Amber vừa tắm xong, hơi nước vẫn còn lượn lờ, mọi thứ như được phủ một tầng sương mờ.
Cả cơ thể như vừa được dễ chịu, làn da vốn trắng nõn bị nhuộm hồng, ấm áp hương thơm.
Thỏa thỏa chính là một yêu tinh sống, mê hoặc lòng người.
Nàng vừa nằm lên giường, định chuẩn bị nhắm mắt đi ngủ thì cánh của bị mở phăng ra.
Cung điện này quả thực như chốn không người, thích vào là vào, thích ra là ra.
Amber vừa định mở miệng châm biếm Danielle vồ lấy nàng đẩy ngã xuống giường.
Bên dưới là cơ thể mềm mại, hắn tựa vào cổ nàng, duỗi tay quấn chặt, hít lấy hương thơm trên cơ thể nàng.
Là cẩu sao! Amber quả thật muốn mắng một tiếng.
"Amber.." Danielle thì thào, si mê lại điên cuồng, độc chiếm dục không kìm được mà tràn ra bên ngoài.
"Hệ thống, Danielle lại uống lộn thuốc?" Amber bất lực nhìn con gấu túi đang bám trên người mình, cơ thể nhỏ bé của cô có phải là một cái cây mà bá vai ôm cô? Mà một tên to con như hắn ôm cô không cảm thấy xấu hổ ư?
"Không uống lộn thuốc! Nhưng gặp kích thích." Hệ thống tường thuật lại những gì đã xảy ra.
"Không ngờ tên hoàng tử người kia mạnh bạo như vậy, đủ lớn mật!" Dù nói vậy nhưng rõ ràng Amber không mấy vui vẻ.
Nàng cố gắng kéo con người đang bám trên cơ thể mình xuống nhưng nề hà địch nhân quá mạnh, sau những sự cố gắng vô ích, chỉ có thể bất lực buông lơi.
"Không được đi." Hắn hung tợn ra lệnh, giống như một em bé to xác.
Kể từ ngày đó, Danielle bắt đầu càng thêm dán nàng.
Hắn quả thực không có chút kiêng nể nào mà bắt đầu làm càn.
Thậm chí còn dám ngủ chung giường với nàng, tối nào cũng nặc nàng đến thở không nổi.
Nhưng thứ khiến Amber sợ hơn chính là người huynh đệ bên dưới của hắn.
Lúc nào cũng chờ sức phát động khiến nàng không khỏi lo lắng tới trinh tiết của bản thân.
Bởi vì ở gần mà nàng cũng phát hiện ra một số sở thích cá nhân của Danielle.
Nàng nhìn người đàn ông đang chăm chú tô móng tay cho nàng, hỏi hệ thống: "Ngươi có chắc thế giới này sụp đổ không phải vì Danielle tìm được bạch mã hoàng tử của mình rồi bỏ trốn chứ?"
Biết đâu giả gái lâu rồi lại muốn trở thành con gái thật sự!
"Cô biết mà?" Hệ thống mắt cá chết trả lời.
Amber không mở miệng nói thêm gì.
Nếu không phải tối nào người anh em của Danielle cũng cộm nàng chịu không được thì có lẽ Amber sẽ tin.
Danielle chỉ dám dừng lại ở ôm ôm nắm tay, hôn hôn mà không dám bước xa hơn.
Hắn muốn, muốn chết đi được.
Nhưng nếu chỉ chiếm được thân xác của nàng, hắn mới không cần.
Hắn làm nàng thích ứng dần, nước ấm nấu ếch xanh.
Muốn làm nàng quen thuộc với sự tồn tại của hắn.
Nhưng hắn sắp chịu không nổi rồi!
"Ta có bao lâu thời gian ở thế giới này, hệ thống?"
"Đến khi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh.
Cô có quyền rời đi hoặc ở lại đây đến khi cơ thể này tự nhiên chết đi.
Vốn mệnh cách của cơ thể này đã hết nên nếu không có gì xảy ra thì cô cũng chỉ có thể sống được thêm 2 năm nữa." Hệ thống thành thực trả lời.
Đã đến lúc hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh.
Danielle ra sự thay đổi của Amber, nàng không còn quá bài xích sự tiếp xúc với hắn nữa.
Đôi khi cũng đáp lại hắn, dù mấy chuyện đó chẳng mấy đáng kể.
Nhưng chỉ vậy thôi cũng có thể khiến hắn cao hứng.
Một ngày Amber bỗng nhiên hỏi hắn: "Danielle, ngươi thích ta ư?"
Nàng chống cằm, đôi mắt mở to, lóng lánh nhìn hắn.
"..
Thích." Hắn dừng lại việc tô sơn móng tay cho nàng, sâu thẳm nhìn nàng, sau đó nói.
Ban đầu hắn vốn chỉ muốn chiếm nàng thành cấm luyến, thứ đồ tiêu khiển, muốn trả lại những gì nàng làm cho hắn.
Chỉ là khi nhìn thấy nàng đứng trên đài hành quyết, cả cơ thể mong mong yêu ớt đến nỗi dường như một cơn gió cũng có thể lay động, hắn biết mình trúng độc rồi.
Là độc của của hoàng hậu.
Danielle không biết bản thân mình từ bao giờ đã say đắm được người phụ nữ xấu tính, ngu ngốc, lại kiêu ngạo này.
Càng được nhiều hắn lại càng lòng tham.
Hắn mong chờ sự đáp lại của nàng.
"Ta cũng thích chính mình." Amber gật đầu.
Tình yêu của Danielle trong mắt của nàng chính là lẽ đương nhiên.
Hệ thống có chút vô ngữ nhìn con người đang tự luyến này.
Kịch bản đâu có trả lời như thế.
Chẳng phải lúc này nữ chính nên trả lời ta cũng yêu chàng, sau đó hai người sẽ đi đến kết thúc hạnh phúc sao!
"Ngươi sẽ cho ta tất cả mọi thứ?"
"Có thể."
"Đại lục này thì sao?"
"Nếu nàng muốn."
"Vậy ngươi sẽ chết vì ta chứ?" Nàng ngây thơ mà nói ra lời tàn nhẫn.
"..
Không thể." Danielle nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, đặt trên đó một nụ hôn.
Tiểu ác ôn này của hắn đúng là được voi đòi tiên.
Nàng đâu thể chỉ muốn quyền lực, tiền tài mà không cần hắn.
Nếu như vậy, hắn thà kéo nàng cùng chết..
Amber bỗng dưng hôn vào má Danielle, sau đó đứng dậy, chỉ để lại cho hắn một cái bóng lưng yêu kiều.
Hai bên tai của Danielle âm thầm nhiễm hồng, hắn có chút cứng đờ là quay mặt đi để che dấu.
Nhưng làm sao có thể qua được mắt hệ thống.
"Liêu như vậy cũng được sao?" Hệ thống kinh ngạc hỏi Amber.
"Nếu ta nói thích hắn, ngươi đoán hắn có tin không?" nàng hỏi lại hệ thống.
"..."
Hệ thống không nói gì.
Sau tất cả, nếu nó là Danielle nó cũng không tin.
Sẽ chỉ nghĩ rằng Amber tỏ ra yếu thế rồi nhân cơ hội bỏ trốn.
Bản tính Amber vốn kiêu ngạo, giam cầm nàng ấy lại không khác gì bẻ gẫy cánh của nàng.
Người đó là Danielle lại càng không thể, nói gì đến thích.
Nhân loại đúng là quá phức tạp.
Hệ thống đau đầu mà nghĩ.
"Ngươi có muốn ta thích ngươi thêm một chút không?" Đôi mắt Amber mang theo ranh mãnh nhìn Danielle.
Nhưng có vẻ như Danielle vẫn không nhận ra nguy hiểm.
Hắn chính là bị đôi mắt của nàng mê cho thần hồn điên đảo.
Chỉ cần nàng hơi yếu thế một chút cũng có thể khiến hắn thỏa mãn.
Đến khi nhận ra vẫn đề, hắn mang theo bất lực, cùng sủng nịnh nhìn nàng.
Amber cao hứng lấy sơn móng tay, bắt đầu tỉ mỉ sơn lên móng tay của Danielle.
Nàng chăm chú đến nỗi không để ý đến việc khoảng cách hai người ngày càng sát lại.
Thậm chí đến cuối cùng nàng đã lọt tõm trong lòng hắn.
Đôi mắt của Danielle cũng từ sủng nịnh mà trở nên đen tối không rõ.
Nàng thổi thổi để sơn móng tay mau khô.
Nhưng ngay sâu đó, trời đất quay cuồng.
Danielle đè nàng xuống dưới thân.
Nhưng hắn cũng không làm gì cả mà chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Amber.
Nàng cũng mở to mắt nhìn hắn.
Đôi mắt đẹp kia quả thật quá lừa người.
Nàng cũng chính dùng đôi mắt đó để làm bao điều xấu, đặc biệt là lừa gạt hắn.
Vậy mà hắn vẫn như thiêu thân mà lao đầu vào.
Cam nguyện nhảy xuống dù biết đó là một cái bẫy...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...