Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Iris
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Chiếc xe đang chạy với tốc độ đều đều thì bất ngờ lao thẳng vào một gốc cây lớn. Ngay khi chiếc xe chuẩn bị tông vào gốc cây thì tài xế đã nhảy ra khỏi xe.
“Rầm!”
Một tiếng va chạm lớn vang lên, chiếc ô tô lao thẳng vào gốc đại thụ bên đường, toàn bộ khoang lái bị biến dạng trong tích tắc. Đúng lúc này, một gốc cây to ở bên cạnh không rõ nguyên nhân gì mà đổ ập lên xe làm nó bẹp dúm.
Bất kể là khoang lái hay khoang ghế sau đều bị ép đến dẹp lép và vẫn đang bốc khói.
Xung quanh xuất hiện rất nhiều thợ săn mặc áo choàng đen, bọn họ vây quanh chiếc xe đến mức không có khe hở.
Sau một hồi chờ đợi, chiếc xe vẫn không hề có động tĩnh. Nhóm thợ săn đã hết kiên nhẫn, kẻ cầm đầu nói: “Đi kiểm tra, xem cô ta có bị thương không.”
Không thể nào cứ như vậy mà giết được ma cà rồng, đã lâu vậy rồi mà không có phản ứng, cũng không có ai bước ra khỏi xe thì rất có thể Ly Kanali đã bị đè hoặc bị thương.
Nhân cơ hội này một dao đâm chết Ly Kanali là tốt nhất.
Hai tên thợ săn cầm dao bạc từ từ tiếp cận chiếc xe bẹp dúm.
Xe đang bốc khói, trên mặt đất còn có xăng bị rò rỉ ra từ bình xăng.
Bọn họ cúi người cẩn thận kiểm tra xem có ai bên trong hay không.
Đúng lúc này, bỗng có một chiếc bật lửa từ đâu bay tới và rơi xuống đất, ngay lập tức xăng trên mặt đất bị đốt cháy. Ngọn lửa hừng hực nhấn chìm hai tên thợ săn trong phút chốc.
“Không ổn, mau lui lại, xe sắp nổ.” Thợ săn cầm đầu hét lên.
Tuy nhiên khi bọn họ phản ứng lại thì đã hơi muộn. Ngọn lửa bùng cháy quá nhanh, chiếc xe phát nổ trong tích tắc, vòng vây của thợ săn xung quanh xe bị nổ tan tác. Nhiều thợ săn cũng bị vụ nổ lan đến làm bị thương.
Nguyễn Tiểu Ly ngồi trên cây cười: “Hahaha, thật là ngu xuẩn.”
Từ sớm cô đã phát hiện ra tài xế có vấn đề, do đó khi hắn đạp ga cô đã lặng lẽ nhảy ra khỏi cửa sổ.
Mặc dù dịch chuyển tức thời của ma cà rồng không thể đi một quãng đường quá xa, nhưng với khoảng cách ngắn thì vẫn có thể làm bọn chúng không thấy cô được.
Aiz, đáng tiếc là chiếc siêu xe của cô cứ vậy mà hỏng rồi.
Tiếng cười của Nguyễn Tiểu Ly thu hút sự chú ý của thợ săn, khiến bọn họ vô cùng ngạc nhiên. Sao cô ta lại ở trên cây, không phải ở trong xe ư?
“Là mày vứt cái bật lửa kia?”
“Đương nhiên.” Nguyễn Tiểu Ly ngồi trên cây đung đưa hai chân.
“Sắp chết đến nơi rồi mà còn đắc ý. Bao vây cô ta, hôm nay nhất định không để cô ta chạy thoát.” Tên thợ săn hoàn toàn nổi giận.
Nguyễn Tiểu Ly nhìn đám đông nghìn nghịt ở bên dưới: “Còn đông hơn lần trước mấy lần. Các người đúng là rất coi trọng ta.”
“Ma nữ, hôm nay mày chắc chắn sẽ chết!”
“Chậc, tự tin như vậy?”
Đối mặt với số thợ săn gấp mấy lần lần ám sát trước, Nguyễn Tiểu Ly không hề hoảng sợ, thậm chí còn khiêu khích họ.
Thợ săn lấy dây thừng trên người ra, dây thừng rắn chắc có một đầu gắn móc bạc, sau đó bọn họ ném sợi dây về phía Nguyễn Tiểu Ly. Nếu cái móc bạc kia móc vào thịt thì chỉ kéo được một miếng thịt to rồi cũng sẽ trở nên vô dụng.
Nguyễn Tiểu Ly nhanh chóng né tránh, thậm chí còn nắm lấy sợi dây rồi kéo tên thợ săn té lăn ra đất.
Nguyễn Tiểu Ly khinh thường ném sợi dây đi, sau đó thoáng nhìn vào lòng bàn tay mình: “Chậc, hóa ra trong dây có sợi bạc, bảo sao lại đau như vậy.”
Nhóm thợ săn không nói gì, liên tục tấn công Nguyễn Tiểu Ly. Nguyễn Tiểu Ly nhảy khỏi cây, đồng thời rút ra một con dao ngắn từ thắt lưng.
Kể từ lần bị ám sát trước đây, Nguyễn Tiểu Ly đã rút ra bài học cho mình là phải mang theo vũ khí.
Vũ khí của bọn thợ săn này cắt tay cô…
Trên tay Nguyễn Tiểu Ly là một con dao găm với tay cầm được nạm hồng ngọc, sử dụng rất thuần thục.
Cô nhanh chóng di chuyển, một dao là một cái cắt cổ, một đám thợ săn ngã xuống.
Nguyễn Tiểu Ly bất cẩn chạm vào áo choàng của một thợ săn, chiếc áo này cũng được mạ một lớp bạc ở bên ngoài...
“Áo choàng phủ bạc còn có thể đen thành như vậy, các người ở dơ quá đi.” Thiếu nữ một tay giết người, một tay bịt mũi tỏ thái độ chê bai muốn chết.
Khi nhóm thợ săn nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận, điên cuồng tấn công Nguyễn Tiểu Ly.
Khắp khu rừng đều là âm thanh của giao tranh, vẫn như lần trước, tiếng động lớn đến đâu cũng không thể thu hút được người khác tới.
Đúng là sau lưng có nhân vật lớn hỗ trợ thì không tầm thường mà.
…
Trời dần sáng, hôm nay Kiều Huệ Nhi ở lại dọn vệ sinh, dọn xong thì mới rời khỏi học viện.
Cô đeo một chiếc túi vải ở một bên vai, trong túi là bài tập về nhà. Bình thường sách giáo khoa của cô đều để ở trường, mỗi ngày chỉ mang sách cần thiết và bài tập về nhà để giảm bớt khối lượng trong túi.
Mặc dù trời đã tờ mờ sáng nhưng bên trong khu rừng có quá nhiều cây cối che phủ nên sắc trời vẫn còn đen nhánh.
Trước đây Kiều Huệ Nhi vì lo sợ gặp phải ma cà rồng nên vẫn thường đi đường nhỏ về nhà, gần như là mò mẫm mà đi. Bây giờ không còn ma cà rồng nào làm tổn thương cô nên Kiều Huệ Nhi bắt đầu đi đường lớn.
“Sao hôm nay lại không thấy bóng dáng ai trên đường vậy nhỉ?”
Kiều Huệ Nhi đi ra đường lớn nhưng vẫn chẳng thấy một ai thì cảm thấy có chút kỳ quái.
Lẽ nào cô dọn dẹp quá muộn nên mọi người đã về hết rồi?
Không có ai cũng tốt, Kiều Huệ Nhi thích đi bộ yên tĩnh một mình thế này.
Đi về phía trước một lúc, sau đó rẽ vào khúc cua, tiếp tục đi bộ khoảng hai mươi phút nữa là đến nhà, Kiều Huệ Nhi suy nghĩ đường đi ở trong lòng.
Nhưng càng đi tới, bên tai lại loáng thoáng nghe thấy một vài âm thanh là lạ.
Kiều Huệ Nhi bước chậm lại, cẩn thận lắng nghe, hình như âm thanh kia phát ra từ đoạn đường ở phía trước.
Có chuyện gì xảy ra ư?
Bị sự tò mò thúc đẩy, Kiều Huệ Nhi tiếp tục đi về phía khu vực phát ra âm thanh, nghe như là đang đánh nhau.
Lý trí nói với Kiều Huệ Nhi nếu là đang đánh nhau thic tốt hơn hết là cô không nên đến đó, miễn cho bị ngộ thương. Thế nhưng khi Kiều Huệ Nhi định quay người bỏ đi, đột nhiên cô nghe thấy tiếng ai đó hét lên.
“Ly Kanali, hiện tại mày rất mệt, ngoan ngoãn mà chịu chết đi.”
“Ma quỷ, hôm nay mày trốn không thoát đâu.”
Ly Kanali?
Kiều Huệ Nhi không chắc lắm những gì mình vừa nghe được, nhưng tóm lại cô sẽ không quay về. Cô bước bước chân hướng về nơi đánh nhau bên kia mà đi.
Cả một mảnh rừng đã bị phá hủy, sức mạnh của ma cà rồng thật kinh khủng, một khi bùng phát thì tùy tiện đập nát vài cái cây là chuyện dễ dàng.
Trong khi sử dụng sức mạnh của ma cà rồng, Nguyễn Tiểu Ly cũng vừa cầm dao găm để nhanh chóng kết thúc sinh mệnh của các thợ săn.
Nhưng hôm nay có quá nhiều thợ săn, cảm giác như giết mãi không hết.
Nguyễn Tiểu Ly tính toán, cảm thấy thời cơ đã đến, có thể rồi.
Tiểu Ác: “Cô giết tới nghiện rồi à? Nếu chưa đã ghiền thì đánh thêm một lát cũng được, dù sao cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch của cô.”
Kế hoạch hôm nay của Nguyễn Tiểu Ly là giả chết…
Nếu đám người kia muốn cô chết thì chắc chắn sau khi cô chết chúng sẽ được ích lợi gì đó, sau đó thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch.
Vậy thì chi bằng giả chết, làm người đứng sau lộ mặt. Tiếp theo cô sẽ làm một hồi bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau. Đây là kế hoạch hôm nay của Nguyễn Tiểu Ly.
Một kế hoạch rất nguy hiểm, tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm. Đây cũng là lý do tại sao khi đó Lucerne Morris nghe xong lại không đồng ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...