Xuyên Nhanh Đại Lão Bệnh Kiều Quá Bám Người


Nữ chính là người mẫu nghi thức trong buổi đấu giá, còn phải mang các vật phẩm đấu giá cho khách VIP ở tầng hai nhìn xem, cũng chính vì chuyện này mà cô ta bị một ông già béo ú đánh thuốc mê, nam phụ cứu cô ta sau đó đưa cô ta vào bệnh viện, hai người cũng từ đây triệt để quen biết nhau."Nhị Nhị là một hệ thống có lương tâm, nó còn bổ sung thêm: "Bởi vì nam phụ đưa cô ta vào bệnh viện, cũng không làm gì cô ta, cho nên nữ chính thay đổi cách nhìn về anh, cho rằng nam phụ là quân tử, không phải người xấu, mối quan hệ của hai người càng tốt hơn ."Nam Khanh ở trong xe nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe những gì Nhị Nhị nói, trong đầu cô nhanh chóng nghĩ về những việc cần làm tiếp theo.“Trong bốn năm đại học, chúng ta phải ngăn bọn họ gặp nhau bao nhiêu lần?” Nam Khanh xoa xoa mũi, có chút phiền muộn.Nhị Nhị nói với giọng lạnh lùng, "Thế nào, chỉ như vậy cô liền mất kiên nhẫn rồi?""Không, chỉ là không nhịn được mà cà khịa một chút mà thôi."Không hề có cảm giác mất kiên nhẫn mà còn cảm thấy rất thú vị.Cô không chỉ có một cơ thể khỏe mạnh, những nhiệm vụ này còn làm cuộc sống của cô phong phú hơn, điều này cũng khá tốt.Sau khi lái xe một giờ, cuối cùng thì đã đến buổi đấu giá.Nơi tổ chức đấu giá là một tòa nhà nổi tiếng, nhìn từ bên ngoài vào trông rất sang trọng.Chiếc xe đắt tiền vừa đến trước cửa, liền có người tới mở cửa xe, thuận tiện giúp đỗ xe.Tuy nhiên, xe của Nam Khanh thường thì không ai được phép lái ngoại trừ tài xế, vì vậy tài xế đã tự mình đi đỗ xe.Vừa xuống xe đã có người dẫn đường cho Nam Khanh: "Cô Nam, mời đi lối này."Trong các buổi đấu giá quy mô lớn, hầu hết mọi người đều ngồi xem đấu giá ở đại sảnh, chỉ một số ít người có thế lực mới được ở trong phòng VIP trên tầng hai, ở đây có trà, đồ ăn cùng với đó là màn hình độ nét cao để xem các vật phẩm đấu giá, một số vật phẩm đấu giá sẽ có người mẫu mang lên ​​để họ xem.Một người nổi tiếng như Nam Khanh, từ khi còn nhỏ đã tham gia nhiều nơi như thế này, những người ở đây đều biết chính xác cô ấy thích phòng nào.

Biết rằng Nam Khanh sẽ đến nên họ đã dọn dẹp phòng riêng từ sớm chỉ chờ đợi cô đến mà thôi.Bước vào phòng riêng, có người hỏi.“Cô Nam, xin hỏi cô muốn uống gì?”“Một ly latte.”“Vâng, cô đợi một chút.”Buổi đấu giá còn ba phút nữa sẽ bắt đầu, Nam Khanh nghiêm túc xem đấu giá.“Nhị Nhị, nếu nữ chính bị đánh thuốc nhớ nhắc ta.”“Được.”Ngăn nam phụ cứu nữ chính, đương nhiên không thể mặc kệ nữ chính rồi.Cố Mục Lâm hẳn là ở phòng riêng bên cạnh, theo như trong trí nhớ, nguyên chủ sở dĩ chọn phòng riêng này chính là bởi vì Cố Mục Lâm ở phòng bên cạnh.Aii, thật là một cô gái si tình, thế nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình a.Trên màn hình, người dẫn chương trình đang khéo léo giới thiệu từng món bảo vật, sau đó bắt đầu màn đấu giá.Nam Khanh cũng nghiêm túc xem đấu giá, thích cái gì liền mua lại, dù sao nguyên chủ cũng không thiếu tiền.Trong những thứ trước đó không có thứ nào khiến cô cảm thấy hứng thú, những thứ tốt thường xuất hiện ở cuối.Quả nhiên, món đồ xuất hiện cuối cùng là một viên đá quý màu xanh da trời.Chiếc hộp vừa được mở ra, ánh mắt của mọi người dưới sân khấu đều sáng lên.Giọng nói của người dẫn chương trình rất lôi cuốn, anh ta nói: "Đây là báu vật cuối cùng của buổi đấu giá này, có tên là Truyền thuyết về biển sâu..."Người dẫn chương trình giới thiệu xong, Nam Khanh nói với những người đang chờ bên cạnh: "Tôi muốn xem nó.""Được ạ."Nhân viên phục vụ mặc vest đi ra ngoài báo cáo, một chút nữa sẽ có một nữ người mẫu mang theo Truyền thuyết về biển sâu lên đây.Còn phải mất một chút thời gian , Nam Khanh đứng dậy đi ra ngoài một lát."Nhị Nhị, Cố Mục Lâm cũng sẽ nhìn viên ngọc này sao?""Có thể."Nếu có, thì nhất định cũng sẽ nhìn thấy nữ chính rồi.Nam Khanh đi đến hành lang và chặn một người phục vụ, người đang chuẩn bị mang trà đến phòng VIP.Nam Khanh kéo lấy cánh anh ta và nói, "Làm cho tôi một việc, anh sẽ được trả một triệu."Người phục vụ bị sốc, nhưng anh ta vẫn cảm thấy động tâm khi nghe được con số một triệu.Nam Khanh trực tiếp lấy tấm séc từ trong ví ra, viết một triệu cho người phục vụ: "Vào phòng VIP 1 và làm bẩn quần áo của Cố Thiếu, một triệu này là của anh." Người phục vụ bối rối: "Nhưng, nhưng ...tôi sẽ bị đuổi việc nếu làm bẩn quần áo của khách."Nam Khanh không nói, nhưng liếc nhìn tấm séc một triệu trong tay.Người phục vụ hiểu ra, anh ta loay hoay một lúc, rồi gật đầu đồng ý.Người phục vụ rời đi, Nam Khanh vào nhà vệ sinh rửa tay, sau đó trở về phòng riêng của mình.


Cố Mục Lâm đang chờ người mang Truyền thuyết về biển sâu lên, thì đột nhiên người phục vụ đang rót rượu bỗng không cầm chắc, rượu liền đổ ra áo khoác và quần của anh ta.Khoảnh khắc rượu đổ lên người Cố Mục Lâm, phòng riêng yên lặng như tờ.


Những người xung quanh sợ chết khiếp.

"Cố...!Cố thiếu." Cố Mục Lâm ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn quần áo ướt sũng, đứng dậy rời đi.


Anh ta đi thay quần áo, thường thì anh sẽ mang thêm một bộ để trong xe.Người trong phòng đấu giá sợ chết khiếp, muốn nói lời xin lỗi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Cố Thiếu, bọn họ không nói được lời nào, xong đời rồi, kết thúc rồi.

Bọn họ là một trong những cổ đông của buổi đấu giá, người phục vụ mà họ đào tạo thực sự đã gây ra sai lầm như vậy, mắc lỗi ngay trước mặt lãnh đạo.Người phục vụ cũng bị sốc, anh ta biết mình sắp bị đuổi việc rồi.Cố Thiếu ở phòng riêng số 1 đã rời đi, vì vậy bảo thạch sẽ được đưa lần lượt cho những phòng phía sau theo số thứ tự.Không để Nam Khanh đợi lâu, tiếng gõ cửa vang lên, nhân viên phục vụ bước ra mở cửa.Tô Huy Huy trên người đang mặc một chiếc váy màu trắng, bưng một cái khay bước vào.Trên mặt Tô Huy Huy trang điểm tinh xảo, mặc một chiếc váy hở hang, tay đeo gang và bưng một chiếc khay, trên khay là một chiếc hộp màu đỏ, bên trong hộp là Truyền thuyết về biển sâu.Một số vệ sĩ đi theo cô ta đứng ở cửa và không đi vào.Truyền thuyết về biển sâu trị giá hàng chục triệu nên khi được nữ người mẫu mang lên phòng VIP, phải có dàn vệ sĩ đi cùng.Tô Huy Huy chuyên nghiệp mỉm cười, vừa định mở miệng thì nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Nam Khanh, lập tức kinh ngạc!“Nam Khanh!”Cô ta kinh ngạc hét lên.Đột nhiên, người ở phòng đấu giá trở nên không vui: “Lễ nghi mà cô được dạy là thế này sao?”Sao có thể trực tiếp gọi khách hàng bằng tên.Người đàn ông xin lỗi nói với Nam Khanh: "Cô Nam, tôi thực sự xin lỗi, người mẫu nữ này là người mới ở đây, cô ấy chưa được dạy dỗ kĩ càng."Nam Khanh không quan tâm đến điều này, nhàn nhạt nói: "Không sao."Người đàn ông cầm chiếc hộp lên: "Cô Nam, mời cô nhìn, Truyền thuyết về biển sâu là bảo thạch, hoàn toàn là là một màu xanh, đẹp không chút tì vết..."Tô Huy Huy rất sợ quản lý ở đây, những người có thể phục vụ khách VIP đều là người chuyên nghiệp, Tô Huy Huy nhìn người đàn ông cúi đầu trước Nam Khanh, đột nhiên nhận ra rằng danh tính của Nam Khanh không đơn giản.Tô Huy Huy nghĩ về một số câu nói mà cô đã nghe ở trường vào buổi chiều.


Nhiều người đã chế nhạo Nam Khanh là một cô gái làng chơi, sống nhờ vào một người giàu có.Thế nhưng sống nhờ vào Sugar Daddy thì có thể ở đây sao?Không phải ai cũng có thể đến phòng VIP.Những người có tiền thậm chí là nhiều tiền cũng chỉ đang ngồi trên ghế dưới hội trường kia.Cô đứng bên lề có chút bất an, cô đến đây để làm người mẫu, mặc dù cô đường đường chính chính, nhưng liệu Nam Khanh có coi cô là...Tô Huy Huy cảm thấy hơi xấu hổ, cô không muốn người khác biết cô ở đây làm một người mẫu nữ.Nam Khanh anh xem xong bảo thạch, hiển nhiên cũng có chút thích."Được rồi, có thể mang nó đi rồi."Tô Huy Huy cúi đầu rời đi với cái khay trong tay, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, nhưng cô ta cũng sợ rằng Nam Khanh khi quay lại trường học sẽ nói ra chuyện cô là một người mẫu nữ ở đây..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận