Chị Linh nói đến như vậy, lại từ chối cũng không thích hợp, Thẩm Thu Nguyệt chỉ có thể đồng ý, “Vậy thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi, cám ơn chị Linh”.
Chị Linh đích thân tiễn cô, mãi đến khi cô lên xe thùng mới về phòng bệnh.
Vừa đến phòng bệnh, Dương Oánh nằm trên giường bệnh vội vàng mở mắt hỏi cô, “Thẩm Thu Nguyệt này rốt cuộc thân phận gì, có thể để chị khách sáo như vậy”.
Dương Oánh mặc dù không quan tâm thân phận của Thẩm Thu Nguyệt, nhưng thái độ của chị Linh làm cô ta rất bất ngờ, chị Linh là người quản lý nổi tiếng trong giới giải trí này, năm đó Hoàn Vũ tốn rất nhiều tiền mời chị ấy về, nhưng năm gần đây sự nghiệp của chị ấy ở Hoàn Vũ cực kỳ hưng thịnh, lãnh đạo cao cấp của công ty gặp chị ấy cũng rất khách sáo, rất hiếm khi chị ấy đối với một người lịch sự như vậy.
Chị Linh nhẫn nại nói: “Thân phận của cô ấy thì tôi đã cho người điều tra rõ rồi, thiên kim của tập đoàn Thẩm Thị, bà chủ tương lai của Hoàn Vũ, cũng không biết sếp Cố để cô ấy đến đây với mục đích gì, nghe nói đại tiểu thư này rất ngang ngược, không biết như thế nào, cô nên cẩn thận, tuyệt đối không thể đắc tội với cô ấy.
“Ngang ngược?” Dương Oánh không tin, “Chị chắc chắn không tra sai người sao? Cô ấy một chút cũng không giống đại tiểu thư kiêu ngạo”.
Mặc dù cô ta chỉ tiếp xúc với Thẩm Thu Nguyệt có nửa ngày, như những chi tiết thì có thể nhìn ra được, cô gái này vừa tỉ mỉ lại thân thiện, trên người cô ấy không có chút bóng dáng của đại tiểu thư kiêu ngạo.
Nói đến đây chị Linh cũng rất nghi ngờ, “Thật sự không giống như lời đồn, nhưng thân phận sẽ không sai, buổi chiều trợ lý Lý cũng chuyên tâm hỏi công việc buổi chiều của cô ấy, nếu như không phải sếp Cố dặn dò, anh ta là một trợ lý sao có thể quan tâm tình hình công việc của một trợ lý mới”.
Dương Oánh nhắm mắt, “Không quan trọng, quản cô ta có mục đích gì, nếu cô ta đến làm trợ lý, vậy thì tôi xem cô ấy là trợ lý là được rồi”.
Thẩm Thu Nguyệt sau khi rời khỏi bệnh viện thì lấy điện thoại ra gọi cho Cố Đật Thần, bây giờ đã 9 giờ tối, cô muốn xác định sếp Cố còn ở công ty hay không, nếu không có ở đó thì cô về nhà, nếu như vẫn ở đó, cô vẫn khó khăn trở về làm tài xế cho anh.
Điện thoại kết nối, cô cũng không mở miệng, giọng của Cố Đật Thần truyền đến, “Đã muộn như vậy, công việc của cô vẫn chưa kết thúc sao?”Nghe được giọng quen thuộc của Cố Đật Thần, Thẩm Thu Nguyệt có chút ấm ức nói: “Công việc của tôi vừa kết thúc, anh vẫn còn ở công ty sao?”“Vẫn còn, cô đến công ty đi”.
Thẩm Thu Nguyệt nghe được sắc mặt trầm xuống, cô đã mệt như vậy, còn phải khó khăn trở về làm tài xế cho tổng tài, người khác đều là đầy tớ thân phận tiểu thư, cô thì ngược lại, thân phận đầu tớ tiểu thư, thiên kim nhà giàu làm công việc để chán chó.
Lúc trở về công ty đã 9 giờ tối, đến tầng 13, Cố Đật Thần vừa hay cũng đã kết thúc công việc hôm nay đang thu dọn đồ rời khỏi.
Hai người cùng khi ra khỏi công ty, Cố Đật Thần hỏi cô: “Ăn cơm tối chưa?”Thẩm Thu Nguyệt ấm ức nói: “Không có, lúc công việc của Dương Oánh kết thúc thì 8 giờ tối, kết quả cô ấy bị đau dạ dày, tôi đã đưa cô ấy đến bệnh viện, chị Linh đến bệnh viện thì tôi mới về”.
Nói xong đáng thương nhìn Cố Đật Thần, dường như muốn nói: “Sếp Cố, mệt như vậy còn muốn tôi làm tài xế, lương tâm anh không đau sao?”May Cố Đật Thần vẫn có lương tâm, chủ động ngồi lên vị trí tài xế, “Lên xe đi, vừa hay tôi cũng chưa ăn cơm, cùng đi ăn thôi”.
Coi như anh có lương tâm, Thẩm Thu Nguyệt vui vẻ lên xe.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...