Bị tấn công bất ngờ Úc Thư không kịp phản ứng, lúc nhớ ra mình cần phải chạy, người áo đen đó đã gần đến chỗ cô ta.
Cô ta xoay người chạy về một hướng khác, nhưng vì mang giày cao gót chạy bất tiện, cô ta bị vấp ngã.
Trong lúc cô ta luống cuống cởi giày thì người áo đen đã đến, móc ra một sợi dây thừng thắc vào cổ cô ta.
Úc Thư bị siết cổ đến nghẹt thở, gương mặt đỏ bừng hơi thở yếu ớt, cô ta cố hết sức mò trong túi xách ra một chai nước hoa lớn, đập vào đầu người áo đen.
Hắn bị đau liền buông tay ra, cô ta nhân lúc này vội đứng dậy, bên cạnh là cốc thủy tinh của nhân viên để lại, cô ta vớ lấy rồi đập thẳng vào đầu người kia.
Xong lại vội vàng vớ lấy một mảnh vỡ to rồi chạy đi trốn, đây là tầng 5, nếu đi xuống bằng thang máy thì sẽ bị bắt ngay, vậy lên Úc Thư đã chọn thang bộ thoát hiểm.
Trên tay còn cầm đôi giày, chân vì bị ngã mà rách da chảy máu.
Ngay sau là tiếng bước chân dồn dập của người kia, cô ta vội vàng tăng tốc rồi trốn vào một nhà kho tối có nhiều góc khuất.
Dù đã chạy một đoạn dài nhưng Úc Thư không dám thở mạnh, cố gắng điều chỉnh hơi thở nhẹ hết mức có thể.
Dần dần tiếng bước chân tiếp cận, âm thanh mở cửa phát ra như tra tấn tâm lý Úc Thư, chợt tiếng bước chân dừng lại.
"Tìm thấy cô rồi!"
Đột nhiên bị phát hiện khiến Úc Thư giật mình, hét toáng lên, cô ta dùng tay cầm mảnh vỡ rạch một vết trên lòng bàn tay của người kia, rồi tiếp tục đứng dậy bỏ chạy.
Lần này không dám trì hoãn, cô ta chạy một mạch hết sức xuống hầm gửi xe, bên dưới chỉ còn đúng một chiếc xe.
Úc Thư nhanh chóng lên xe chạy ra ngoài, bên trên vẫn còn bác bảo vệ canh cửa trực đêm, thấy cô ra liền cho cô qua, nhưng mà ông chỉ thấy lạ vì biểu hiện cô hoảng loạn.
Úc Thư về nhà cũng không dám gọi báo cảnh sát, sợ báo rồi lại không biết khai lý do tại sao, có khi còn bị lộ chuyện ác cô ta làm.
Sau khi về Úc Thư vào nhà tắm rửa sạch qua một lượt, sau đó leo lên giường trùm chăn, tay chân run rẩy.
Cũng không biết cô ta thiếp đi từ khi nào, buổi sáng mở mắt vô cùng mệt mỏi.
Đến công ty dường như chưa có chuyện gì xảy ra, cô ta tưởng khi đến công ty sẽ thấy cảnh, mọi người thấy hiện trường hổn độn như vậy có thể sẽ báo cho bảo vệ xử lý hoặc cảnh sát gì đó.
Nhưng không, cứ như vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, hiện trường bình thường giống như đã có người dọn dẹp qua, biểu hiện của mọi người đều bình thường.
Nếu không phải không ai biết chuyện này, cô còn tưởng tất cả vì cô ra lệnh mà đều giả vờ không biết, điều duy nhất khiến Úc Thư vẫn luôn tin tưởng hôm qua cô ta bị rượt đuổi, chính là chiếc cốc của một nhân viên bị mất, mà hôm qua cô ta đã dùng nó đập vào người áo đen.
Vào phòng làm việc, cô ta suy nghĩ lại, nhớ đến dáng vóc của người kia, vô thức nhìn về phía Lạc Tuyết mà so sánh.
"Gần bằng, nếu như cô ta không mang giày thì có lẽ thấp hơn..."
Lại nhớ đến vết thương ở lòng bàn tay của người kia do cô ta làm ra.
Úc Thư chỉ đành chờ đợi thời cơ đến.
Lúc thấy Lạc Tuyết đi vào khu lấy nước, Úc Thư liền biết cơ hội đến, cô ta cùng bước vào khu lấy nước, giả vờ lấy nước đổ vào cốc sau đó lại xoay người đi ra, dàn dựng cảnh bị té rồi đổ nước vào tay Lạc Tuyết.
Vì là nước được lấy từ bình đun nên còn hơi nóng, đổ vào tay làm da đỏ lên.
Úc Thư giả vờ lo lắng muốn xem tay Lạc Tuyết rồi luôn mồm nói xin lỗi.
Trên lòng bàn tay lành lặn không có gì cả, cô ta sợ mình nhớ nhầm lại xem tay còn lại, cũng chả có gì cả.
Cô rất rõ ràng hôm qua đã rạch một đường vào tay người kia, người đó còn la lên chứng tỏ đã bị thương, cũng có lẽ thật sự không phải Dịch Mẫn thật.
Cũng đúng, sức lực của người kia lớn như vậy, sao có thể là một cô gái.
Điều này khiến cô ta thở phào, lại bắt đầu rơi vào lo lắng.
Rốt cuộc hắn là ai?!
Cùng lúc, ở một nơi khác, cha Úc đang dự một cuộc hội nghị thì thư ký riêng đến, thì thầm vào tai ông ta rồi đưa điện thoại ra.
Hình như có tin nhắn gửi đến, ông ta mở ra xem trước hết là một đoạn tin nhắn.
[Tặng ông món quà bất ngờ]
Sau đó lại có một đoạn video gửi đến.
Cha Úc sợ là việc xấu nên không dám mở âm.
Trong vid đầu tiên là một nữ sinh bị bắt nạt ngồi bệt xuống đất khóc lóc, sau đó chuyển cảnh, xung quanh là vài học sinh, nhìn đồng phục chắc là học sinh trường cấp hai nào đó.
Và một thân ảnh quen thuộc lướt qua trong vid, nữ sinh khoanh tay đứng đằng kia, lộ ra một nụ cười nhếch giống như khinh bỉ lại giống như thỏa mãn.
Nữ sinh bị bắt nạt liên tục cầu xin, sau đó bò đến chỗ của nữ sinh đang cười kia, nhưng cô ta đã đá nữ sinh đó ra, sau lại giống như ra lệnh cho nam sinh bên cạnh làm gì nữ sinh kia.
Xem đến đó cha Úc nhíu mày, sau khi bị nhắc đến vài lần ông mới tiếp tục lắng nghe mọi người, rồi lại âm thầm ra lệnh cho thư ký cất điện thoại đi.
Khi về, thư ký đưa điện thoại lại cho cha Úc, ông vào phòng làm việc của mình mở tài khoản đã gửi cho mình ra, lại có thêm tin mới.
[Bất ngờ không? Tôi còn món quà thứ hai nữa, cho ông xem!]
Bên dưới là một bao bì vàng, giống như một tập tài liệu, hình ảnh chuyển tiếp làm cha Úc không thể nào quen hơn được.
Đó là chứng cứ mà những năm trước ông ta bắt đầu thâu tóm công ty, âm thành cài người phản bội hồng đoạt được công ty của một người, ép buộc một cặp đôi nắm giữ một phần lớn cổ phần của công ty giao ra, sau đó không thành đã dàn xếp người giết chết họ, ngụy tạo bằng chứng tai nạn xe.
Lúc đó ông ta vẫn chưa thành công như bây giờ.
Cha Úc vội vàng mở két sắt ra lục lọi một hồi, quả thật không còn thứ đó nữa, lại vào phòng phòng Úc Thư, muốn tìm con gấu bông, nhưng cũng chả còn gì nữa.
Lúc này tin nhắn lại đến.
[Tìm cũng vô ích, trong tay tôi chính là bản gốc thứ ông muốn, ông biết ai đưa nó cho tôi không?]
[Chắc ông cũng đoán được, con gái yêu quý của ông tặng ông một món quà lớn^_^]
Bây giờ cha Úc hoàn toàn không thể bình tĩnh được, yêu cầu thư ký tìm ngay địa chỉ của tài khoản này.
Nhưng mang lại thất vọng cho ông ta đó là tài khoản ảo dùng một lần..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...