Xuyên Nhanh Làm Một Người Cha Tốt
26.
Bởi vì vẫn chưa lên thị trấn cho nên vẫn chưa mua được dê cái về, tạm thời chưa thể làm sữa dê được. Nhưng đôi khi anh sẽ nấu một ít nước ô mai hoặc canh đậu xanh, sau khi ướp lạnh và bỏ vào cốc giữ nhiệt có thể để Trương Tử Hạo mang đến trường.Mùa hè này thật sự là quá nóng, ăn nhiều đồ ăn có thể giải nhiệt cũng tốt.
Về phần đồ ăn của hai cha con bọn họ, bởi vì ngày đầu tiên các bậc phụ huynh và những bạn nhỏ khác đã nếm được vị ngon, nhất là những đứa trẻ tham ăn kia, nên mỗi ngày đều phải đến trao đổi với hai cha con Trương Viễn Tiêu.
Vì để cho con trai thiết lập mối quan hệ tốt với các bạn học khác, mỗi ngày Trương Viễn Tiêu cũng chuẩn bị thêm một ít thức ăn. Không chỉ vậy, thậm chí một số phụ huynh còn nói sẵn sàng trả tiền để Trương Viễn Tiêu bán cơm cho con cái bọn họ ăn mỗi ngày.
Trương Viễn Tiêu nghĩ tay nghề của mình tốt như vậy nếu như đi bày sạp bán cơm hộp chắc chắn sẽ làm ăn rất khá, nhưng đời này anh đã quyết định tập trung vào vườn cây ăn quả. Vì vậy anh đã từ chối việc kinh doanh mà các bậc cha mẹ đưa đến cửa.
Tuy rằng Trương Tử Hạo không thích đồ ăn cha nấu bị người khác chia mất, nhưng trong khoảng thời gian này đã có không ít bạn bè chủ động nói chuyện với cậu bé, cậu bé cũng rất vui.
Hôm nay Trương Tử Hạo càng thêm vui vẻ, bởi vì cha nói ngày mai sẽ đưa cậu bé lên thị trấn. Nói là muốn mua một con dê cái, sau này sẽ vắt sữa dê cho cậu bé uống nên để cho cậu bé tự mình đi chọn. Cha còn có dự định trồng hoa quế và cây sơn trà, cha cũng nói để cho cậu bé giúp đỡ chọn. Cậu bé rất sẵn sàng giúp cha mình.
Hơn bốn giờ chiều, chuông tan học vang lên, Trương Tử Hạo thu dọn cặp sách rồi rời khỏi trường.
Tuy trường tiểu học Thanh Thủy nằm ở thôn Thanh Thủy, nhưng vẫn còn cách một khoảng xa nhà Trương Tử Hạo, có thể nói là một người ở đầu thôn, một người ở cuối thôn. Trương Viễn Tiêu ngồi xe điện vài phút là có thể đến, nhưng Trương Tử Hạo đi bộ sẽ mất khoảng hai mươi phút.
Nhưng điều này chẳng là gì với Trương Tử Hạo và trong trường hợp thời tiết quá xấu thì cha sẽ đích thân đưa cậu bé đến trường.
Trương Tử Hạo đi trên đường, trong tay còn ôm một cái cốc giữ nhiệt. Trong cốc giữ nhiệt là nước ô mai còn xót lại của buổi sáng, hơn nữa còn rất mát lạnh. Trương Tử Hạo rất thích nước ô mai nên luôn để lại một ít đến khi tan học sẽ uống.
Cậu bé dừng lại ở ven đường, mở bình giữ nhiệt ra rồi ngửa đầu lên, cái miệng nhỏ bé kề sát vào miệng bình giữ nhiệt, định sẽ uống hết nước ô mai còn lại. Nhưng Trương Tử Hạo còn chưa uống được thì chợt có một bóng dáng đột nhiên từ bên cạnh hung hăng đụng tới.
Trương Tử Hạo thấp bé lại đang tập trung uống nước ô mai nên không chú ý, trọng tâm không ổn định ngã xuống đất, bình giữ nhiệt trong tay cũng rơi ra. Bình giữ nhiệt còn chưa tiếp đất, nước ô mai trong bình đã tràn ra ngoài không trung.
Mà bình giữ nhiệt thì bay ra theo hình vòng cung và phương hướng kia lại chính là một con sông nhỏ. Mặc dù nó là một con sông nhỏ nhưng nó cũng rất đầy và sâu.
"Bùm" một tiếng, cái bình giữ nhiệt bằng kim loại rơi xuống sông, trong nháy mắt đã biến mất không nhìn thấy nữa.
Trương Tử Hạo nhìn thấy bình giữ nhiệt rơi xuống nước, hai mắt mở to, theo bản năng đứng dậy chạy tới muốn vớt lên. Nhưng khi cậu bé đến bờ sông thì bỗng dừng lại.
Cậu bé không biết bơi. Hơn nữa trước kia cha đã nói rất nhiều lần, nói nước sông rất nguy hiểm, cho dù là vì nguyên nhân gì thì cậu bé cũng không được xuống nước.
Cậu bé cũng nhớ những gì cha nói ngày hôm trước, cha nói cậu bé đi đem áo mưa cho cha vào những ngày mưa là một ý định tốt, nhưng cậu bé chỉ là một đứa trẻ, nên chú ý đến sự an toàn của bản thân nhiều hơn.
end 26.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...