Xuyên Nhanh Cô Vợ Cực Phẩm
nhóm dịch: bánh baoKiếp trước Lâm Khê chưa từng yêu, nhưng bây giờ vừa xuyên qua đã ngủ với một người đàn ông!Đối với Lâm Khê là một cô gái ngoan ngoãn được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ mà nói, việc này thật sự quá hãi hùng.
Tuy rằng Lâm Khê là người mê nhan sắc, nhưng cô có lòng chứ không có can đảm, kinh nghiệm yêu đương là một số không tròn trĩnh, ngoại trừ xem một vài bộ phim và đọc rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình, thì cô giống như một tờ giấy trắng.
Cô thở dài, híp mắt nhìn về phía xa xa.
Giữa mùa hè, ánh mặt trời thiêu đốt như nướng trên mặt nước, lúa gạo tựa ngọn lửa nhảy nhót nóng mắt người.
Cô thôi không nhìn nữa, mà xoa xoa huyệt thái dương, vừa máy móc chà xát quần áo trên tảng đá xanh, vừa lọc ra tin tức sau khi xuyên qua.
Cô vốn vừa mới tham gia kỳ thi đại học, còn được một trường đại học danh tiếng trong thành phố tuyển sinh, trải qua một kỳ nghỉ hè rải rác tự do rồi khai giảng.
Bởi vì thể chất của cô tương đối yếu, cho nên cha cô đã làm cho cô một giấy chứng nhận sức khỏe để miễn huấn luyện quân sự.
Kết quả trong nhóm huấn luyện quân sự, cô nhìn thấy một giáo quan, nét đẹp đấy phù hợp vô cùng với tiêu chuẩn thẩm mỹ của mình, thế là cô nhịn không được chuồn đi tham gia huấn luyện quân sự.
Đáng thương mệt chết đi sống lại hai ngày, anh đẹp trai thì không nhìn thấy, mình ngược lại say nắng ngất xỉu bị người đưa về ký túc xá.
Lúc hôn mê, cô cảm giác có người cho mình ăn cái gì đó, đáng tiếc mắt mũi mãi không mở ra được.
Sau đó bị một cỗ lực lượng thần bí từ trong thân thể kéo ra, một trận choáng váng liền đi tới chỗ A Phiêu xa lạ.
A Phiêu và cô lớn lên giống nhau như đúc, còn nói với cô nhiều thứ không giải thích được.
Cuối cùng A Phiêu bỏ lại một câu “Cô sắp chết rồi, mau kéo dài mạng sống đi”, liền đẩy cô vào trong một thân thể sốt cao không hạ.
Lúc này cô mới biết mình lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết nam chính, cô là mẹ pháo hôi của nam chính, chính văn bắt đầu cô đã sớm chết, làm bối cảnh sống trong hồi ức của nam chính với trong miệng người khác.
Cô và nguyên chủ cùng tên cùng họ, tướng mạo trông cũng giống nhau.
Trong câu chuyện, cô sinh năm 1953, bốn tháng thì mất đi mẹ, cha phải làm việc không thể chăm con, mà bà nội lại rất ghét đứa cháu gái là cô, cuối cùng cô chỉ có thể sống với ông bà.
Cha nói chờ cô lớn một chút liền đón cô trở về thành học, đáng tiếc nửa năm sau ông ta liền tái hôn, mẹ kế lại sinh một em trai, một em gái, người cha kia tự nhiên sẽ không muốn đón cô trở về.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...