Thẩm Thu Nguyệt ngơ nhác nhìn Cố Đật Thần đang ăn, cho rằng anh ghét bỏ quá nặm sẽ không ăn, không ngờ rằng nể mặt cô suy cho cùng lại ăn món cơm chiên khó ăn như vậy, thật khiến người ta cảm động, sếp Cố quả thực là tổng tài tốt của Trung Quốc.
Thân là nhân viên tốt, Thẩm Thu Nguyệt tự nhiên vì tổng tài giải quyết một tình huống khó khăn và bỏ lại lo lắng, “Cái này, thật sự không gian này cùng thế giới của họ là hai thế giới cùng cấp, cho dù thời gian ở không gian như thế này trôi qua bao lâu cũng không ảnh hưởng đến thế giới trước đây của họ, đợi sau khi họ trở về cũng có thể tiếp tục cuộc sống bình thường, sếp Cố không cần quá lo lắng, anh chỉ cần diễn kịch xong là được rồi, chính là bây giờ trong tay không có kịch bản, anh tự do phát huy là được rồi”.
“Được”, Cố Đật Thần vừa ăn vừa nói.
Thẩm Thu Nguyệt bĩu môi, câu trả lời của anh vẫn có thể tường thuật lại cái gì, vẫn may cô có ý tốt giúp anh giải quyết một tình huống khó khăn và bỏ lại lo lắng, không ngờ đối phương lại không xem là gì, vừa nghĩ cô vừa tức giận xúc một thìa cơm lớn nhét vào miệng, hừ hừ, mặn thật.
Sau đó, hai người im lặng ăn cơm, Thẩm Thu Nguyệt còn chưa ăn hết một nửa, Cố Đật Thần đã đặt thìa xuống, “Được, tôi ăn xong”.
Trước khi Thẩm Thu Nguyệt nuốt thức ăn, cô nhìn chiếc đĩa sạch sẽ và trống rỗng của đối phương, nhai và nói: “Vậy thì sếp Cố anh nên lên lầu nghỉ ngơi sớm đi, lát nữa tôi rửa là được, anh nhớ uống nhiều nước”.
Suy cho cùng cơm chiên trứng rất mặn, anh thậm chí còn ăn hết cả đĩa.
Nhìn quai hàm phồng lên như chuột mũn mĩn của cô, Cố Đật Thần ân cần rót một ly nước đặt trước mặt cô, “Vậy tôi lên lầu trước, cô ăn từ từ, đừng để nghẹn”.
Thẩm Thu Nguyệt vẫy tay với anh, “Cám ơn, vậy sếp Cố ngủ ngon”.
Cố Đật Thần cảm thấy có chút buồn cười, đây là lần đầu tiên có một cô gái không chú ý hình tượng như vậy trước mặt anh, nhưng điều đó không gây khó chịu.
Nghĩ rằng đã hứa nấu ăn cho Cố Đật Thần, trước khi đi ngủ Thẩm Thu Nguyệt đặc biệt đặt đồng hồ báo thức thành 7 giờ, dự định ngày mai sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, thể hiện thật tốt trước mặt sếp Cố, một nhân viên tâm tận như cô, hy vọng sau khi trở lại hiện thực ông chủ có thể thăng chức và tăng lương cho cô.
Bảy giờ sáng đồng hồ báo thức vừa reo, Thẩm Thu Nguyệt liền dậy, tắm rửa sơ qua, cô vào bếp bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, nghĩ rằng tổng tài luôn giải quyết rất nhiều công việc khó khăn, nên cô nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng, sau đó bắt đầu lúc bảy giờ rưỡi cô ngồi trong phòng ăn đợi Cố Đật Thần xuống lần, kết quả là đợi đợi, 8 giờ, 8 giờ rưỡi, 9 giờ, Thẩm Thu Nguyệt rất vội vàng, sếp Cố này rốt cuộc là có chuyện gì, lẽ nào hôm nay không cần đi làm? Không tận tâm với công việc như vậy! Trước đây cô nghe đồng nghiệp trong công ty nói sếp Cố là một người cuồng công việc, sao lại đến đây trở thành lười nhác như vậy!9 giờ 15, Cố Đật Thần cuối cùng cũng xuống lầu, Thẩm Thu Nguyệt nhìn thấy anh buồn bã nói rằng: “Sếp Cố, anh hôm nay không đi làm sao? Tôi 7 giờ thức dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh, bây giờ nguội rồi”.
Cố Đật Thần vô cùng kinh ngạc nói: “Hôm nay không đến công ty, hôm qua tôi không nói với cô sao?”“Không!” Thẩm Thu Nguyệt tức giận nắm chặt tay, cố nén lửa giận hỏi: “Hôm nay sao không đến công ty?”Cố Đật Thần nhìn cô không dám lên tiếng, nhướng mày hỏi: “Hôm qua cô mới xuất viện, sức khỏe không tốt lắm, 10 giờ bác sĩ sẽ tới truyền dịch cho cô, cô một mình ở nhà được không?”“Nhà anh không có nhiều người hầu sao?” Thẩm Thu Nguyệt kinh ngạc hỏi, nam chính trong tiểu thuyết của cô là thân phận hào môn, trong nhà có vô số người hầu, sao bây giờ một người cũng không nhìn thấy, lẽ nào là lỗi hệ thống?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...