Xuyên Nhanh Nhãi Con Ta Nuôi Dưỡng Lại Hắc Hóa Rồi
Lục An cười nhẹ, đi theo nàng vài bước, chậm rãi nói: "Không sao.
"
Tần Hân nghi hoặc đi theo sau họ, có phải ảo giác không, tại sao cô ta lại cảm thấy giọng nói của Lục An, hay ánh mắt nhìn Nhan Yên đều quen thuộc và cưng chiều một cách kỳ lạ như vậy?
Mối quan hệ của họ tốt như vậy từ lúc đầu sao?
"Lạ thật, từ khi nào mà Lục An thân với Nhan Yên thế?" Các bạn nam cũng có chút nghi ngờ.
"Hai người là bạn cùng bàn, không phải rất bình thường sao, hơn nữa, Lục An đã đánh cho lớp bên cạnh mất mặt, lần sau ai còn dám đến lớp chúng ta khoác lác, xem còn khoác được không, lớp chúng ta cũng có người có thể đánh bại Lục Minh rồi ha ha ha.
" Trong nhóm các bạn nam truyền đến tiếng cười sảng khoái, ánh mắt nhìn Lục An cũng mang theo thiện ý.
Thôi, những kẻ tầm thường bị che mắt, lớp trưởng chống mắt kính lắc đầu, chỉ có hắn ta là đã sớm nhìn thấu mọi chuyện.
….
.
Trở về lớp, các bạn nam đều muốn đến thảo luận với Lục An về cảm giác đánh bại Lục Minh.
Lớp trưởng ngăn những bạn nam định xông đến tìm Lục An: "Nhìn Lục An là biết đang thảo luận bài vở với bạn Nhan rồi, chúng ta đừng làm phiền họ.
"
"Mọi người cũng về học đi, lần thi tháng này, nhất định không thể để lớp bên cạnh ra oai nữa.
"
Các bạn nam đều gật đầu, khí thế ngang nhiên đi qua đi lại trước mặt lớp bên cạnh.
Cũng không trách họ thù dai, chủ yếu là, trong lớp vốn đã ít người nhưng Lục Minh bên lớp kia, cứ như không cùng loài với họ vậy.
Hắn ta cái gì cũng làm được, còn suốt ngày nhàn rỗi, không cần cố gắng nhiều cũng có tiền, có thành tích, có cả bạn gái.
Lớp bên cạnh cứ thích dùng Lục Minh để đè bẹp họ, chế giễu các bạn nam của họ không ra gì, giờ thì thật sự hả hê rồi!
Nhìn Lục An bình thường học cũng khá, hy vọng lần thi tháng này sẽ đánh cho Lục Minh mất mặt, làm rạng danh lớp họ!
…
Chuyện thi cử Nhan Yên không giỏi lắm, may mà ba Nhan không yêu cầu nàng phải đạt điểm cao, ông không có yêu cầu gì khác với con gái, chỉ cần nàng sống vui vẻ là được.
Nghe Nhan Yên ở nhà nói với dì Vương rằng Lục An rất lợi hại, ông chỉ nhướng mày không nói gì, chỉ vào một đêm gọi Lục An đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...