[ XUYÊN NHANH ] HỆ THỐNG TÂM NGUYỆN
Cốc... cốc
" Vào đi. "
[ Kí chủ, bố nuôi của linh hồn ủy thác đang ở bên trong. ]
- Ông ấy đến đây làm gì?
[ Lâm Tuyết thuê người đưa tin lên diễn đàn trường là kí chủ làm việc ở quán bar, mặc dù có làm ở đó thật nhưng chỉ là bưng bê đồ thôi, đằng này người được cô ta thuê lại viết cái mà hầu rượu, ra vào khách sạn. "
- Lại là cô ta sao, cũng được thôi, ta còn định hết giờ học sẽ đi tìm hiệu trưởng của trường nha. Không ngờ đã có người mời đến.
Cô đẩy cửa bước vào, bên trong là một căn phòng rộng lớn mang hơi thở cổ xưa, thoang thoảng mùi trúc, cực kì dễ chịu. Chính giữa căn phòng, hai người đàn ông chạc tuổi ngồi trên chiếc ghế đặc chế bằng da thú, thấy cô xuất hiện thì đều đưa mắt về phía cô.[ Người ngồi bên trái là bố nuôi của linh hồn ủy thác. ]
Giai Hy dựa theo lời nói của hệ thống nhìn người đàn ông ngồi bên trái kia. Đó là một người đàn ông tuấn tú, mặc dù làm công nhân nhưng ngoại trừ làn da ngăm đen kia thì rất khó để biết được người này lại công việc bốc vác nặng nhọc vì cả người người đàn ông đó đều toát lên được khí chất thân sĩ, nho nhã.
Nhưng chẳng để cô đánh giá "bố nuôi "của mình lâu thêm giây phút nào nữa thì giọng nói của thầy hiệu trưởng cất lên, ẩn chứa sự tức giận khó kiềm chế.
" Em Lâm Giai Hy, mời ngồi, hôm nay tôi gọi em và ba em lên đây là có chuyện quan trọng muốn nói. "
[ Kí chủ, tôi cung cấp cho người một tin quan trọng: vị hiệu trưởng này rất yêu thích những người hiểu biết rộng. Người có thể sử dụng tài trí của mình để tránh việc bị xử phạt a~. ]
- Ồ.
[ Kí chủ đừng trả lời qua loa như thế, nhỡ bị đuổi học thì làm sao có thể tiếp cận Lâm Tuyết và hoàn thành tâm nguyện của linh hồn ủy thác. ]
- Ngươi nói nhiều thật đó, ta tự có tính toán của mình, ngươi cứ ở đó và im lặng là được rồi.
[... ] Nó chỉ lo cho kí chủ thôi mà.
" Vừa hay em cũng có chuyện muốn nói với thầy. Em không muốn làm học sinh của trường này nữa. "
" Lời nói không thể nói bậy, em có biết việc thôi học ở đây sẽ khiến em đánh mất bao nhiêu cơ hội làm việc ở các công ty hàng đầu trong nước. "
" Tiểu Hy, thầy giáo con nói đúng, bây giờ con thôi học ở đây thì rất khó để có thể xin việc trong công ty lớn. " "bố nuôi " ngồi yên lặng bên cạnh sau khi thấy cô muốn thôi học cũng bắt đầu lên tiếng khuyên ngăn." Em biết nhưng chương trình học của trường không thể theo kịp trình độ của em, nếu có thể em muốn làm giáo viên ở đây. "
" Những giáo viên dạy ở đây đều được tuyển chọn cực kì nghiêm ngặt từ những trường học danh giá trong nước cũng như nước ngoài, mặc dù em học rất giỏi nhưng nếu muốn làm giáo viên ở đây thì trình độ vẫn còn kém xa. "
" Thầy chưa thử sao biết được chứ. " Cô vẫn ngồi đó, thản nhiên nhìn vị hiệu trưởng ngồi đối diện, cả người tự tin đến cực điểm.
" Nếu em đã tự tin như vậy thì cũng được thôi, làm được 70 điểm coi như qua. Nhưng nếu em làm không được thì không chỉ bị đuổi học mà tôi sẽ thông báo cho các trường giỏi khác không nhận em vào học, em chấp nhận với cái giá này thì tôi liền sai người chuẩn bị đề tuyển chọn. "
" Chấp nhận. "Ta là giải phân cách đáng eo
" Đề đã chuẩn bị xong nhưng nếu em hối hận thì có thể không làm, tôi sẽ coi như hôm nay chưa có gì xảy ra và em vẫn sẽ được học tại đây. "
" Thầy bắt đầu đi, em còn phải ăn trưa. "
" Hừ, được thôi, thời gian làm là 180 phút, tôi sẽ trực tiếp chấm và thông báo điểm luôn tại đây. " Thầy hiệu trưởng đưa tập đề vừa in cho cô, bất mãn ngồi quan sát Giai Hy làm bài, " bố nuôi " ngồi bên cạnh hiệu trưởng thì lo lắng không thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...