"Ngươi biết ta sao?" Hồ Trúc vẻ mặt không tốt.
Hắn bị người bắt đưa đến nơi này mấy ngày nay, bởi vì thực lực bản thân thấp, không cách nào chạy trốn, hôm nay nam tử này rõ ràng là chưa được phép đã xông vào, hắn ta có mục đích gì?
"Có người xâm nhập các ngươi cũng không biết, nuôi các ngươi dùng để làm gì!?" Ngoài cửa phòng một mảnh ồn ào, hiển nhiên là có người phát hiện Tiên Đế xâm nhập.
"Không xong!" Hồ Trúc thấp giọng mắng, hắn vẫn chuẩn bị chạy trốn, nếu như lúc này bị phát hiện trong phòng hắn có một người xa lạ...
Quyết định nhanh chóng, Hồ Trúc đang muốn nhét Tiên Đế vào tủ quần áo.
Tiên Đế ẩn thân.
Cửa phòng bị đẩy ra, người tới nhìn một vòng, không phát hiện cái gì không đúng, nhưng ánh mắt người tới đặt ở trên người Hồ Trúc, hiển nhiên không có ý tốt.
Nhưng ngẫm lại người này là người Ngũ vương gia muốn, chung quy vẫn là đè xuống tham lam của mình.
Phất tay cho người chuẩn bị một phen, muốn đem hắn dâng cho Ngũ vương gia.
Tiên Đế ẩn thân, liền nhìn thấy Hồ Trúc bị bắt thay một thân trang phục cực kỳ xấu hổ.
Tiên Đế lặng lẽ dời mắt.
Hồ Trúc âm thầm trừng mắt nhìn vị trí ẩn thân của Tiên Đế, xấu hổ đến cực điểm.
Thay quần áo, không lưu lại cơ hội thở dốc, Hồ Trúc đã bị bọc một tầng lụa mỏng, dáng người như ẩn như hiện làm cho huyết mạch của người ta muốn dục trướng.
Ngay sau đó đã bị đặt ở trên giường không được nhúc nhích, phảng phất như đang chờ người ăn.
Tiên Đế không dám hành động thiếu suy nghĩ, là bởi vì nhận ra trong Thanh Phong Quán nho nhỏ này, còn có một cường giả Đại Thừa kỳ đang tọa trấn.
Thực lực hắn đến Phàm giới cũng bị áp chế đến mức này, nếu cứng đối cứng chỉ sợ làm bị thương Hồ Trúc Tiên Tôn, khiến tiên hồn của hắn bị hao tổn.
Trong phòng được thắp hương thơm nhàn nhạt, rất dễ ngửi, nhưng làm cho người ta có chút kỳ quái...
Không biết có phải do thời tiết hay không, hắn cảm thấy hơi nóng.
Tiên Đế hiện thân, nhìn người bị pháp thuật giam cầm trên giường, một bộ dáng yêu dã mê hoặc, hắn chỉ cảm thấy bụng dưới bốc lên một ngọn lửa.
"Ưm ~ a ~ quan nhân, ngươi nhẹ một chút, nô gia đau ~"
...
Gian phòng cách vách truyền đến những âm thanh ái muội này, làm cho Tiên Đế cùng Hồ Trúc nhìn nhau sắc mặt ngưng tụ.
Cả hai đều có cảm giác cùng một lúc.
Đó là mùi hương!!!
Tiên Đế ý thức được, dùng pháp thuật áp chế mùi thơm hít vào trong cơ thể.
"Ưm ~" Trên giường truyền đến tiếng kêu rên của Hồ Trúc.
Tiên Đế vừa nhìn...
Sắc mặt Hồ Trúc hồng nhuận, con ngươi nhiễm tình dục, cong người vô cùng khó chịu.
Hồ Trúc Tiên Tôn bị Tư Mệnh thả xuống Phàm Giới độ kiếp, không có trí nhớ cùng tu vi, nhưng ngược lại dựa vào thân thể tạp linh căn ở Phàm giới tu đến Trúc Cơ kỳ, thật là không dễ dàng.
Nhưng thực lực Trúc Cơ kỳ này hiện giờ lại một chút tác dụng cũng không sử dụng được.
Dược hiệu của mùi hương này, ít nhất đạt tới cấp bậc dược tề gần cực phẩm, đây là nguyên nhân khiến Tiên Đế ngay từ đầu khó có thể phát giác.
Aizz...
Nhìn bộ dáng Hồ Trúc, Tiên Đế có chút sầu muộn 囧.
Mùi hương này chính là Ngũ vương gia kia vì hưởng dụng Hồ Trúc mà châm, hiện tại đánh bậy đánh bạ bị hắn đụng phải.
Hắn không có gì đáng ngại, chỉ là Hồ Trúc Tiên Tôn...
Tiên Đế tiến lên đưa linh lực vào Hồ Trúc, trợ giúp hóa giải ảnh hưởng của mùi hương trợ hứng này đối với Hồ Trúc.
Nhưng Tiên Đế lại đây mang đến một cỗ cảm giác lạnh lẽo, làm cho Hồ Trúc không ngừng muốn tới gần.
"Hồ Trúc Tiên Tôn, ngài vận hành linh lực trong cơ thể một phen... Shh ~"
Tiên Đế vốn là vì cởi trói cho Hồ Trúc, hắn tự mình phong bế hô hấp, không hít vào mùi hương trợ hứng trong phòng, nhưng Hồ Trúc có thể nhúc nhích, lại nhào về phía hắn!
Tiên Đế bị áp chế dưới thân Hồ Trúc, tư thế vô cùng ái muội.
Một chân Hồ Trúc quỳ gối giữa hai chân hắn, hai mắt tựa hồ tràn đầy máu nhìn chằm chằm hắn.
Giống như...
Hắn là con mồi hắn ta bắt được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...