Xuyên Nhanh Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Sinh Nhiều Con Tạo Nhiều Phúc
"Bác Chu, tôi đưa thanh niên trí thức đi bệnh viện trước nhé.
” Thím Đại Bàn thấy toàn thân cô gái ướt như này, trời hôm nay cũng không có nắng, dây dưa thêm sợ nàng sẽ cảm lạnh, mà chuyện nàng là cháu dâu của bà ấy đã chắn 8-9 phần rồi nên nói thế nào đi nữa bà ấy cũng phải chăm sóc cháu dâu mình chứ đúng không?
Bác Chu mỉm cười đáp lại: “Cứ đi đi.
”
Phù Cừ cảm ơn: “Cảm ơn bác Chu.
” Sau đó quay sang mỉm cười với thím Đại Bàn: “Làm phiền thím rồi.
”
Thím Đại Bàn vừa đi vừa kéo kéo quần áo của Phù Cừ để chúng không dính sát quá vào cơ thể nàng, may mà Phù Cừ mặc 2-3 lớp quần áo nên cũng không lộ quá nhiều, nếu không… Ở cái thời kỳ còn chưa mở cửa cải cách như này, không biết sẽ bị người ta nói đến cỡ nào nữa.
Phương Tiểu Mai vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn thấy mọi người đều đi hết sạch và không ai để ý đến mình khiến cô ả gần như tức điên lên.
Kính Côn Luân nói Bạch Lung chỉ đến thế giới nhỏ này sớm hơn nàng có chút xíu thôi, thân thể ở thế giới nhỏ cũng không thể chịu tải linh hồn của nàng và Bạch Lung.
Thân thể sau khi bọn họ đến thế giới nhỏ là được kính Côn Luân một lần nữa dùng linh khí ngưng tụ lại ở thế giới này, chẳng qua là thay thế thân phận của nguyên thân mà thôi, cũng cần thiết hoàn lại nhân quả của nguyên thân ở thế giới này.
Cũng tốt, vừa khéo Phù Cư không thích dùng thân thể người khác.
Con trùng hôi Bạch Lung kia sau khi đến thế giới nhỏ đã không còn ký ức ở Dao Trì tiên cảnh núi Côn Luân, chỉ có ký ức của nguyên thân.
Về phần Phù Cừ lại có được ký ức, chẳng qua là vì nàng cần thiết phải hoàn thành được nhiệm vụ mà Tây Vương Mẫu nương nương sắp xếp.
Nói đến nhiệm vụ này Phù Cừ liền nổi cáu, nhiệm vụ của nàng ở thế giới nhỏ ấy thế mà là cùng với Bạch Lung tương thân tương ái, đã vậy còn phải sinh một đám nhóc với hắn nữa.
Phù Cừ là một gốc hoa sen trong Dao Trì ở núi Côn Luân, còn Bạch Lung là con bạch long duy nhất trong Dao Trì ở núi Côn Luân
Từ khi Phù Cừ bắt đầu có thần trí, Bạch Lung đã thích đối nghịch với nàng.
Dao Trì có không ít động thực vật thành tiên, thế nhưng Bạch Lung lại chỉ thích bắt nạt nàng.
Khi ấy tiên lực nàng thấp kém, chỉ có thể lùi về trong nước hóa thành ngó sen, làm gì đấu lại Bạch Lung pháp lực cao cường.
Từ đó nàng liều mạng tu luyện, muốn đánh cho cái con trùng dài chết tiệt kia phục mới thôi.
Trước đó không lâu nàng và Bạch Lung bem nhau một trận, làm ảnh hư hại đến Dao Trì tiên cảnh, rốt cuộc chọc giận Tây Vương Mẫu nương nương.
Nương nương lập tức ném Bạch Lung vào 3000 thế giới rèn luyện, Phù Cừ còn chưa kịp vui vẻ cười ha hả thì cũng bị trừng phạt luôn.
Bạch Lung ở 3000 thế giới rèn luyện, nàng cần thiết đi cùng Bạch Lung, mục đích là làm cho hai bọn họ tương thân tương ái, còn Tây Vương Mẫu nương nương thì yên ổn ở Dao Trì tiên cảnh.
Thần chức của nương nương chính là chúc phúc ban con cho người ta, vì tỏ vẻ hai người bọn họ thật sự biến chiến tranh thành tơ lụa*, nên bọn họ cần thiết ở mỗi thế giới nhỏ cùng nhau sinh “ít” con cái, càng nhiều con thì càng nhiều phúc.
*Biến chiến tranh thành tơ lụa (dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp.
Can qua là hai thứ vũ khí cổ, chỉ chiến tranh, tơ lụa quý là các thứ lễ vật để hai nước dùng dâng tặng nhau.
)
Nương nương nói: Liên Tử, Liên Tử à, ngươi cũng có thể sinh con đấy!
Hơn nữa nương nương còn ban phước lành cho nàng, để nàng sinh con ở thế giới nhỏ sẽ không quá đau đớn.
Nương nương còn cho nàng mượn thần khí kính Côn Luân, để kính Côn Luân dẫn nàng xuyên qua các thế giới nhỏ.
Bây giờ Phù Cừ hối hận muốn chớt, sao nàng lại đấm nhau với con trùng dài chết tiệt kia làm gì chứ, huhuhuh! (╥﹏╥)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...