Xuyên Nhanh Nhãi Con Ta Nuôi Dưỡng Lại Hắc Hóa Rồi
"Cậu ta tuy không học hành gì nhưng thành tích vẫn luôn đứng đầu khối, thỉnh thoảng lười làm bài kiểm tra thì tùy tiện viết vài nét cũng đủ được top cao, ôi, có đầu óc thì thích làm gì thì làm.
"
Nhan Yên chậm rãi sờ đầu mình, như thể đang xác nhận xem nàng có đầu óc không.
Tần Hân nhìn nàng như vậy mà cười, xán lại ôm lấy cánh tay nàng: "Cũng không phải là người hoàn hảo như vậy đâu, cậu ta cũng trốn học đánh nhau các thứ, chỉ nghe nói nhà rất giàu, trường cũng không làm gì được cậu ta.
"
"Đẹp trai thì đúng là đẹp trai, nhiều người trong trường tan học đều đi xem cậu ta, ngay cả lớp chúng ta cũng có nhiều người thích cậu ta.
"
Nhan Yên ngẩng đầu tìm Lục An, vừa vặn chạm mắt với anh, hoặc nói đúng hơn là, Lục An không biết đã nhìn nàng bao lâu rồi.
Anh vừa mới tập xà đơn xong, trán còn lấm tấm mồ hôi, tay áo xắn lên, để lộ khuỷu tay trắng nõn thon dài, dừng lại ở khớp xương gầy guộc một cách vừa vặn, đường nét rất đẹp.
Lục An mỉm cười, đáy mắt như nhuốm mực, ẩm ướt và sâu thẳm.
Chỉ là một ánh mắt thôi mà Nhan Yên không hiểu sao lại có chút hoảng loạn, ngay cả khi đo nhảy xa đứng cũng muốn nín thở.
"Không tệ, bạn học Nhan, lần nhảy xa này của bạn xa hơn nhiều so với học kỳ trước.
" Bạn học ghi số liệu sửng sốt.
"Không, không có gì.
" Nhan Yên đỏ mặt rồi bỏ đi.
"Cậu xem.
" Tần Hân chỉ tay về phía đó: "Học sinh nam lớp chúng ta kiểm tra thể lực và học sinh nam lớp bên cạnh kiểm tra thể lực đều ở bên đó, chỉ lệch nhau một vòng thôi.
Người đứng bên cạnh lười biếng kia chính là Lục Minh.
"
Nhan Yên đã nhìn thấy Lục Minh nhưng Lục Minh dường như cúi đầu nói chuyện với ai đó?
"Là nữ chính!" Hệ thống vội vàng nhắc nhở: "Bây giờ hắn ta đã gặp nữ chính rồi sao? Kỳ lạ, cảm thấy cốt truyện tiến triển nhanh hơn nhiều.
"
Nhắc đến nữ chính, Nhan Yên liền nhớ đến đoạn dài trong cốt truyện về việc anh yêu em, em không yêu anh, em yêu anh ta, không hứng thú quay đầu đi.
"Cậu đến xem tớ chạy bộ sao?" Lục Minh vô lại vỗ vai Dương Nguyệt Nhi: "Vậy thì tớ miễn cưỡng chạy về nhất cho cậu xem.
"
Dương Nguyệt Nhi trả lời qua loa nhưng ánh mắt lại đảo khắp sân vận động, dường như đang tìm kiếm ai đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...