dù là coi cậu là trò cười hay gì đi nữa, bây giờ cậu cần phải sống, những thứ khác không quan trọng.
Người đàn ông đã sớm uống đến mặt đỏ tía tai, vừa nhìn thấy Lục An liền nhớ đến lời nói chê cười con trai không giống cha ở trong ngõ, khẽ khạc một tiếng rồi cầm lấy chiếc thắt lưng treo bên cạnh, hung dữ đứng dậy, lảo đảo đi về phía Lục An.
"Tiền đâu? Tao bảo mày đi lấy tiền đâu?"
Lục An né tránh như thường lệ nhưng nhà chỉ có chút xíu như vậy, dù có né tránh nhiều hơn nữa cũng không tránh được chiếc thắt lưng giáng xuống.
Tiếng thắt lưng quất vào da thịt khiến người ta thấy thắt lòng, Lục An cụp mắt xuống không nhìn ra bất kỳ biểu cảm nào, chỉ bình tĩnh trả lời: "Họ không đưa.
"
"Rầm.
" không biết là tiếng bát sứ rơi xuống đất hay là tiếng sấm bên ngoài, bóng người lảo đảo của người đàn ông thật đáng sợ nhưng cũng thật nhỏ bé: "Không đưa? Mày cũng giống đám người họ Lục kia, mày khiến tao bị cười nhạo lâu như vậy, mày nói với tao là không đưa?"
Người đàn ông châm một điếu thuốc, điếu thuốc lá rẻ tiền khiến người ta không nhịn được ho.
"Có phải mày giấu đi rồi không, muốn giống mụ đàn bà không biết xấu hổ kia giấu người không.
" Những thứ còn sót lại trong nhà lại bị đập vỡ, những mảnh thủy tinh và mảnh sứ nằm ngang dọc trên sàn nhà giữa người đàn ông say rượu, sắc nhọn vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...