Một tuần sau, Giai Hy đeo mạn che tung tăng dạo phố, tay cầm xiên hồ lô vui vẻ ăn.
- Hệ thống, ngươi cũng có ích thật đó, không còn ăn hại như xưa nữa.
[ Tất nhiên rồi nhưng lần sau người khen tôi có thể bỏ không châm biếm đằng sau được không. Rất tổn thương đó. ]
- Ta sẽ rút kinh nghiệm, không gọi ngươi là đồ ăn hại nữa...
[ Yêu kí chủ nhất ~ ]
- Mà sẽ gọi ngươi bằng phế vật hoặc rác rưởi.
[ … ] Biết ngay kí chủ không thể yêu thương gì mà, nó hờn. Offline đây. Hứ!
- Ngốc nghếch.
[ … ] Đừng nghĩ nó offline mà không biết gì nhá.
Không thèm quan tâm đến hệ thống nữa, cô rẽ vào quán ăn gần đó đánh chén mặc kệ ánh mắt dòm ngó của mọi người với sức ăn khủng bố của Giai Hy. Ngon, đúng là tự do ăn uống thế này mới hạnh phúc làm sao.
“ Tiểu Hy, có phải muội không? “ Vân Bách Triết đi đến, cúi người sát xuống nhìn cô hỏi.
Khụ, khụ. Mẹ ơi, giật cả mình. Ho hết cả hơi, Giai Hy uống một miếng nước cho đỡ nghẹn, ánh mắt ai oán nhìn kẻ gây ra chuyện này đang cười tươi như gió xuân. Cười, cười cái bíp ấy, ngươi muốn hành thích ta phải không. Người liên quan đến Tuệ Ly đúng thật không có ai tốt cả, đều muốn tìm cách giết ta. Không được, để bảo vệ mạng sống, ta phải vùng lên chống trả, giết hết bọn chúng.
Hệ thống ở trong không gian nghe được ý nghĩ của Giai Hy thì run sợ. Kí chủ lại muốn giết người, phải làm sao đây, online chờ gấp.
“ Tiểu Hy, đúng là muội rồi. “
“ Đại ca, huynh làm gì ở đây vậy. “ Cô cười gượng nhìn hắn, che giấu sát ý nơi đáy mắt.
“ Ta đi dạo phố chút, không ngờ lại thấy muội, trùng hợp thật đó. “ Trùng hợp mới lạ, hắn phải tốn 200 tích phân để hệ thống chó chết kia tìm đối tượng công lược đó. Thất bại ở nhiệm vụ trước làm không ít xuyên giả cười hắn. Bao nhiêu công sức như vậy mà đổi lại được hẳn 0,1% hảo cảm, hẳn là 0,1% đó.
“ Ha, trùng hợp thật. “ Trùng hợp đến mức muốn đổ máu luôn đó.
“ Mà ta tưởng muội bị cấm túc chứ nhỉ. “ Vân Bách Triết cợt nhả. Nắm được điểm yếu của đối phương thì cơ hội gặp mặt sẽ tăng cao, hảo cảm chắc chắn sẽ đầy sớm thôi. Mình khâm phục mình thật đó.
Hệ thống công lược 520: Kí chủ lại bị ảo tưởng, cần thuốc chữa bệnh nữa rồi.
“ Đại ca, muội cũng chỉ ham vui thôi mà, đại ca đừng nói với nhị ca nha. “ Muốn uy hiếp ta, hừ, xem ta làm sao chơi chết ngươi.
“ Giữ bí mật cũng được nhưng muội phải đáp ứng một nguyện vọng của đại ca. “
“ Chỉ cần không nói với nhị ca, việc gì muội cũng đồng ý. “
“ Đại ca vẫn chưa nghĩ xong, đợi khi nào tìm được sẽ vào cung gặp muội, được không? “
“ Dạ được ạ. “
Cá đã cắn câu. Đây là ý nghĩ của Giai Hy và Vân Bách Triết lúc này.
Chiều hôm sau, trong tiết trời oi bức, nóng nực, Giai Hy nằm bên cạnh tảng băng to, khí lạnh thổi vào khiến cô thoải mái vô cùng, đôi mắt lim dim muốn thì nha hoàn từ ngoài chạy đến.
“ Công chúa, vương gia có việc muốn tìm người. “
“ Vương gia? Vương gia nào cơ? “ Giai Hy hơi ngơ ngác hỏi.
“ Là vương gia Bách Tiết mới được hoàng thượng phong hào hôm sinh thần 15 của người ạ. “
“ Ồ, ngươi đưa huynh ấy vào đi. Còn tiểu Đào, ngươi đi tìm hoàng thượng đến, nói ta có chuyện gấp muốn gặp, nhưng nhớ là đúng 1 khắc sau mới đưa hoàng thượng đến đây. “
“ Đã rõ thưa công chúa. “ Hai nha hoàn đồng thanh rồi rời đi.
Vân Bách Triết, ta là người có thù tất báo, hơn nữa còn thù rất dai. Coi như ngươi xui xẻo khi động đến ta đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...