Xuyên Nhanh Làm Vai Ác Có Người Kế Tục Đi


Tác giả: Cô Độc Đích Bình Tử
E.

D.

I.

T+B.

E.

T.

A: NPQ
Chóp mũi tất cả đều là mùi nước sát trùng gay mũi, các thiết bị chữa bệnh phát ra tiếng tích tích, còn có tiếng gọi của bác sĩ đang mồ hôi đầy đầu.
Trước mắt là một mảnh mơ hồ, tất cả âm thanh đều không chân thật, trong giờ phút này Toraki cũng không nghĩ cái gì nữa, chỉ có một ý niệm.
- - Rốt cuộc thì tôi cũng sắp chết.
"Tích tích tích..

ngươi còn chưa chết nha ký chủ đại nhân."
Kỳ quái, ai đang nói chuyện?
"Hì hì hì, là người cộng sự 007 vừa đáng yêu lại mê người của ngươi trong tương lai nha"
* * * Ngươi là ai?
"Ai nha, bây giờ không thể nghe 007 nói chuyện, trạng thái hiện tại của ký chủ đại nhân không tốt lắm."
Toraki chỉ cảm thấy thân thể mình bỗng nhiên trầm xuống, sau đó mắt sáng ngời, hình ảnh trước mặt không phải là mơ hồ, mà là một gian phòng to rộng lại thoải mái, trong không khí không có mùi nước sát trùng, mà mang theo mùi vị có cây tươi mát của thiên nhiên.
Toraki ngẩn ra, "Chỗ này là.."

007: "Căn cứ kết quả rà soát ký ức, ta cảm giác được nơi này là nơi ký chủ thả lòng nhất!"
Toraki trầm mặc.

Không truy cứu việc nó thăm dò ký ức của mình.

Nửa ngày mới chậm rãi đi đến bên cửa sổ, đôi tay quá mức thon dài nhẹ nhàng đặt lên bể cửa, nhìn cảnh sắc màu xanh bên ngoài.
Đây là chỗ ở trước kia, khi cha mẹ cậu chưa xảy ra chuyện, cậu cũng không bị bệnh nan y.
Toraki: "Căn nhà này, không phải đã sớm bị hủy rồi sao?"
007 cười nói: "Ha ha ha, nơi này là không gian hệ thống đó.

Đương nhiên, về sau cũng là không gian của ký chủ đại nhân, có thể cải biến thành bất kỳ hoàn cảnh nào!"
007 thấy Toraki không nói gì rất lâu, nó có chút thấp thỏm bất an, "Nếu ký chủ đại nhân không thích thế này, có thể.."
Toraki cười nói: "Không có việc gì, như vậy rất tốt."
Đã lâu không nhìn thấy cảnh sắc như vậy có chút hoài niệm.
007 nhìn biểu tình Toraki, không biết vì sao, nó cảm thấy mình gặp vận may lớn chọn được một ký chủ ôn nhu.
Toraki: "Ngươi tên 007 đúng không?"
"Đúng, đúng rồi đó"
Toraki: "Ngươi có thực thể không?"
007 ngượng ngùng nói: "Ha ha, trước mắt thì ta vẫn chưa có"
Toraki: "Trước mắt?"
007: "Ừ, ừ chỉ cần có đủ tích phân, ta có thể đòi hệ thống chủ cho mình một cái thực thể."
Tích phân? Toraki cười cười, xem ra hệ thống này không tính toán gạt cậu, cho nên trực tiếp hỏi: "Có thể nói một chút về tình huống của ta bây giờ không."
"Được nha!"
* * *
Đây là lần thứ hai 007 mang ký chủ, tuy rằng kinh nghiệm không đủ, nhưng vẫn rất quen thuộc cách giới thiệu đơn giản nhất.
"..


Cho nên nhiệm vụ của ta là ở trong thế giới song song giúp vai ác sinh con cái?"
007: "Đúng vậy đúng vậy, vai ác không phải đã chết thì chính là treo, không chết cũng độc thân từ trong bụng mẹ, dù không phải độc thân, cuối cùng cũng sẽ không có con cái, cho nên các đại nhân vật vai ác khi chết có oán khí rất lớn! Vì duy trì sự vận chuyển của tiểu thế giới cần phải tặng cho đại nhân vật vai ác một đứa con, có người kế tục mới được!"
"Chỉ là ta là một nam nhân thì làm sao sinh con?" Toraki nghe xong nét mặt có chút nứt ra, không phải kinh ngạc vì có thế giới song song, theo lý luận thì thế giới song song thật ra cũng bình thường, nhưng khiến một nam nhân như cậu sinh con, hệ thống xác nhận không trói định sai giới tính ký chủ?
007 mang theo vẻ lấy lòng, "Ký chủ đại nhân không cần hoảng! Hệ thống sẽ làm một thân thể có thể sinh con cho ngươi!"
Toraki: "..

Có phải ngươi định làm ra thân hình nữ nhân cho ta?"
Tuy rằng cậu vốn là thích nam, nhưng khiến cậu biến thành một nữ nhân, trong lòng vẫn không muốn.
"Yên tâm ký chủ đại nhân, tuyệt đối không phải thân thể nữ nhân!" 007 như ông cụ non mà thở dài: "Trước đây ta từng một lần trói định ký chủ chính là nữ, nhưng các vai ác đại nhân lại không dao động! Nhiệm vụ thất bại một cái lại một cái! Tức chết ta!"
Khóe miệng Toraki khẽ kéo: "..

Cho nên ngươi liền cho rằng vai ác là gay?"
007 nghi hoặc: "Chẳng lẽ không phải sao? Thân thể ký chủ trước xinh đẹp như vậy!"
Da trắng chân dài, ngực còn lớn, dựa theo tiêu chuẩn của đại đa số nam nhân trái đất theo đuổi làm tiêu chuẩn chế tác ngẫu nhiên!
Toraki: "..

Ta có thể từ chối không?"
007: "QAQ ký chủ đại nhân đừng cự tuyệt a, hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể đáp ứng ký chủ đại nhân một nguyện vọng!"
Toraki: "Nguyện vọng? Ta không muốn cái gì hết."
007 sốt ruột nói: "Ký chủ đại nhân chẳng lẽ không muốn có được một thân thể khỏe mạnh sao?"
"Không muốn, dù sao đều sẽ phải chết."
"Gia tài bạc triệu?"
"Không cần."
"Sống lâu trăm tuổi? Trọng sinh? Người thân sống lại?"
007 liên tiếp nói vài cái, thấy bộ dáng Toraki không hứng thú, nó gấp đến độ sắp khóc.
Nếu Toraki thật sự không muốn, nó chỉ có thể dùng toàn bộ tích phân để cởi trói, nhưng nếu nó đã không có tích phân, sẽ không có năng lượng tìm kiếm ký chủ kế tiếp, sớm hay muộn nó sẽ báo hỏng thất bại, sau đó bị ném vào trạm thu lại.

"QAQ ô ô ô, ta không muốn bị ném vào trạm thu a a a ký chủ đại nhân!"
Toraki thở dài, ai bảo cậu là một người dễ mềm lòng đâu, hơn nữa, cậu cũng muốn nhìn thế giới bên ngoài một chút.

"Được rồi, có thể làm nhiệm vụ, nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ."
007 khẩn trương nói: "Ký chủ đại nhân nói đi."
Toraki: "Ta muốn bám vào thân xác có bề ngoài giống ta."
007 đã làm tốt chuẩn bị phải chảy máu nhiều chợt ngây ngẩn cả người, nhìn Toraki không thể tưởng tượng được.
Yêu cầu đơn giản như vậy?
007 thật cẩn thận: "Ký chủ đại nhân, còn có yêu cầu khác không?"
Toraki cười nói: "Không có."
007 cảm động đến hỏng rồi: "Ô ô ô a a a, ký chủ đại nhân ngươi thật sự là người tốt!"
Nếu 007 có thực thể, chỉ sợ đã phác gục trong lòng ngực Toraki khóc lớn.
Toraki được phát thẻ người tốt thật bất đắc dĩ.
"Đúng rồi, thân thể của ta giờ thế nào?" Cậu nhớ rõ mình bị hệ thống kéo vào khi đang được bác sĩ cứu.
007: "Đã cứu sống trở lại, bởi vì linh hồn ly thể, cho nên ký chủ đại nhân bây giờ đang ở trạng thái hôn mê, chờ sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ là có thể trở về rồi.

Hơn nữa còn là một thân thể khỏe mạnh nha!"
Toraki: "Ừm, khi nào làm nhiệm vụ?"
007: "Lúc nào cũng có thể! Ký chủ đại nhân có muốn nghỉ ngơi một ngày để điều chỉnh trạng thái không?"
Toraki: "Không cần, điều chỉnh ở chỗ nào cũng giống nhau."
007: "Được rồi! Nhiệm vụ đầu tiên là thế giới hòa bình tên , ký chủ đại nhân cần công lược Haizaki Shogo, cố lên nha!"
007 vừa dứt lời, Toraki liền cảm thấy thấy hoa mắt, một trận choáng váng đánh úp vào đầu cậu, nhắm mắt lại rơi vào hôn mê.
007 thở dài: "Thân thể ký chủ đại nhân thật sự quá yếu."
Người thường đều có thể thừa nhận đè ép, ký chủ đại nhân không kiên trì được một lát đã hôn mê, xem ra nên giúp cậu điều chỉnh bồi bổ thân thế thêm.
* * *
Sau khi Toraki tỉnh lại phát hiện trong đầu nhiều thêm một phần tư liệu.
Nguyên chủ là một học sinh trung học bình thường vừa chuyển đến trường trung học Teiko, loại phông nền này không có trong manga anime, cha mẹ mới vừa qua đời, lưu lại một gia sản khá lớn, bởi vì cha mẹ cậu đều là cô nhi, cho nên không có thân thích tranh đoạt tài sản.

Chỉ cần nguyên chủ không tìm đường chết, cũng đủ cho nguyên chủ sinh hoạt vài chục năm.
Trong lúc Toraki sinh bệnh, không có gì làm, đọc truyện không ít, manga anime cũng xem qua, Kuroko No Basket có trong số đó, Haizaki Shogo - nhân vật phản diện trong Kuroko No Basket, lần đầu tiên lên sân khấu đã thể hiện bản tính bạo lực của cậu.


Thời còn học sơ trung lúc đầu Haizaki Shogo là thành viên câu lạc bộ bóng rổ trường Teiko, sau vì sự kiện bạo lực câu lạc bộ bị Akashi Seijuro giải tán.
Toraki tổng kết: Trung nhị, bạo lực, lớn lên soái, thích cướp đoạt đồ vật người khác, là người không dễ chọc.
Cũng đúng, dễ chọc có thể bị gọi là vai ác được.
Toraki tiếp thu xong ký ức, quơ quơ đầu có chút trầm trọng, ngồi lên từ trên giường, đi WC dùng nước ấm rửa rửa mặt, cậu ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương.

Thân thể này giống mình như đúc, thứ duy nhất không giống đại khái chính là, mình ở bệnh viện nằm bốn năm, ** trong cơ thể đã sớm, gương mặt thon gầy, tuy rằng ngũ quan tinh xảo thanh tú, nhưng bộ dáng luôn như phảng phất một trận gió đã có thể thổi bay, không khác gì ma ốm.

Mà bây giờ thân thể này khỏe mạnh hơn rất nhiều.

Ánh mắt sáng ngời, còn có gương mặt phúng phính nét trẻ con, hơn nữa ngũ quan tinh xảo, nhìn vào muốn nhéo nhéo bóp bóp vài cái.
Ngay tối hôm qua bị lạnh, tinh thần có chút uể oải cũng nhu nhược đáng thương vô cùng.
Toraki nhéo nhéo mặt mình, nhìn gương: "Quả nhiên có thịt nhiều đẹp hơn."
Tự luyến xong, Toraki đi phòng tắm chuẩn bị tắm rửa.
Chỉ cảm giác giống như có chỗ nào không thích hợp lắm.
Toraki cau mày cúi đầu.
"!"
"007--!"
007: ⊙ω⊙ ký chủ đại nhân đang gọi ta?
Tính tình Toraki cực tốt mới không mở miệng mắng lời thô tục, cọ xát nửa ngày, Toraki rốt cuộc miễn cưỡng tiếp thu thứ khác lạ trên người, ý thức được đây là sự thật, đã không thay đổi điều kiện được Toraki đen mặt tắm xong, thay quần áo.
Nỗ lực để mình không nghĩ đến việc mình có thêm một bộ phận ở phía dưới.
Trách không được 007 nói có thể khiến cậu sinh hài tử, lúc ấy thật ngốc thực thiên chân cho rằng đơn thuần là văn nam nam sinh con, kết quả là hải đường (song tính)?
Haizzz.
Thở dài, Toraki tìm ra một cái khẩu trang màu đen trong cặp sách mang lên, đếm tiền ở trong túi, chuẩn bị đến tiệm phía dưới mua thuốc.
Tuy rằng cơ thể này có thêm một bộ phận, trong chốc lát cậu vẫn chưa thể tiếp thu, nhưng tốt xấu gì cậu vẫn muốn có một thân thể khỏe mạnh, cho nên cần phải chiếu cố thật tốt mới được!
Hôm nay là cuối tuần, trên đường người rất nhiều, nhưng đại đa số đều là học sinh ôm bóng rổ.
Không hổ là tiểu thế giới lấy bóng rổ làm chủ nha.
Thật ra cậu cũng không biết chơi bóng rổ, nên tiếp cận thiếu niên bất lương bạo kiều Haizaki Shogo như thế nào? Toraki đi vào một tiệm thuốc, vừa mua thuốc đã nghĩ đến.
Xách theo thuốc, vốn dĩ tính toán về nhà nghỉ ngơi, đột nhiên Toraki lại nhớ tới, gần đây hình như có một đường dẫn đến sân bóng rổ, còn có không ít học sinh trung học.
Xoay người đến quầy bán quà vặt mua bình nước, chuẩn bị uống thuốc ở sân bóng, thuận tiện thử vận may, nhìn xem có thể gặp được nhân vật chủ tuyến hay không.
Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha, bên trong Kuroko No Basket có quá nhiều người viết Akashi Seijuro, cũng là vai ác, vì sao Haizaki không xứng được viết đến! O (′^`) o.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận