Xuyên Nhanh Cùng Anh Dệt Một Câu Chuyện Tình Trai


Hậu cung của hoàng đế ba nghìn giai lệ, Chu Nhan cũng là một trong số đó.

Quỳ dưới sàn nhà cứng rắn, cậu vẫn không thể tin chuyện đã xảy ra với mình.
Tuy không thể nhớ được mình đã gặp chuyện gì, nhưng cậu có thể khẳng định một điều rằng cậu không phải là người của thế giới cổ xưa này mà là một con người sống ở thế kỉ 21.
Thấy người bên dưới nãy giờ vẫn chỉ quỳ mà không nói Thiên Đồ Đế - Trúc Cơ hai mắt giận dữ lên tiếng:
- Chu quý nhân, ngươi nói xem, ai cho ngươi cái gan làm hỏng đồ mà trẫm tặng cho hoàng hậu?
Tên quý nhân đáng chết này vậy mà lại dám làm hỏng món quà hắn tận tay chuẩn bị cho Ái Nhi, thật đáng chết!
Nghe có tiếng nói truyền đến, cậu giật mình, hai mắt ngước lên nhìn người bên trên sau đó sắc mặt lập tức trắng bệch, người cũng không tự chủ được mà lùi về sau một bước.
Trúc Cơ bên trên ngẩn người, trong hậu cung của hắn có một giai nhân tuyệt sắc như vậy mà hắn lại không biết.

Hắn nhìn đến vẻ bị dọa sợ của cậu bỗng nhiên không biết phải làm sao.
- Chu quý nhân ngươi, trẫm kêu ngươi nói.
Dưới câu nói của hắn, chỉ thấy Chu Nhan run rẩy một cái sau đó không khống chế được mà ngất đi.

Hắn ngồi trên long sàng ngẩn người một lúc rồi mới hồi thần, lớn tiếng nói:
- Truyền thái y, mau lên!

Vị Lý công công bên cạnh hắn vội vàng cho hai tiểu thái giám đi gọi thái y, còn hắn lúc này đã đi xuống bên dưới sau đó ôm lấy người đang hôn mê lên.
Đặt người lên trên long sàng, Trúc Cơ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt kia không nhịn được mà cảm thán:
- Đẹp thật!
Đây là giai nhân trong hậu cung của hắn sao? So với Ái Nhi còn đẹp hơn vài phần.

Vậy mà bây giờ hắn mới biết đến.

Nhưng mỹ nhân hình như sợ hắn, hắn bỗng dưng hối hận vì đã lớn tiếng với cậu.
Chu quý nhân, hắn muốn người này...
Đang lúc hắn ngẩn người thì bỗng nhiên thái giám bên cạnh hắn nhỏ giọng nói:
- Hoàng thượng, Nhiếp Chính Vương cầu kiến.
- Nhiếp Chính Vương? Sao hắn lại đến lúc này?
Hắn khó hiểu mà hỏi nhưng hiển nhiên tiểu thái giám cũng không biết.

Hắn chỉnh trang lại bản thân sau đó định đi ra bên ngoài xem thử thì một bóng người đã bước vào.
- Hoàng thượng.
Trúc Vũ nhàn nhạt gật đầu chào hỏi một cái, thái độ hết sức qua loa.

Anh nhìn quanh một vòng sau đó nhìn về phía long sàng, ngay lập tức xác nhận thứ thúc giục mình phải đến đây đang ở trên đó.
Thấy tầm mắt của anh nhìn về phía mỹ nhân, Trúc Cơ vẻ mặt không vui, nhưng hắn chỉ một chút liền bình tĩnh trở lại.
- Không biết hoàng thúc đến đây có chuyện gì không?
Hắn đi đến ngồi bên long sàng, chắn đi tầm mắt của anh.
Anh hơi nhíu mày một cái rồi nói:
- Thần đến để thăm hỏi hoàng thượng, cũng lâu rồi hai chúng ta chưa cùng đàm đạo, uống trà.

- Ồ, hiện tại đang bận, e là không thể cùng hoàng thúc đàm đạo đánh trà được rồi.
Hắn nói.
Tầm mắt anh vẫn dừng ở sau lưng hắn, muốn xuyên qua đó để xem thứ bên trong.


Đúng lúc này thì thái y được mời cũng đã tới khiến cho anh biết một điều, thứ bên trong là vật sống.
- Hoàng thượng vạn tuế.
Thái y quỳ xuống hành lễ.
Trúc Cơ nhíu mày, bỗng dưng cảm thấy hối hận vì vội vàng đi mời thái y.

Lại nhìn vẻ mặt của Nhiếp Chính Vương đang đứng bên kia, hắn cắn răng nói:
- Ngươi đến xem thử người này.
Giọng điệu không vui này của hắn trực tiếp làm cho thái y run rẩy, vội vàng vâng lời đi qua xem xét.
Trúc Vũ cũng nhân cơ hội này để đi qua, sau khi nhìn được người bên trong, bỗng nhiên hai mắt mở lớn, trái tim không nhịn được mà đập nhanh, một cảm giác khác lạ trước nay chưa từng có ập đến.

Cảm giác này chấn động đến tận sâu trong tim, thúc giục anh thật nhiều rằng người này chính là người anh muốn.
- Hoàng thượng, vị này khí huyết không lưu thông, cộng thêm kinh sợ quá độ nên mới ngất đi.
Lời của thái y khiến cho anh hồi thần, sau đó mày kiếm khẽ nhăn lại.

Kinh sợ quá độ? Tên Trúc Cơ này lại làm gì rồi?
- Được rồi, ngươi lui đi.
Trúc Cơ nói.

Mặc dù hắn hơi hối hận nhưng hiện tại anh cũng đã ở đây, hắn không còn làm gì được nữa.
- Hoàng thượng, thần mạn phép xin một thứ có được không?

Anh bỗng nhiên nói.
Hắn nhìn anh rồi hỏi:
- Không biết là thứ gì ở chỗ ta lọt vào con mắt của hoàng thúc? Để ta sai người đi lấy cho hoàng thúc.
- Là người đang nằm trên long sàng kia.
Anh chỉ vào cậu rồi nói.
- Ngươi...!Hoàng thúc đây là đang ao ước hậu cung của trẫm?
Hắn bỗng nhiên phản ứng dữ dội.

Mỹ nhân hắn vừa phát hiện lại bị người này nhắm vào? Đây là sỉ nhục hắn sao? Đáng chết! Đợi cho hắn nắm chắc quyền hành hắn nhất định cho Trúc Vũ trải nghiệm mọi đau khổ!
- Hóa ra là người trong hậu cung của hoàng thượng, nhưng trước giờ ta chưa từng gặp qua ai có thể vừa mắt mình như vậy.

Chẳng lẽ hoàng thượng thật sự không thể nhường sao?
Lời anh nói ra khiến cho Trúc Cơ tức giận âm thầm siết chặt tay.

Nhưng nam nhân còn nghiệp lớn, thù này sau này hắn sẽ trả..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận