Xuyên Nhanh Ký Chủ Nàng Vừa Mềm Vừa Ngọt

Edit: Tiểu Manh

“…Tần Việt!”

Kỳ Nam Thành tức giận đến mức gương mặt cũng gần méo mó.

Đáy mắt hắn ta âm u, rời khỏi Tieba*, chuyển hướng sang một mạng xã hội khác.

(*một diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào năm 2003.)

Một con đường không thông thì hắn ta sẽ không lại đào một con đường khác sao!

Ấp ủ ý tưởng này, hắn đến nhóm hóng chuyện của cộng đồng D, lại đăng nội dung bài viết còn nguyên vừa rồi một lần.

Kết quả lần này hình như chết càng nhanh hơn.

Mới vừa đăng lên, thậm chí bản thân hắn ta cũng còn chưa kiểm tra một lần, bài viết đã đột nhiên biến mất.

“…Con mẹ mày!”

Kỳ Nam Thành chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đổi hố nhảy hố.

Kết quả vẫn giống vậy.


Sao hắn ta có thể biết được, ngay từ lúc Tần Việt động thủ với XX, anh cũng đã bắt được địa chỉ IP của người đăng bài.

Đương nhiên là hắn ta nhảy đến đâu, bên phía Tiểu Phương sẽ đi theo đến đó.

Sau một hồi, Kỳ Nam Thành đã không còn nơi nào để đi.

Lưng càng ớn lạnh mơ hồ.

Vì sao Tần Việt có thể vươn tay dài như vậy trên internet…Hơn nữa, mỗi lần đều có thể bắt được hắn ta ngay lập tức!

Cảm giác này thật sự giống như có một đôi mắt đang nhìn trộm hắn ta mọi lúc ở nơi tối tăm, khiến hắn ta vô cùng sợ hãi.

Cảm giác ngạt thở càng ngày càng trầm trọng đang nối gót, khiến hắn ta không khỏi cuồng loạn quét bàn, ôm chặt đầu, lâm vào suy nghĩ im lặng…



Còn bên kia, phòng phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh.

Trên bàn của Hạng Tinh, cô ăn đến mức chỉ còn lại một khay sôcôla cuối cùng.

Khay sôcôla này có hình vỏ sò, hơn nữa hình như là sản phẩm mới chưa từng ăn, cô vui vẻ để đến cuối cùng.

Trong một đống tên lửa lớn, cô hơi chờ mong cầm lấy một viên, bỏ vào trong miệng.

Nhẹ nhàng cắn nát, một hương vị sốt đậm đà thấm vào ruột gan, thoáng chốc tràn đầy khoang miệng.

Nếm mùi vị hơi kỳ lạ này, Hạng Tinh hơi sửng sốt, lại đột nhiên trừng lớn đôi mắt ướt mềm.

Đây là …sôcôla nhân rượu.

Hơn nữa không phải siro pha với nước, mà là rượu thật!

Đầu của cô lập tức đứng máy một giây.

Không, không xong rồi.

Cô không biết uống rượu…

Quả nhiên, vừa nghĩ xong, cô đã cảm thấy trong đầu hơi choáng váng.


Nhưng hiện tại là giai đoạn phát sóng trực tiếp, nếu cứ ngã đầu xuống như vậy…

Hạng Tinh đột nhiên nhớ đến hình ảnh xấu mặt trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của nguyên chủ đời trước, không khỏi đột nhiên lắc đầu.

Không được, phải tiếp tục kiên trì.

Dù sao cũng chỉ mấy viên mà thôi, hẳn là sẽ không có chuyện gì…

Nghĩ vậy, vì đánh nhanh thắng nhanh, cô nuốt hết sôcôla trong miệng, ngay sau đó lại cầm lấy viên tiếp theo.

Cắn nó, lại là một mùi rượu khác ập vào.

Cô càng choáng váng…

Cũng may, Áp Áp bên cạnh đang ợ hơi vuốt lông rất nhanh đã ngửi thấy mùi rượu mơ hồ kia.

[…Rượu?]

Nó thắc mắc, không khỏi nhìn thoáng qua Hạng Tinh.

Chỉ thấy trên đôi má tròn trịa phúng phính của cô thực sự bay lên hai đám mây ửng hồng.

Cả người cũng hơi lung lay sắp ngã.

Áp Áp sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bàn, nhanh chóng kêu hai tiếng quạc quạc với Hạng Tinh, [A Tinh! Cô đừng ăn!]

[…]


Cô cũng không để ý đến nó, bàn tay nhỏ múp míp vẫn vươn về phía khay.

Áp Áp lo lắng đến mức như lửa đốt lông mông.

Hết cách, nó chỉ có thể vỗ cánh phành phạch bay xuống đất, bước lắc lư về phía Tần Việt, vừa kêu quạc quạc vừa xông lên.

“…Quạc quạc quạc!”

Áp Áp uốn éo người xuyên qua bàn hội nghị, đi đến dưới chân Tần Việt, gắng sức cắn ống quần của anh.

Cuối cùng cũng kéo nam nhân đang nhanh chóng đánh mấy trở lại thực tế.

“Sao vậy?”

Anh khẽ hỏi theo bản năng, rồi lại đột nhiên nhận ra gì đó, nhanh chóng nhìn vào màn ảnh hình chiếu.

——

Bận đi làm nên edit xong chưa đọc lại, có lỗi gì thì mọi người nhắc tui nha (#^.^#)

☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận