Xuyên Nhanh Cuộc Giao Dịch Của Thương Nhân Thời Không
Trầm Ngạn nhanh chân lại gần, anh cởi áo vest ra, choàng lên vai cô: "Ai cho em ăn mặc thế này?"
"Anh không thấy đẹp sao?"
Trầm Ngạn lạnh lùng nói: "Đẹp.
"
Đẹp đến mức khiến bất cứ tên đàn ông nào cũng phải phát thèm.
Vẫn là nên xích em ấy lại một chỗ thì tốt hơn.
Tịnh Hề không có cản lại động tác của anh, thản nhiên để người đàn ông khoác áo hộ.
Anh còn gẩy gẩy vài sợi tóc cho cô nữa.
Diệp Y Y đứng lẻ loi một chỗ, nước mắt sắp chảy xuống rồi.
Cô ta tự dưng có cảm giác như thể mình là tiểu tam ấy.
Tịnh Hề nắm lấy tay Trầm Ngạn, cười ngọt: "Ngôn tiên sinh, hai vợ chồng chúng tôi có chuyện muốn bàn với ông.
"
Trầm Ngạn đang không vui khi nghe bé con cười với thằng khác \( người ta hơn anh mười tuổi đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...